pacman, rainbows, and roller s
Ai Sẽ Dắt Em Qua Nỗi Đau ?

Ai Sẽ Dắt Em Qua Nỗi Đau ?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322691

Bình chọn: 7.00/10/269 lượt.

ẳng còn ai muốn níu kéo nữa,

nó nằm trơ trọi ở giữa, còn hai người chủ đi về hai phía hai nơi. Chỉ

còn tiếng gối chăn, đệm mút hay thú bông… chúng đang cọ xát vào nhau,

thì thào âm ỉ…

Tâm Lan ngồi ngẩn ngơ một lúc lâu nghĩ về đêm hôm nào. Ngỡ tưởng cầu

vồng ngũ sắc sẽ nối lại sợi dây hạnh phúc vào ngày hôm sau, nhưng cô đã

nhắm mắt và cố lờ đi như không hề nhìn thấy. Cô không muốn mang chuyện

con cái ra để níu giữ chân anh. Cô không muốn tiếp tục cuộc sống hôn

nhân gia đình khi người đàn ông đó đã không còn là chỗ dựa vững chắc và

chỉ dành duy nhất cho hai mẹ con cô. Cô không thể đón nhận tình yêu từ

một người đàn ông khi nó đã không còn là trọn vẹn. Ai đó đã nói với cô

rằng: “Yêu một người không còn yêu bạn giống như ôm một cây xương rồng.

Càng siết chặt vòng tay ôm, càng khiến mình bị tổn thương và trái tim

rướm máu”. Cũng như những yêu thương chìm trong say đắm đêm nào, cô run

rẩy sợ hãi vì linh cảm được sự ra đi vội vã của anh trong những ngày

sau…

Khóa lại tất cả các cánh cửa lớn, nhỏ, Tâm Lan nhìn ra khu vườn đang

xanh um lên vì cỏ dại. Cô lắc đầu. Cô không muốn đụng tay vào nơi đấy

nữa.

Gần mười năm trước.

- Vợ sẽ phải làm sạch khu vườn này.

- Vậy việc của chồng là làm gì? – Cô chống nạnh hai tay tru tréo.

- Tất nhiên là kiểm soát việc vợ làm rồi. Làm không sạch thì làm lại, khi nào sạch mới cho vào ăn cơm.

Hoàng Minh đùa cô. Ánh nắng sớm mai lọt qua kẽ mây hắt xuống khiến

đôi má Tâm Lan thêm hây hây đỏ. Cô bặm môi và nhìn anh, ánh mắt chất

chứa những yêu thương và cả sự khoan dung, độ lượng:

- Vì chồng, vợ sẽ làm tất cả. Miễn là chồng vui.

Tâm Lan cười nhoẻn miệng và xắn gấu tay áo. Nhanh thoăn thoắt, cô bắt đầu vào công việc. Hoàng Minh đứng ngây ra nhìn người vợ bé bỏng dễ

thương. Chỉ là anh đang đùa với cô thôi mà, sao cô không tru tréo thêm

lần nữa và hét lên là bất công quá đi cơ chứ. Anh sai rồi, anh vẫn nghĩ

cô giống Kiều Thanh, cô ấy sẽ làm nũng và vòi vĩnh để anh phải làm cùng

bất kể công việc gì, dù là lớn hay nhỏ, thậm chí là rửa chén bát hoặc

giặt quần áo cũng phải làm chung. Còn Tâm Lan thì ngược lại: “Vì chồng,

vợ sẽ làm tất cả. Miễn là chồng vui”.

- Vợ ngốc thật đấy. Một mình vợ làm thì ba ngày cũng không xong.

- Ba ngày sao? Nhưng nếu làm cả đêm thì cũng chỉ hơn một ngày là cùng.

Cô lại cười, khuôn mặt bắt đầu lấm tấm mồ hôi và đôi tay nhanh thoăn

thoắt cho công việc đang dang dở. Hoàng Minh xúc động trước câu trả lời

vô tư nhưng đầy quyết liệt từ đôi môi đáng yêu đấy. Anh ngồi thụp xuống

đất, nhìn cô chăm chú.

