Polly po-cket
Vương Phi Tỷ Phú

Vương Phi Tỷ Phú

Tác giả: Vô Tử Lăng

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 321714

Bình chọn: 10.00/10/171 lượt.

o chúng sinh, vạn phần tội lỗi, nhẹ giọng:

- Khiêu chiến với Hoa Khôi ở đây. Thắng không cần bàn, thua tự nguyện vào làm kỹ nữ .

Vị tú bà kia đang tươi cười bỗng nghe được câu này nụ cười kia lại được kéo ra hết sức, tuy nhiên thêm vài phần quỷ dị.

Phải biết a, Hoa Khôi của bọn họ là Băng Tuyết, một đêm mười vạn lượng không bớt một xu. Tài năng của cô ta đứng nhất trong giới kỹ nữ. Bất luận là đàm về cầm kì thi họa hay thậm chí là binh pháp, người ta cũng sẽ phải kinh ngạc. Nên biết là có một lần Chiến Thần từng vì nghe danh của cô mà đến đây, sau khi cũng cô một đêm không tiếc lời khen tặng. Thật vinh hạnh.

Bốp bốp bốp

- Thật vừa vặn ở đây có thể xem được kịch hay.

Giọng nói nhàn nhạt như thưởng thức kịch vui, thêm vài phần lười biếng lại có phần cao hứng.

Vị tú bà kia sửng sốt một chút rồi cất cao giọng nịnh bợ

- Hiên Viên vương gia, ngài đại giá quang lâm đến đây hẳn là đang tìm Băng Tuyết cô nương? Vinh hạnh cho chúng tôi.

Người tên Hiên Viên kia nửa nằm nửa ngồi liếc mắt đưa tình về phía Huyết Dạ, dụ hoặc:

- Tiểu mỹ nhân, nàng đồng ý qua đêm cùng ta, ta liền cho nàng làm trắc phi.

Âu Tinh Mặc cười một cái, hào quang bắn ra bốn phía, lành lạnh:

- Mau gọi hoa khôi các người tới, nãi nãi không muốn lãng phí thời giờ.

Lại một giọng nói yểu điệu nhưng không kém phần kiêu ngạo:

- Vị cô nương này, nếu ngươi ái mộ muốn gặp ta đến vậy, có thể đến xem ta ca hát, cần gì khổ công khiêu chiến với Băng Tuyết ta dành chức hoa khôi.

Âu Tinh Mặc trào phúng cười.

Một lời này như muốn nói, cô là bách hợp (les), vì muốn gặp người trong mộng mà không tiếc khiêu chiến chức hoa khôi kia. Đủ độc, tiếc là chưa đủ thâm.

- Ta cũng chỉ đến vì danh hoa khôi, không có ý gì hơn.

Một tràng cười liền vang lên, cô nương này quả nhiên không phải tầm thường.

5 chữ ‘’không có ý gì hơn’’ lại thêm cái ‘’danh hoa khôi’’ quả thực nói rất hay.

Một lần liền chặt đứt toàn bộ ý định của cô ta, lại giễu cợt vị trí hoa khôi kia chỉ là ‘’danh’’ không phận chẳng đáng một xu. Đủ thâm, đủ độc, quả nhiên thâm tàng tiếu ý.

Băng Tuyết nghe xong cũng chẳng còn mặt mũi ở lại, liền đi nhanh vào trong lâu.

Mà bên kia đang mắt to trừng mắt nhỏ sau khi nghe xong lời này liền không hẹn cùng quay lại.

Huyết Dạ ôn nhu sủng nịch nhìn cô, một tay tinh tế đem cái eo nhỏ của giai nhân ôm lại, cực kì nhu tình.

Hiên Viên vương gia nhìn thấy cảnh kì dị này không khỏi có chút kì lạ, nhưng nghĩ họ là tỷ muội cũng bình thường nên không hỏi nhiều. Khóe môi lại tự giác nâng lên một chút giễu cợt.

Âu Tinh Mặc bị giam trong lòng Huyết Dạ liền tỏ vẻ khó chịu, cựa cựa người, không chịu ở yên.

Còn vị tú bà thấy tình thế như vậy, khuôn mặt giật giật vài cái, vặn vẹo như ma quỷ hiện hình, âm thanh có chút miễn cưỡng:

- Như vậy hai vị cứ ở lại đây, sắp đến là hội thi rồi.

Huyết Dạ không nói nhiều nên chỉ gật đầu một cái.

___________________Ta là phân cách tuyến ngày và đêm___________________

Ban đêm, lễ hội được tổ chức, võ lâm nhân sĩ quy tụ ngày càng nhiều, cứ ra đường thì 3 người lại gặp được 2 người trong giang hồ.

Trong một tửu lâu nhỏ ven đường, không khí ồn ào náo nhiệt, tiếng bàn luận vang lên không dứt.

- Ngày mai là hội hoa khôi, nghe nói buổi chiều có người đến khiêu chiến với Băng Tuyết cô nương.

- Kẻ nào to gan lại ngông cuồng tự đại như vậy?

- Nghe nói là hai người, bọn họ cũng rất xinh đẹp.

- Hiên Viên vương gia trước nay bảo hộ Phượng Lâu giờ lại không ra mặt vì Băng Tuyết cô nương mà còn mời một trong hai vị kia về làm trắc phi



- Sắp tới là đại hội võ lâm, các người còn không lo luyện võ lại ở đây bàn luận cái gì?

- Thôi đi gia cuả ta, người nào không biết, đại hội này vỗn dĩ đã chọn được Minh chủ rồi, còn cần gì chúng ta đến góp vui.

- Đừng nói lời nhụt chí như vậy, vẫn còn cơ hội.



Không ai để ý, trong một góc khuất ít người nhìn, có hai cái bóng đen đang cười bí hiểm.

Bóng đen A:

- Ngươi làm Minh chủ đi

Bóng đen B lẳng lặng không nói gì, nhưng nhìn kĩ có thể thấy sự đáp ứng vô tận trong mắt hắn.

Đại hội võ lâm.

Thực chất đây chỉ là một đám người đánh nhau xem ai mạnh nhất rồi tôn lên làm thủ lĩnh. (Theo cách nghĩ của Âu Tinh Mặc)

Một khoảng đất rộng lớn trong rừng được dùng để làm võ đài. Chia làm bốn đấu trường lớn là Đông, Tây, Nam, Bắc. Toàn bộ nhân sĩ võ lâm hôm nay đều tụ hội ở đây.

Huyết Dạ đứng ở trên vách núi nhìn xuống dưới, môi nhếch lên đầy miệt thị. Tay ôm cô đang uể oải tựa trong lồng ngực.

Âu Tinh Mặc quét mắt xuống dưới, tay đâm chọt vào lồng ngực rắn chắc. Đôi môi anh đào mấp máy:

- Đợi chút nữa xuống khiêu chiến với người giỏi nhất.

****************Bé là dải phân cách************************

Tô Khúc Liên ngạo nghễ đứng trên võ đài nhìn xuống, từ bây giờ ông ta chính là Minh chủ.

Lộp bộp.

Thiếu niên tà mỵ đứng đối diện ông ta. Mái tóc bạch kim buông thả bay trong gió. Đôi mắt màu đỏ quyến rũ mị hoặc, ngay cả chính ông ta cũng không tự chủ được mà bị cuốn vào. Làn da trắng như bạch ngọc khiến các thiếu nữ thanh xuân tươi trẻ nhất cũng phải ngưỡng mộ.

Hắn xuất hiện thu hút không ít ánh nhìn củ