Old school Easter eggs.
Thiên Đế Kiếm

Thiên Đế Kiếm

Tác giả:

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 327465

Bình chọn: 9.5.00/10/746 lượt.

rong Bất Kiếp Viện không có bất cứhồ sơ nào lưu trữ trong Mật Nội. Trong đó có Xích Vân, không có bất cứ tàiliệu, hay thông tin gì về tên này. Nhưng…

-Nhưng sao ? – Giáo Lão hỏi.

-Hắn chỉ được biết đến qua lời nóicủa những kẻ sống sót trở về.

-Tôi không hiểu. - Hộ Vương Lão Bànói.

-Chỉ có những kẻ sống sót trongnhững chiến trường mà Bất Kiếp Viện đã từng tham gia mới biết đến sự tồn tạicủa Xích Vân, tất cả bọn họ đều gọi Xích Vân là Con Quỷ Uất Hận Thành.

-Không có ai biết tí gì về hắn sao ?

-Gần như vậy. Những người may mắnkhông bị lưỡi kiếm của Xích Vân đụng đến chỉ biết…

…sợ hãi, lắp bắp một hai câu về hắnmà thôi.

-Họ nói gì ? - Hộ Vương Lão Bà hỏi.

-Họ nói Xích Vân là hiện thân củaHắc Đế.

Hộ Vương Lão Bà thấy xương sống hơilạnh đi một chút, đã lâu lắm rồi, cuộc sống ung dung tự tại trên Thiên Linh Sơnđã làm bà mất đi cảm giác sợ hãi. Bà quay sang Giáo Lão, Giáo Lão có lẽ vẫn giữđược sự điềm tĩnh của mình, ông không nói gì cả, chỉ lặng lẽ quan sát Tần MạnhUy.

-Vì vậy - Tần Mạnh Uy nói – Chúngtôi nghĩ, nên có một sự trao đổi ngay tại đây.

-Ngài muốn gì ở Ngũ Hành Tộc chúngtôi ? – Lão Bà hỏi.

-Chúng tôi muốn đảm bảo sự yên lặngtại Thiên Linh Sơn, vì vậy, chúng tôi đề nghị thế này, Uất Hận Thành sẽ cử mộtđội tới chân đỉnh núi Thiên Linh Sơn, và giám sát mọi thứ có thể bén mảng tớichân ngọn núi này. Bất kỳ động tĩnh nào khiến đội đó cảm thấy không an toàn, họsẽ gửi ngay mật báo về doanh trại đóng trên Phạt Mộc Trường. Và từ đó Phạt MộcTrường sẽ thông báo cho Uất Hận Thành bằng cách riêng của chúng tôi, và trongtrường hợp khẩn cấp, đại quân Uất Hận Thành sẽ tới để tiếp ứng cho Ngũ Hành Tộc

-Không phải là để giám sát chúng tôinữa chứ ?

-Tuỳ hai vị nghĩ, tuy nhiên, sựthành thật của người Uất Hận Thành được đo bằng máu chảy, hai vị nên nhớ điềuđó.

Hộ Vương Lão Bà đã lấy lại được vẻđiềm tĩnh vốn có của mình, bà nói nhẹ nhàng:

-Có lẽ, Tần đại nhân đã có mộtchuyến đi dài, vậy xin mời đại nhân ghé qua tệ xá nghỉ ngơi, thăm thú đó đây.Việc hệ trọng như thế này, có lẽ chúng tôi phải bàn chuyện với Hội Đồng Trắng.- Hộ Vương Lão Bà nói.

-Không, các vị nên quyết định ngay,việc vô cùng hệ trọng như thế này, không thể kéo dài thời gian.

-Tần đại nhân ! - Hộ Vương Lão Bànói – Ngài nên hiểu cho, hai người chúng tôi không phải là tất cả của Ngũ HànhTộc. Sự việc này quá hệ trọng, nó có thể huỷ hoại Tam Giới, và ngài cũng chưabàn chuyện này với những người đứng đầu của Ngũ Hành Tiễn và Ngũ Hành Ma, vàngài cũng phải đợi sự quay về của ba vị Ẩn Giả của ba tộc Thú, Nhân, Vũ. Tớilúc đó, công việc của ngài mới có thể tiến hành. Nếu ngài cảm thấy quá gấp, chúngtôi sẽ gửi thư để mời ba vị Ẩn Giả quay trở về Thiên Linh Sơn ngay lập tức.

