Snack's 1967
Cưới Ma

Cưới Ma

Tác giả: Chu Đức Đông

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 325985

Bình chọn: 9.00/10/598 lượt.

cầm di động bước ra đầu toa nhìn bảng báogiờ, nói: “7 giờ 24 phút’ sẽ đến Bắc Kinh. Ở nhà xảy ra chuyện gìà?”

Chu Xung hơi ngập ngừng, rồi nói: “Không.”

“Chắc chắn phải có chuyện gì đó?”

“Sao em rắc rối thế? Cứ đi ngủ đi, kẻo di động lạihết pin thì ngày mai không liên lạc được nữa.”

Lục Lục hiểu tính Chu Xung, dù cô gặng hỏi nữa cũngvô ích, bèn nói: “Được, anh cũng đi ngủ đi!”

Lục Lục trở về giường, bắt đầu nghĩ ngợi lan manđủ thứ. Ở nhà có thể xảy ra chuyện gì? Con sâu ấy có chui ra không?Đôi mắt ấy có xuất hiện trong máy tính không?

Ngoài cửa sổ tối đen như mực, con đường bộ vẫn songsong với đường sắt; một chiếc ôtô đang chạy trên đường, hai ngọn đènthấp lè tè chiếu sáng mặt đường tối mịt. Không biết có phải là xenhà Khúc Thiêm Trúc không? Nó cũng như đôi mắt của nợ kia chuyên nấpở chỗ khuất, chỉ còn ánh mắt ló ra trong màn đêm vô tận. Có lẽ sauđôi mắt ấy còn có một một đôi mắt khác lúc này đang nhìn Lục Lục,đó là đôi mắt của Khúc Thiêm Trúc. Trong toa tàu thì sáng, nó cóthể nhìn thấy cô, còn cô không thể nhìn thấy nó. Cô kéo tấm rèmtrắng che cửa sổ, rồi nằm xuống, gắng nằm thu mình lại như lẩntrốn, tiếp tục nghĩ ngợi ở nhà có thể xảy ra chuyện gì, nếu khônghỏi rõ thì cô khó mà ngủ được…

Cô quyết định gọi cho Chu Xung. “Anh ơi, anh không saochứ?”

“Anh không sao.”

“Thật không?”

“Không phải chuyện về anh.”

“Thì là chuyện về ai?”

Chu Xung im lặng một lát, rồi nói: “Hồ Tiểu Quânkhông thấy đâu nữa.”

“Hồ Tiểu Quân?”

“Cô ấy cũng mất tích na ná như Khúc Thiêm Trúc.”

“Cả cô ấy và bạn trai đều biến mất à?”

“Đúng!”

“Mấy ngày rồi?”

“Họ đi khỏi nhà ngày 10 tháng 12, đến nay đã 11 ngàyrồi.”

Lục Lục nhớ rằng cô đã gọi điện cho Tiểu Quân hailần đều không được! Nhưng Tiểu Quân là bạn Lục Lục, Chu Xung không quenthậm chí chưa từng gặp mặt, tại sao anh lại biết Tiểu Quân mất tích?

Trực giác của phái nữ mách bảo cô: giữa Chu Xung vàHồ Tiểu Quân có một mối quan hệ bí mật nào đó!

Dừng lại một lát, Lục Lục nhỏ nhẹ hỏi: “Sao anhlại biết chuyện đó?”

Chu Xung im lặng.

Lục Lục lập tức khẳng định giả thiết của mình, cônói: “Anh trả lời đi?”

Rốt cuộc Chu Xung cũng nói: “Cô ấy quen em như thếnào?”

“Thông qua blog.”

“Từ bao giờ?”

“Từ năm ngoái thì phải.”

“Tại sao cô ấy quan tâm đến blog của em?”

“Em biết sao được…”

Chu Xung im lặng một lát, rồi bất ngờ nói: “Cô ấylà bạn gái của anh ngày trước.”

Lục Lục bỗng chết đứng!

