Insane
Ba Đóa Hoa

Ba Đóa Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321614

Bình chọn: 7.00/10/161 lượt.

nghi ngờ saỏ - Mãi mãi phải không?

- Đến chết, chết rồi còn kiếp sau nữạ. mãi mãi vô cùng.

- Không thay đổi chớ?

Chàng cầm tay nàng đặt trên tim mình, quả tim m nhảy trầm trọng. Chàng ôm khuôn mặt nàng, chăm chăm nhìn vào mắt nàng.

- Niệm Kỳ, - Chàng nghiêm túc nói - Tim anh ở đây, em hãy tin anh, anh mãi mãi không thay đổi! Anh yêu em, yêu em!

Xạo! lời của tình nhân nói đều xạo, nhưng những người tình thích nghe những lời xạo đó. Chương Niệm Kỳ nhắm mắt, vừa cười, vừa vui mừng và giải thoát. Nàng ấp úng nói:

- Nói nữa đi!

Chàng lại nói! Nàng chau mày, cười:

- Nói nữa đi!

Chàng lại nói nữa.

- Nói đi! Nói mãi đi! Đừng thôi - Nàng bảo.

Chàng bưng mặt nàng.

- Con bé ngốc! Chàng nói - Ngốc quá đi thôi, Ngốc đến tức cười, ngốc đến dễ thương quá!

Môi chàng kề trên mặt nàng. Chương lão thái thái nhìn Niệm Kỳ, tay run rẩy bưng tách trà, ánh mắt buồn bã và thất vọng.

- Kỳ Nhi, Kỳ Nhi - Bà lắc đầu - Hết biết con rồi! Con để một thằng con trai đánh vào tim con, xong cả.

Chợt bà đưa tay bóp trán:

- Đáng tiếc là ta đã dạy dỗ con bao nhiêu năm nay, một tay nuôi nấng con đến trưởng thành! Đàn ông! Đều là ma quỷ! Kỳ Nhi ơi Kỳ nhi! Bao năm rồi mẹ dặn con hãy tránh xa họ, bảo con hãy đề phòng họ.

- Ô mẹ - Chương Niệm Kỳ khổ sở nói - Dương Âm sẽ không thay lòng đổi dạ, mẹ mà thấy ảnh mẹ hiểu ra ngay, mẹ con không thể không yêu ảnh. ảnh hết sức tốt với con, ảnh sẽ không như cha đâụ Con muốn nói, ảnh sẽ không phải hạng người đểu giả như những đàn ông con trai khác!

- Đàn ông con trai đều y hệt nhau cả - Lão thái thái dứt khoát nói - Con phải giẫm lên bước chân của mẹ, bấy giờ con mới thừa nhận lời nói của mẹ! Được rồi, con cứ yêu nó đi, có nói cũng không ích lợi gì. Yêu đi rồi đau khổ, rồi bầm dập..., ôi con gái mẹ quá đáng thương!

- Mẹ! Chương Niệm Kỳ thở ra, đưa mắt cầu cứu hai em ngồi bên cạnh.Nhưng Chương Niệm Du và Niệm Sâm đều lặng thinh, một lời cũng không thốt. Nàng nhìn van lơn mẹ - Mẹ con chỉ yêu thôi, chớ chưa có gì...

- Yêu thôi - Lão thái thái thảm não nói:

- Yêu thôi cũng tiêu đời.

Bà vẫy tay bảo:

- Thôi được các con hãy lui hết đi, để mẹ một mình suy nghĩ.

- Mẹ, - Chương Niệm Du a tới ôm chầm lấy mẹ - Con mãi không yêu đương, con ráng cố gắng học để đem vinh dự về cho mẹ!

Ba đứa con lặng lẽ lui ra khỏi phòng mẹ, Niệm Du nhìn Niệm Kỳ mà lắc đầu:

- Chị hai sao chị yêu anh tả Yêu con trai mà làm gì?

- Em chả hiểu - Niệm Kỳ khổ sở nói - Con mọt sách em chỉ biết định luật này, nguyên lý nọ, chớ em nào hiểu được tình cảm là không có định luật, phép tắc chi có thể giải thích được, một khi nảy sanh ra rồi thì không cách chi ngăn cản! Em là con mọt sách! Để rồi một ngày nào đó em cũng yêu đương thôi, bấy giờ chị xem em thế nào!

- Em chẳng hề yêu!

Niệm Kỳ một mạch bỏ vô phòng, bật đèn, và lập tức bày sách vở trên bàn.

Niệm Sâm theo Niệm Kỳ vô phòng chị, nàng hỏi khẽ:

- Chị hai, sao chị biết chị đã yêu anh ấy?

Niệm Kỳ nói:

- Em hỏi thật buồn cười!

- Tình yêu là gì chị nhỉ? Sao chị biết tình cảm của chị đối với ảnh là tình yêủ Mà không cho đó là một tình cảm khác? Có khác tình cảm của chị em mình không? có khác tình cảm của em đối với con mèo không?

Niệm Kỳ ngó Niệm Sâm:

- Chị không có cách chi giải thích - Nàng nói - Khi tình yêu đến rồi, em sẽ biết tình yêu thế nàọ Em, xa em chị có thể sống, em mất đi con mèo nhỏ, em cũng có thể sống, nhưng, nếu chị không có Dương Âm, chị đành chịu chết thôi.

Niệm Sâm trố cặp mắt ngạc nhiên nhìn Niệm Kỳ.

- Thế thì - nàng ngập ngừng nói - Chị, nếu như anh Dương Âm thay lòng...

- Giả như ảnh thay lòng - Niệm Kỳ đưa cặp mắt nhìn ra bầu trời đen ngoài cửa sổ - chị sẽ giết anh ta, hoặc chị sẽ tự tìm cái chết!

Niệm Sâm bổ tới ôm chặt chị.

- Đừng chị, hay là chị dừng yêu! - Nàng nói trong sợ hãi - Mẹ nói, không có đàn ông con trai nào mà không thay lòng đổi dạ!

Niệm Kỳ cười:

- Con khờ, biết đâu có người sẽ không thay lòng, chính là Dương Âm.

o O o

Tình yêu giữa Chương Niệm Kỳ và Dương Âm được đồn rùm beng trong trường.

Cái ý nghĩ "Ba đóa hoa là không cách chi bẻ được" làm xôn xao trong đám nam sinh, do đó, hai đóa hoa khác trong ba đóa hoa bắt đầu bị vây công mãnh liệt. Chương Niệm Du như pho tượng thạch cao, tất cả thư từ, hẹn hò nàng đều không đếm xỉa tới, thế giới của nàng là trong sách vở, suốt ngày tay nàng không rời quyển sách, những thư tình gửi đến nàng như đá chìm trong đáy biển. Thật ra những thư từ kia, ngay cả việc xé ra xem nàng cũng không có, lý do là: Không có thời gian! Những lời mời mọc hẹn hò nàng cũng đều trả lời: Không có thời gian!

Tác phong của Niệm Sâm và người chị ba của nàng thì hoàn toàn khác nhaụ Sau khi xé thư ra, nếu hôm sau nàng không đọc trước mọi người thì nàng cũng quăng trả lại cho người viết, cười to nói:

- Ôn dịch, sao chép thư tình mẫu ở trong sách ra phải không?

- Con quỷ, chữ viết lăng quăng thấy tởm quá.

- Thi nhân, bài thơ này đem về sắc thuốc uống đị

Cứ mỗi lần như vậy, khiến cho những anh chàng viết thư giận đến đỏ mặt. Nhưng cũng lạ, những anh chàng gặp phải gai nhọn này lại không nản lòng cứ muốn tiế