-Tôi nghĩ, không cần phải nhiêu khêvậy đâu. Ở đây đã có thể quyết định rồi, đúng không ?

Tâm Thiện Giáo Lão, thủ lĩnh HộiĐồng Trắng ?

Hộ Vương Lão Bà là người có quyền lựccao nhất, chỉ sau Vô Chân Vương, bởi vì nắm trong tay các chiến binh của NgũHành Huyết và trở thành tổng chỉ huy toàn bộ các chiến binh Ngũ Hành Tộc nếuxảy ra chiến tranh, nhưng người thông qua những gì hệ trọng liên quan tới cảgia tộc Ngũ Hành thì đó là Tâm Thiện Giáo Lão. Tâm Thiện Giáo Lão có tráchnhiệm tổng hợp mọi ý kiến của các thành viên thuộc Hội Đồng Trắng, thảo luậnvới những người khác, suy nghĩ kỹ càng rồi mới đưa đến phán quyết cuối cùng.Thủ lĩnh của Hội Đồng Trắng là Tâm Thiện Giáo Lão, trong nhiều một số hợp cóquyền lực ngang bằng với Vô Chân Vương. Kể cả Hộ Vương Lão Bà, nếu muốn đưa ramột ý kiến gì, nếu có ảnh hưởng tới sự an nguy của Ngũ Hành Tộc, cũng phải hỏiTâm Thiện Giáo Lão.

Tâm Thiện Giáo Lão là người cao tuổitrong toàn bộ gia tộc Ngũ Hành. Hộ Vương Lão Bà tuy có quyền lực chỉ kém VôChân Vương, và dù Tâm Thiện Giáo Lão là người có chức vị kém hơn so với bà,nhưng Tâm Thiện Giáo Lão là người mà Lão Bà kính trọng nhất chỉ sau Vô ChânVương.

-Vậy, Tâm Thiện Giáo Lão, tiền bốicó quyết định như thế nào ?

Tâm Thiện Giáo Lão chậm rãi nói:

-Vậy Ngũ Hành Tộc chúng tôi có mộtđiều kiện thế này, không biết Uất Hận Thành các vị có đồng ý không ?

-Kẻ hậu sinh xin lắng nghe.

-Vậy tôi xin nói. Uất Hận Thành cácvị hãy cho Ngũ Hành Tộc chúng tôi một vị trí trong Uất Hận Thành.

-Tức là…

-Tức là Ngũ Hành Tộc chúng tôi sẽđược quyền nắm giữ Hắc Đế Ấn và Tàn Dương. Cả Ngũ Hành Tộc và Uất Hận Thành sẽtham gia vào cuộc truy tìm này, nhưng cho dù là Uất Hận Thành tìm được, thìcũng phải đưa nó cho Ngũ Hành Tộc, Tần đại nhân đồng ý chứ ?

Tần Mạnh Uy nheo mắt.

Kể từ lúc bước vào Bạch Thiên Trụ,đây là lần đầu tiên ông cảm thấy mình khó xử.

Hắc Đế Ấn thuộc về Uất Hận Thành.

Bởi vì nó vốn là của Uất Hận Thành.

Tuy nhiên, Mạnh Uy lại xoáy tít condao, ông nói:

-Vậy Tần mỗ cũng có một điều kiện.

-Mời Tần đại nhân.

-Chỉ cần một điều kiện thôi.

-Vâng.

-Nếu Uất Hận Thành xảy ra chuyện…

..thì Ngũ Hành Tộc sẽ phải dốc toànlực để ứng cứu…

…cho tới người cuối cùng…

…kể cả là Vô Chân Vương.

Ngài đồng ý chứ ?

Tâm Thiện Giáo Lão ?

Tâm Thiện Giáo Lão nheo mắt, lần nàyđến lượt ông cảm thấy khó chịu.

Nhưng…

-Tôi