Có ai đó tắt đèn, cả toa xe bỗng tối om. Lục Lụcnằm trên giường mở to mắt nhìn bóng tối. Con tàu như đang đứng tạichỗ không ngớt rung lắc “xọc xạch… xọc xạch…” đồng thời với tiếng hôcủa Khúc Thiêm Trúc “một hai một, một hai một…”

Thì ra Tiểu Quân là bạn gái cũ của Chu Xung! LụcLục bỗng hiểu rõ tất cả.

Cô không phải người nổi tiếng, người quan tâm đến blogcủa cô phần lớn là các bạn học trước đây, các đồng nghiệp cũ, vàmột vài người bạn. Năm ngoái cô bỗng có thêm một fan, là Hồ Tiểu Quân.

Lục Lục nhớ lại, hồi đó cô với Chu Xung mới quennhau thông qua “Lưới tình”. Hồ Tiểu Quân biết Lục Lục là bạn gái củaChu Xung nhưng cô thì không biết Tiểu Quân là ai. Nói cách khác, LụcLục ở vùng sáng còn Tiểu Quân ẩn nấp trong bóng tối. Tiểu Quân ẩnmình ở một góc máy tính, ngày đêm lẳng lặng quan sát từng câu chữ,từng biến động của Lục Lục trên blog…

Trong số người quan tâm đến blog của ta, rất có thểcó người yêu cũ và cả kẻ thù hiện nay nữa.

Lục Lục còn nhớ lần đầu cô và Tiểu Quân gặp nhau,do Tiểu Quân chủ động đề xuất. Hôm đó cả hai đi mua sắm, hình như tâmtư của Tiểu Quân không để ở áo quần, cô ta chỉ lặng lẽ quan sát LụcLục. Bây giờ nhớ lại ánh mắt của Tiểu Quân, Lục Lục nhận ra đúnglà rất kỳ lạ. Lục Lục hỏi: “Cậu họ Hồ thật à?” Tiểu Quân đáp:“Đúng, họ này rất hiếm.” Lục Lục còn nhớ lại lần cô và Chu Xungcãi nhau, cô đã rủ Hồ Tiểu Quân đi uống cà phê và mua sắm, lúc chiatay Lục Lục mời cô ta đến nhà chơi thì cô ta nói đùa: “Không! Nghe nóiChu Xung rất đẹp trai, tớ sợ mình sẽ yêu anh ấy mất!”

Lục Lục lại nhớ đến cái lần cô nói với Chu Xungrằng Tiểu Quân sắp cưới, thì Chu Xung im lặng rất lâu…

Lục Lục không hiểu nổi tại sao Tiểu Quân phải chegiấu thân phận để làm quen với cô? Tại sao Chu Xung không bao giờ nhắcđến Tiểu Quân? Hay anh và cô ta vẫn yêu nhau? Nếu thế, tại sao anh lạigắn bó với cô và tại sao Tiểu Quân lại phải kết hôn với người khác?Dù là nguyên nhân gì, thì Lục Lục vẫn là người bị qua mặt. Cô bỗngcảm thấy con người Hồ Tiểu Quân và cả Chu Xung đều rất thâm hiểm.

Tiểu Quân và Trường Thành sẽ cưới vào ngày 15 tháng1, gần một tháng nữa thì đến ngày cưới, thế mà cả hai lại mấttích! Tạm gạt bỏ mọi thứ liên quan đến tình yêu, cô cảm thấy thếgiới này sắp có loạn, tựa như một tấm thảm đang bắt đầu mục nát ởmột góc, và sẽ dần dần lan ra phần còn lại. Tại sao nó lại mụcnát? Tại vì nó che đậy bên dưới mình những con vật lúc nhúc bẩnthỉu mà mọi người không biết, vì không ai lật lên để nhìn; còn LụcLục và Chu Xung thì đang ngồi ở một góc gần đó – rất gần.

Tàu hỏa về ga muộn hơn một giờ, nhưng cuối cùngcũng cập bến. Lục Lục xuống tàu, thành phố đã lên đèn sáng trưng.Lần đầu tiên cô có cảm giác thủ