XtGem Forum catalog
A Mạch Tòng Quân

A Mạch Tòng Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326610

Bình chọn: 7.5.00/10/661 lượt.

ẩn ra, ngẩng đầu nhìn Từ Tĩnh. Từ Tĩnh nhìn thẳng

vào A Mạch, nghiêm túc nói: “Cậu ta không chịu quy thuận Tề Hoán, làm

sao Tề Hoán có thể giữ cậu ta ở lại trong quân! Thay vì sau khi chờ Tề

Hoan động thủ, không bằng tự ngươi đem Đường Thiệu Nghĩa đuổi ra khỏi

quân đội trước cho tốt, một là tránh cho Tề Hoán cùng ngươi tâm sinh

khoảng cách, hai là có thể giữ được một mạng của Đường Thiệu Nghĩa.”

Một lúc lâu sau A Mạch vẫn không nói tiếng nào, Từ Tĩnh liền thở dài, đành nói thêm: “Nếu ngươi không thể mở miệng, để ta đi nói, chẳng qua

để cho người khác mắng chúng ta một câu qua cầu rút ván thôi.”

“Không!” A Mạch đột nhiên kêu lên, ngừng một nhịp mới tiếp tục nói: “Tiên sinh, trước tiên ngươi để ta suy nghĩ một chút đi.”

Từ Tĩnh khẽ lắc đầu, không nhịn được thở dài đi ra.

Có lẽ Đường Thiệu Nghĩa cùng hiểu rõ trong lòng A Mạch khó lựa chọn

cả hai đường, không đợi A Mạch đưa ra quyết định ở đây, hắn liền đột

nhiên dẫn mấy ngàn nhân mã Thanh Phong Trại ra khỏi Tân Dã, thậm chí

cũng không gặp mặt A Mạch, chỉ để lại phong thư cho A Mạch. A Mạch xem

thư xong, lại tức giận đến bật cười, cười khan ha ha hai tiếng, hô lên:

“Hay cho một Đường Thiêu Nghĩa, sao ta lại không phát hiện ra ngươi lại

khéo hiểu lòng người như thế!”

Từ Tĩnh vô cùng kinh ngạc, ngạc nhiên hỏi: “Sao lại thế này?”

A Mạch không đưa thư cho Từ Tĩnh, chỉ dùng hai tay vò nát tờ giấy

viết thư, lạnh giọng nói: “Anh ta nói vị trí ở Lâm Đồng rất then chốt,

có Lâm Đồng sẽ đoạt được Tĩnh Dương, viện binh thát tử liền không dám

xuôi xuống phía nam vào trong cửa khẩu cứu viện, Trần Khởi trở thành cá

nằm trong chậu.”

Từ Tĩnh nghe xong cũng chậm rãi gật đầu, Lâm Đồng ở phía bắc Tân Dã,

nằm ở bờ bắc sông Tử Nha, năm đó khi Trần Khởi xuống phía nam, sau đó

đại quân Chu Chí Nhẫn vượt qua đầu mút phía đông của Yến Thứ Sơn, trong

đem vượt qua sông Từ Nha xuống Lâm Đồng, đến đó tần công được Tân Dã.

Bởi vậy nếu có Lâm Đồng trong tay, quân Giang Bắc cũng có thể bắt chước

làm theo, từ Lâm Đồng theo đường Yến Thứ Sơn sẽ tiến nhanh vào vùng nội

địa Bắc Mạc, cắt đứt đường lui của viện binh Bắc Mạc.

“Không ngờ rằng cậu ta nhìn cũng thật chuẩn.” Từ Tĩnh nói.

A Mạch há miệng thở dốc, nhưng không thể nói những lời phản bác, trên thư Đường Thiệu Nghĩa ngoại trừ những dòng này còn có lời khác, chẳng

qua hai câu kia nàng lại không thể nói với Từ Tĩnh được.

Anh ta nói: “Ngươi phải ra chiến trường, ta đi tới thay ngươi; ngươi muốn tấn công thành trì, ta đi đoạt thay ngươi.”

