pacman, rainbows, and roller s
Âm Mưu Của Hoa Mĩ Nam

Âm Mưu Của Hoa Mĩ Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321840

Bình chọn: 7.00/10/184 lượt.

a đi nhặt bóng.―Thật là, cô gái kia thật là làm sao lại ngốc vậy chứ!Phản ứng đã chậm như vậy mà còn chơi bóng chuyền!Loáng thoáng nghe thấy những tiếng chỉ trích, người vừa đi nhặt bóng về thì những tiếng đócũng dần dần biến mất, trận bóng tiếp tục bắt đầu.Đỡ này! Bốp! Ơ . . . . . . Bộp!Lại có người đón trật bóng! Nhưng lần này là người khác.Người đàn ông mặc quần bơi màu xanh đậm không dám tin chính mình tự nhiên không đỡđược bóng nên xấu hổ buồn bực. Vừa quay đầu lại, ánh mắt liền ngắm đến cô gái mới vừa rồivẫn không đỡ được bóng. ―Này, bóng lăn đến đầu kia rồi, cô còn không mau đi nhặt!.―Vâng! Cô gái thực nghe lời chạy đi nhặt bóng.Người đàn ông kia sửng sốt. ―Có lầm hay không, cô gái kia sao lại nghe lời như vậy? Tôi bảođi nhặt bóng là đi liền, thật ngu ngốc!.―Tôi bảo mà, đúng là kẻ ngốc!―Ngốc vậy, rõ ràng về sau bóng bị đỡ trượt đều kêu cô ta đi nhặt là được, chúng ta có thể nghỉngơi.―Đúng vậy, đúng vậy!Cô gái nhặt bóng trở về, trên mặt vẫn là nụ cười khanh khách, xem ra vẫn không biết nhómngười này đang ở sau lưng cười nhạo mình.

Trận đấu tiếp tục bắt đầu.Đỡ này! Bốp! Ơ . . . . . . Huỵch!―Ôi! Có người bị bóng đánh trúng.Chỉ chốc lát sau, lại có người kêu đau — ―Đau quá!.―Ái da!Uông Thiên Hồng giương hai con mắt nghi hoặc nhìn chiến hữu bên cạnh mình, thế nhưngmột đám đều lên rên hết cả — Không phải bị bóng đập ngay chính giữa mặt thì cũng là tayhoặc chân, quá là xui xẻo nha!Cô chuyển mắt sang người đối diện không ngừng xin lỗi, hung thủ khiến mấy người kia bịthương — là Cao Dương!―Anh cố ý đúng không? Lúc trở lại khách sạn thay quần áo, Uông Thiên Hồng lập tức trahỏi.―Cố ý gì cơ? Cao Dương giả vờ không hiểu.―Đừng cho là em không biết gì nhá, anh cố ý đánh chệch hướng bóng, thuận tiện đánh lênngười khác, đúng không? Ngẫm lại kỹ năng chơi bóng của Cao đại ca tốt như vậy, làm saocó thể đánh chệch hướng bóng? Mà còn là liên tục đánh lệch nhiều lần như vậy! ―Vì sao anhphải làm như vậy?Bởi vì đám người kia đáng đánh!Cao Dương đương nhiên không trả lời như vậy, anh chỉ giải thích đơn giản là: ―Tay của anhhơi bị lệch một chút, cho nên mới đánh lệch.―Không phải vậy! Uông Thiên Hồng ngẩng mặt lên, ánh mắt kiên định nói: ―Là bởi vì vìbọn họ nói em ngốc, cho nên anh mới cố ý làm cho bóng bay lệch hướng, cố ý đánh tới chỗbọn họ, đúng không?Cô mặc dù đang ở trạng thái ―bận rộn nhặt bóng, thỉnh thoảng cũng là có một hai câu lời ratiếng vào lọt đến tai cô. Tuy rằng chỉ nghe thấy một chút, nhưng cũng biết mọi người đangcười nhạo cô ngốc.Sau đó đám người nhạo báng cô là ngốc này đều bị bóng đập đến, mà người đánh bóng lạivừa vặn là Cao Dương. Cho dù cô có thật sự ngốc thì cũng nhìn ra được là do Cao Dương cốý.―Điểm ấy anh thừa nhận. Cao Dương bất ngờ nhướn mày, không nghĩ tới cái đầu nhỏ này lạicó thể hiểu được như vậy.―Cao đại ca. . . . . . ai nha! Hai má đột nhiên bị người ta nhéo một cái, Uông Thiên Hồng lậptức chữa lại, ―Được rồi, được rồi, nhất thời quên đổi cách xưng hô thôi mà!Nghe vậy cái tay đang trừng phạt má cô mới chịu thu về.―Chồng à, không sao đâu! Em cũng chẳng thèm để ý họ nói thế nào, mà hành động của emvốn cũng chậm nửa nhịp mà! Đây là sự thật.

Thấy môi Cao Dương mấp máy định nói gì đó, cô vội vàng nói thêm: ―Thật đó, em không đểý bọn họ cười em, anh cũng đừng vì chuyện này mà không vui được không?.Cô vừa nắm lấy bàn tay Cao Dương, vừa kè sát gò má mình lên tay anh – vừa rồi anh nhéovẫn còn rất đau nha!Có điều việc Cao Dương bảo vệ danh dự cho cô lại khiến cô thực sự rất cảm động! ―Em rấtvui vì anh để ý em như vậy, nhưng cách làm của anh là không đúng, nhỡ ra những người đóphát hiện ra anh cố ý đánh lệch bóng, nếu bọn họ tức giận, cũng quyết định dùng bóng đánhanh thì anh phải làm sao?Như vậy Cao Dương chẳng phải sẽ bị đánh thành đầu heo sao!Cho nên cô quyết định nhẹ nhàng phê bình ông chồng của mình một phen, ―Về sau ngàn vạnlần không được đột nhiên ra tay đáp trả người khác như vậy, được không? Cho dù người kiacó nói em rất ngốc, rất vô dụng, anh cũng không được phép không vui. Anh che chở cô nhưvậy, cô cũng muốn bảo vệ anh.Cao Dương nhẹ nhàng gật đầu, ai ngờ, vừa mở miệng nói phải dạy dỗ người ta đã rất nhanhbị người ta phá bỏ quy tắc của bản thân.Đêm ở Hawaii, cho dù mặt trời đã xuống núi nhưng nhiệt độ vẫn không hề giảm.Đêm đến các quán bar lại càng có vẻ sáng rỡ, tiếng người ồn ào, người đến bất kể là du kháchhay người bản địa đều nô nức rong chơi khắp nơi trên bờ cát, thỏa sức hưởng thụ một đêmlãng mạn này.Cao Dương dẫn Uông Thiên Hồng đi vào một quán bar tên ―Cây cọ gợi tình. Sau khi đượcxếp ngồi một chỗ ngồi có thể thưởng thức cảnh trí bên ngoài, Cao Dương đi gọi đồ uống chocô.Uông Thiên Hồng hiển nhiên là mở to mắt tò mò nhìn những người ngoại quốc xung quanh.Ngay tại lúc cô hết nhìn đông tới nhìn tây thì đột nhiên thấy một đám người quen thuộc.Có một câu gọi là oan gia ngõ hẹp, hay thay lại đúng với họ lúc này!Bờ biển có nhiều quán bar như vậy, hai bên cứ đều phải chọn cùng chỗ, đây nhất định khôngphải là chuyện tốt?Cô gái châu Á vóc người nhỏ xinh ngồi một mình ở cái bàn trống, lập tứ