Tâm Lan là người phụ nữ của cả gia đình và công việc. Nghĩa là cô

muốn trở thành người đàn bà hiện đại: muốn thành công trong xã hội,

nhưng cũng muốn thành người phụ nữ hoàn hảo biết chăm lo cho gia đình.

Vì thế, cô sống vì chồng, vì con và vì tất cả những người cô thương yêu. Cô như một người khờ khạo, cứ tự làm tổn thương mình, cứ tự nhận hết

những niềm đau về mình, chỉ để chắp vá những lỗ hỏng hay vết thương lòng của đối phương. Cô khờ khạo hơn khi bỏ lại sau lưng biết bao nhiêu

người đàn ông tốt khác chỉ để theo đuổi Hoàng Minh. Và cô còn khờ khạo

hơn nữa khi cứ cố sức chiến đấu với người đàn ông có quá khứ chỉ để

giành giật lấy tình yêu về phía mình. Cho đến khi lấy nhau, rồi có bé

Nguyên Thảo, thì cô cũng chỉ có con người anh, còn tình yêu thì có lẽ

mới vừa chạm tới.

- Hôm nay là cuối tuần mà. Em không muốn đi đâu chơi sao?

- Không! – Cô quay lại nhìn nét mặt đơ đứng của chồng, rồi lắc đầu nói.- Nếu anh có công chuyện thì cứ đi đi, em sẽ cố gắng làm nhanh, làm sạch sẽ và đi nấu cơm. Em muốn được ăn chứ không phải bị phạt vì tội

lười làm hay làm bẩn.

- Đồ ngốc.

Hoàng Minh lấy tay nhéo lấy chiếc mũi cao tây tây của Tâm Lan. Cô nhăn mặt cười hiền rồi chun chun mũi.

- Vợ biết là chồng rất tốt mà.

- Chồng không bỏ vợ làm một mình bất kì việc gì nữa đâu.

- Không. Những việc gia đình là của vợ, vợ không muốn chồng phải

đau đầu hay cãi vã chuyện lặt vặt ở nhà sau một ngày bận rộn ở công ty.

- Vợ sẽ làm hư chồng đấy.

- Trong em, anh vẫn luôn là người đàn ông hoàn hảo nhất.

Hoàng Minh nhìn Tâm Lan, nhìn thẳng vào đôi mắt màu nâu đẹp lạ ấy.

Anh đưa những ngón tay của mình mân mê trên làn da mịn màng của cô. Tâm

Lan chỉ kịp hét toáng lên:

- Đừng có chơi xấu. Đừng bôi đất và cát lên mặt em như thế chứ?

Hoàng Minh cười vang trước những vết nhăn xuất hiện khi làm nũng trên khuôn mặt của vợ:

- Ơ. Nhìn mặt vợ kìa, chỉ còn thiếu những chiếc ria của một loài mèo nữa thôi.

- Chồng vui à? – Tâm Lan hỏi cộc lốc khi lại bị anh nhắc tới loài mèo.

- Ừ. Nhìn vợ đáng yêu lắm.

- Miễn là chồng vui, thì vẽ gì cũng được hết.

Cô nhìn anh bằng ánh mắt âu yếm, đầy yêu thương… nhưng câu nói của Tâm Lan làm tiếng cười của anh im bặt.

Anh chỉ nói rất khẽ: “Đừng yêu anh nhiều quá, chỉ nên yêu vừa đủ thôi”.

***

Bóng chiều uể oải, cô đứng bần thần một hồi lâu. Bóng dáng cô đổ dài

dưới chân. Có rất nhiều điều vốn rất gần gũi với cô bỗng trở nên xa lạ

với cô vào lúc này. Bởi mỗi lần cô ra khỏi nhà cùng chiếc vali là đều có Hoàng Minh bên