Lúc đầu A Mạch rõ ràng vô cùng tức giận, nhưng mà chẳng biết tại sao

ngực lại đột nhiên có chút bị đè nén, như là có một hơi thở bị đè ở

trong ngực, hận không thể khóc lớn vài tiếng trút hết ra một phen cho

phải.

“Làm sao vậy?’ Từ Tĩnh thấy một lúc lâu sau A Mạch vẫn không nói lời nào, không nhịn được hỏi.

A Mạch phục hồi lại tinh thần, miễn cưỡng cười một cái, đánh lạc đề

lên tiếng: “Tiên sinh, ngươi nói chúng ta nên đoạt Tĩnh Dương như thế

nào?”

Đoạt được Tĩnh Dương, chẳng khác nào đóng lại cửa tử của phía bắc Nam Hạ, hơn mười vạn đại quân trong tay Trần Khởi như cá trong chậu. Tục

ngữ nói rất đúng: “Nuôi ba ba trong lọ, càng nuôi càng nhỏ! Quân Nam Hạ

thậm chí không cần làm động tác gì, quân Bắc Mạc cũng sẽ càng ngày càng

ít.”

“Muốn đoạt Tĩnh Dương, tất nhiên trước hết phải nắm được Tiểu Trạm

dưới Kỳ Nam, cắt đứt liên hệ giữa Dự Châu cùng Tĩnh Dương!” Từ Tĩnh chỉ

một điểm trên bản đồ từ tốn nói.

Tiểu Trạm? Chỗ này ngược lại A Mạch nhớ rất rõ, chỗ này cách Dã Lang

Câu hơn vài chục dặm về phía bắc, năm Thịnh Nguyên thứ hai thì Trần Khởi bắt đầu nhổ trại ở Tiểu Trạm này hướng về Dã Lang Câu, sau đó rơi vào

bên trong phục kích của liên quân Thanh Dự. A Mạch khẽ gật đầu, cùng Từ

Tĩnh bàn bạc cẩn thận.

Đầu tháng tư, trước tiên Trương Sinh dẫn quân kỵ binh đánh lén trấn

nhỏ Tiểu Trạm phía nam Tĩnh Dương, cắt đứt liên lạc giữa Dự Châu cùng

Tĩnh Dương. Trong tháng, đại quân quân Giang Bắc rời Tân Dã, tấn công về Tĩnh Dương. Cùng lúc đó, vì phối hợp tác chiến với quân Giang Bắc,

Giang Hùng bỏ Thái Hưng không để ý đến, chủ lực tấn công Mậu Thành,

Lương Châu, đem đường rút phía tây của quân Bắc Mạc phá hỏng.

Bởi vì cuộc chiến Thanh Ký mà Bắc Mạc hao tổn binh lực quá lớn, binh

lực trong tay Trần Khởi như trứng chọi đá, chỉ có thể phái kỵ binh dọc

đường tập kích quấy rối quân Giang Bắc, làm chậm tốc độ hành quân, đồng

thời, ở bên trong Bắc Mạc điều động binh mã, xuôi về phía nam cứu viện

Tĩnh Dương.

Tháng năm, bên Bắc Mạc Thường Ngọc Thanh dẫn theo một đội kỵ binh đột nhiên xuất hiện ở phía sau quân Giang Bắc, muốn một lần nữa đoạt lại

trọng điểm Tân Dã phía bắc. Phó soái quân Giang Bắc Mạc Hải đóng ở Tân

Dã lấy hỏa pháo giữ thành, Thường Ngọc Thanh tấn công mạnh ba ngày không được, quả quyết vòng qua Tân Dã, đánh về Lâm Đồng, thề phải đả thông

đường giao thông từ trong Bắc Mạc.

Binh lính ở Lâm Đồng chỉ có ba nghìn, cũng đều là “phỉ binh” Đường

Thiệu Nghĩa dẫn dắt Thanh Phong Trại, sắp sửa đối mặt với Hai vạn tinh

binh tinh nhuệ nhất Bắc Mạc. Lâm Đồng ngu