
gối đầu ngồi ở trên giường, không nói một câu.
Buổi tối Bang chủ đại nhân cảm thấy cảm xúc của bánh bao hình như không tốt
lắm, mặc dù cô vẫn mỉm cười, vẫn rất cẩn thận mà đem hai bộ quần áo
không thể giặt máy của anh chia đi ra giặt tay, mặc dù cô vẫn rất để tâm làm bữa ăn tối, nhưng anh chính là cảm thấy cảm xúc của cô xuống thấp.
"Làm sao vậy?" Anh xoa xoa mái tóc dài của cô, cô quay đầu lại cười cười với anh: "Không có a."
Bang chủ đại nhân không vui: "Nói."
Vẻ mặt bánh bao rất thẳng thắn: "Tiếng Anh cấp bốn không có qua."
Bang chủ đại nhân liền cười: "Sớm như vậy liền thi cấp bốn? Đâu có chuyện gì lớn, thi lại là được thôi. Nếu không buổi tối sư phụ miễn phí phụ đạo?"
Bánh bao chỉ là thuận miệng nói, sau đó cô kinh ngạc: "Anh? Phụ đạo em tiếng Anh?"
Bang chủ đại nhân dùng sức vỗ vỗ đầu của cô: "Cái khác không dám nói, cấp bốn còn qua được."
Buổi tối hai người cùng nhau đi dạo trên đường, bởi vì sắc trời đã tối, Bang chủ đại nhân dắt tay bánh bao, không cho cô chạy loạn khắp nơi. Vùng
ngoại ô ở A đại, nói là đi dạo nhưng cũng không có gì tốt để đi, gần đây ngay cả công viên cũng không có. Rừng cây nhỏ cho các cặp tình nhân thì nhiều, nhưng anh đã lâu chưa từng có lại cảm giác thoải mái nhàn hạ
này. Hai người đi ngang qua cửa Vỏ Xò Xám thì gặp phải học sinh A đại đi ra từ tiệm Internet.
Bất ngờ gặp dưới ánh đèn đường, trải qua
lời đồn đãi, Thù Tiểu Mộc ở A đại nổi tiếng cực kỳ, dù sáng hay tối
người biết cô ngày càng nhiều . Đối phương thấy cô đầu tiên là kinh
ngạc, sau đó ánh mắt liền rơi vào trên tay cô và Bang chủ đại nhân.
Chuyện đột nhiên xảy ra, bánh bao phản ứng không kịp, ý thức được rút tay ra
khỏi lòng bàn tay của anh. Đối phương rất nhanh từ bên cạnh bọn họ đi
tới, sau đó bánh bao mới phát giác được hoàn toàn không cần thiết, cô có chút chột dạ ngẩng đầu nhìn anh.
Bang chủ đại nhân là người nào, anh tự nhiên là phát hiện động tác nhỏ này, anh lựa chọn coi như không
có việc gì, lần nữa cầm tay nhỏ bé của bánh bao, cảm giác đó nói không
ra lời lại nghẹn ở trong lòng —— cô, không muốn để cho anh xuất hiện
trước mặt bạn học của mình sao?
Chỉ là cuối cùng không thể hỏi ra lời, đàn ông 30 tuổi, không kiêu ngạo như lúc còn trẻ, sẽ không miệt mài theo đuổi sự thật.
Hai người không còn tâm tư đi dạo tiếp nữa, về đến nhà, bánh bao được Bang
chủ đại nhân phụ đạo học tiếng Anh, thật ra thì cuộc thi tiếng Anh cấp
bốn còn chưa có tiến hành, chỉ là dưới ánh đèn người kia nghiêm trang
nói ngữ pháp, đọc "What cloes Holloween originate from?" (Hallween bắt
nguồn từ đâu?). Lúc này, bánh bao cảm thấy cách anh càng gần, liền không kìm được hãm càng sâu, không thể kiềm chế được. Anh cẩn thận giúp cô
tìm trọng điểm của câu, cô lại không có tâm tình để nghe, chậm rãi cọ
cọ, cuộn tròn vào trong ngực anh. Bang chủ đại nhân có chút bất đắc dĩ
xách cô ra ngoài: "Ra ngoài, không cho ngủ, sách vẫn phải đọc cho tốt."
Bánh bao như cũ nắm chặt dựa vào ngực anh, thật sự thì cô có thể đuổi kịp
bài học, mặc dù ngốc một chút, nhưng khả năng ghi nhớ và nỗ lực của cô,
mọi người đều thấy được rõ ràng. Cô càng ngày càng không muốn lên giảng
đường, những lời đồn đãi kia còn có sức sát thương lớn hơn tin tức đồi
trụy. Cô ghét người khác nói về chuyện riêng của mình, nhưng cô không
thể bắt người khác không được nói.
Mọi người thường bảo lời người đáng sợ, đến tột cùng đáng sợ đến mức độ nào, có lẽ chỉ có người đã
từng trải qua rồi mới có thể hiểu.
Cô thà chịu để bản thân buồn
phiền, cũng không muốn nói với anh, thứ nhất là vì cái thế giới kia cùng anh hoàn toàn chẳng có quan hệ, hai là vì tất cả đều là lựa chọn của
cô, bao gồm cả kết quả.
Lời đồn càng ngày càng nghiêm trọng, rốt cuộc tới một ngày, giáo viên hướng dẫn tìm tới cô nói chuyện.
Tư tưởng của trường A đại đã thoáng hơn trước, nhưng vấn đề về tình yêu và hôn nhân của sinh viên luôn là một đề tài nhạy cảm, nói gì là dính phải lời đồn "Bị một nhà giàu mới nổi bao nuôi" như vậy.
Giáo viên
hướng dẫn của bánh bao họ Uông, là một phụ nữ trung niên rất hòa khí, bà và mấy con nhóc này không tiếp xúc nhiều lắm——quá nhiều người, bà không thể chú ý hết được. Nhưng là nếu có chuyện gì xảy ra thì bà vẫn cực kỳ
tẫn trách. Bánh bao và bà cùng tán gẫu bên ngoài trên sân cỏ khu thí
nghiệm, tư thái của bà giống như là một người mẹ đang giáo dục đứa trẻ
khi lạc lối: "Cô nghe các bạn nữ nói chuyện của em, dĩ nhiên cô cũng
không tin tưởng toàn bộ, có lẽ đây chẳng qua là người khác đồn đãi lung
tung. Cho nên cô muốn nghe tự Tiểu Mộc em nói một chút tình huống cho
cô."
Thái độ của bà dịu dàng làm cho bánh bao buông lỏng không
ít, hai người ngồi ở trên ghế bên cạnh sân cỏ, ánh mặt trời tháng chín
tỏa ra, nhàn nhã tự tại, bánh bao liền đem chuyện của cô và Bang chủ đại nhân nói ra. Từ lúc quen biết, gặp nhau, chung đụng, nói tới giống như
đã là chuyện từ rất lâu. Chỉ có anh ấy vẫn còn ở bên cạnh, là thật sự
chân thật.
"Tiểu Mộc, cô biết em nhất định rất ưa thích cậu ta,
em bây giờ cùng cậu ấy giữ vững loại quan hệ này, là muốn cùng nhau cả
đờ