XtGem Forum catalog
Bà Cô Hổ

Bà Cô Hổ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322091

Bình chọn: 7.00/10/209 lượt.

àm cho nàng an phận đợi.

Nếu không, hắn thật đúng là phiền não, San tỷ đi ngao du ngũ hồ tứ

hải, đến lúc đó hắn biết đi đâu tìm người để báo ân? Không thể tin, thực sự có người có thể thành công kiềm chế được San tỷ, Đông Bảo càng nghĩ

càng cảm thấy may mắn.

“San tỷ.” Đông Bảo đã mở miệng, thành tâm nói:“Doãn thiếu hắn thật sự là một người tốt”

Tầm mắt Thượng San dời từ chỗ đồ trang trí về phía Đông Bảo. Mặc dù

có chút ngòai ý muốn khi nghe nhắc tới Dõan Thủy Hử, nhưng nàng không

nghĩ nhiều, cười đồng ý nói” đúng vậy, tuy rằng thọat nhìn chỉ là một

thư sinh yếu đuối nhưng hắn từ nhỏ luôn nhiệt tình vì lợi ích chung, tâm địa thật ra rất mềm yếu”

Khuôn mặt thanh tú không tự giác hiện lên sự hòai niệm, bởi vì theo

câu chuyện trong đầu lại hiện lên hình ảnh vui đùa lúc nhỏ, Dõan Thủy Hử tuy rằng tức giận nàng đến nghiến răng nghiến lợi nhưng cũng không quản được nàng cuối cùng cái gì cũng bao dung, lại còn nghĩ cách để đám bạn

bè cũng chấp nhận nàng…

“Dõan thiếu làm sao mà thọat nhìn lại không nên việc?”, Đông Bảo

không đồng ý với câu này, chỉnh lại ” người ta là mỹ nam tử nha, ở học

đường chúng ta còn lén học theo bộ dáng của Dõan thiếu, huốn chi…thọat

nhìn giống văn nhược thư sinh không nên việc là ngươi thì đúng hơn”

Thượng San cười cười, ngờ lại bị cú hồi mã thương. Nhìn thấy tiểu nhị bưng thức ăn xuất hiện ở thang lầu, nàng vội vàng thu đồ để tiểu nhị

đặt thức ăn xuống, rồi khôg sợ bỏng miệng mà khẩn cấp ăn liền một miếng. Đối với nàng mà nói, thì việc ăn cái gì còn quan trọng hơn.

“Ngươi ăn a!”, há ca miệng nhỏ nhắn cho bớt nóng, Thượng San buồn bực nhìn Đông Bảo, tiểu quỷ này khi nào lại trở nên nhã nhặn, khách khí như vậy?

Đông Bảo quấy đảo nồi cơm, bộ dáng có vẻ do dự ” San tỷ”

Hắn gọi, Thượng San cũng là không tiếp lời, chỉ hồ nghi nhìn hắn, biết hắn có chuyện muốn nói.

Thấy nàng nhìn thẳng như vậy, Đông Bảo có chút không được tự nhiên,

nhưng vẫn như trước nhịn không được mà nói ” Dõan thiếu tốt lắm”

“Ngươi mới vừa nói qua.”, Thượng San tay trộn nồi cơm, miệng lên tiếng nhắc nhở hắn

“Hắn đối với ngươi tốt lắm.” Đông Bảo bổ sung.

“Như thế.” Thượng San không phủ nhận.

“Hơn nữa hắn thực dũng.”

“Dũng?” động tác dừng một chút, Thượng San không thể lý giải từ dũng ở đây nghĩa là gì.

“Không chỉ dũng, còn thực khoan dung lại đại lượng.” Đông Bảo bổ sung tiếp.

“Nói như thế nào?” Không nghĩ tới Đông Bảo đối Doãn Thủy Hử đánh giá cao như vậy, Thượng San thực buồn bực .

“Giống như ngươi theo lời của người khác là kẻ điên điên khùng khùng, nhưng hắn không bị ngươi dọa bỏ chạy, còn để cho ngươi muốn làm gì thì

làm, cho đến giờ cũng chưa mở miệng thuyết giáo, kêu ngươi đổi nữ trang, đó không phải là dũng sao? Không phải thực khoan dung, đại lượng sao?”, Đông Bảo thực sự bội phục Dõan Thủy Hử từ đáy lòng.

Thượng San khóe miệng nhếch lên, không biết là nên khóc hay nên cười.

“Cho nên đâu?”

“Cho nên…… Cái kia……” Đông Bảo dường nhu có chút khó khăn, trở nên ấp a ấp úng, mặt cũng đỏ bừng, một lúc sau mới miễn cưỡng nói ” nếu…nếu là Dõan thiếu, có thể nha”

Thượng San vẻ mặt si ngốc.

Có thể? Là có thể cái gì?

Không thể trách Thượng San không thể lý giải, lời của Đông Bảo không

đầu không đuôi, nàng đang hòai nghi hắn không có năng lực biểu đạt vấn

đề hay là khả năng lý giải của nàng có vấn đề?

Nếu không, như thế nào nàng tuyệt không hiểu được lời này đang nói cái gì?

Đông Bảo có chút căm tức sự bất tri bất giác của nàng, cắn răng nói ” ngươi phải biết rằng ngươi đã trưởng thành, đối với người bình thường

mà nói thì đã quá tuổi lấy chồng”

Thượng San nhíu mày, không xác định hiện tại là muốn cám ơn hắn chú ý đến tuổi tác của nàng hay là nên thế nào?

“Làm ơn rõ ràng tình trạng của mình đi”, thấy vẻ mặt ngây ngốc của

nàng, Đông Bảo càng thêm ảo não nói ” ngươi cho rằng với điều kiện của

ngươi, sau này còn có nhiều cơ hội gặp được người thấu hiểu như Dõan

thiếu sao?”

Lời này nói ra từ miệng một đứa nhỏ mười tuổi nghe rất thành thục mà

cũng rất kỳ cục, nhưng Đông Bảo vốn trưởng thành sớm, hơn nữa từ sau khi phát sinh sự cố, mục tiêu của hắn, nhiệm vụ của hắn chính là lo lắng

cho hạnh phúc của Thượng San. Cho nên chỉ cần là chuyện có liên quan đến hạnh phúc của nàng, hắn đều trở nên thông minh, cũng là rất để ý cho

nên có thể nói là mắt nhìn bốn phía, tai nghe tám phương.

Vốn có tín niệm, sau lại trải qua học tập…… Đối mặt phu tử giảng bài, đặc biệt là câu “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu”, hắn đối với chuyện tuổi xuân của nữ nhân bắt đầu có chút khái niệm, bắt đầu quan tâm

chuyện của Thượng San.

Không biết, giải thích của hắn làm cho Thượng San sợ hãi

Biết, biết, người hiểu tâm ý?

Này cái gì cùng cái gì?

“San tỷ, ta nói là sự thật .” Đông Bảo cường điệu.

Không còn muốn ăn, Thượng San buông thìa xuống, cầm lấy chén trà uống một ngụm, che giấu bối rối cùng kinh ngạc.

“Ngươi rốt cuộc vì sao lại có ý tưởng vớ vẩn này?”, tâm tình có chút ổ định, Thượng San quay lại chất vấn Đông Bảo

“Vớ vẩn là làm sao?”, Đông Bảo không phục hỏi lại ” ngươi dám nói Dõan thiếu đối với ngươi k