Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329681

Bình chọn: 9.00/10/968 lượt.

em.”

“Bách, Khải, Văn” Thy Dung nghiến răng kêu ken két, hận không thể đánh bất tỉnh Bách Khải Văn, sau đó đem quăng hắn ra ngoài đường.

Biết con dã miêu đang nổi giận, Bách Khải Văn khôn ngoan thu lại nụ cười vô lại, và giọng nói cợt nhả của mình.

“Thy Dung, em đứng ở đây chờ anh một chút, anh ra chào ông Michael.” Bách Khải Văn nhìn về phía một người đàn ông trung niên, vóc dáng cao lớn, mái tóc màu vàng, mũi cao, chứng tỏ ông ta là một người Tây, vận một bộ âu phục màu xám, đeo cà vạt màu trắng, khuôn mặt đã xuất hiện những nếp nhăn mờ nhạt.

“Anh đi đi.” Thy Dung dịu dàng bảo Bách Khải Văn, cầu mong hắn mau mau đứng tránh xa mình một chút. Thy Dung rất sợ nếu Bách Khải Văn còn tiếp tục nói ra một câu gì đó, sợ rằng mình không thể giữ vững được bình tĩnh, sẽ quát thật to vào mặt hắn, tiếp theo sẽ sử dụng vũ lực với hắn. Tính cách vô lại của Bách Khải Văn không phải ai cũng chịu đựng được.

Bách Khải Văn cầm ly rượu, tay vẫn đút vào trong túi quần, tiến về phía trước.

Thy Dung nhìn theo bóng lưng của Bách Khải Văn, trên môi nở một nụ cười nhạt, một nụ cười không có độ ấm.

Thy Dung ghét nhất việc bị người khác lừa dối, đặc biệt việc đó lại liên quan đến vấn đề đạo đức và hạnh phúc của một người khác.

Người phụ nữ đã sinh con gái cho Bách Khải Văn là ai, Thy Dung không biết mặt, nhưng Thy Dung có thể đoán biết cô ấy nhất định sẽ rất đẹp, bởi vì thẩm mĩ của Bách Khải Văn rất cao, một kẻ hào hoa phong nhã như hắn, không bao giờ giờ chọn một cô gái xấu xí làm tình nhân.

Mặc kệ trước đây giữa Bách Khải Văn và cô ấy đã xảy ra chuyện gì, việc hắn không thừa nhận cái thai trong bụng cô ấy là con của hắn, còn bắt ép cô ấy phải phá bỏ cái thai là sai. Hắn có thể không yêu cô ấy, nhưng đứa bé trong bụng cô ấy là một sinh mệnh, Bách Khải Văn quá tuyệt tình và quá tàn nhẫn.

Thy Dung tự đặt mình vào trường hợp của cô ấy. Nếu bị Bách Khải Văn chẳng những không thừa nhận đứa con chưa thành hình trong bụng mình là con của hắn, nói những lời bội bạc bắt mình phải phá bỏ cái thai, khiến mình phải nuôi con một mình, đến khi con bé được mấy tuổi, lại quay về đòi quyền nuôi con, Thy Dung mười phần mười sẽ nổi điên, nặng thì cầm dao đuổi giết Bách Khải Văn khắp phố, vừa thì mỗi lần hắn tìm đến cửa sẽ cho người đánh hắn một trận nhừ tử, nhẹ thì dốc hết tiền trong túi thuê một luật sư thật giỏi tranh giành quyền nuôi con đến cùng, cũng không ngại sử dụng đến thủ đoạn.

Thy Dung tuyệt đối không phải là một nữ tử yếu đuối và nhu nhược, kẻ nào dám động vào người thân trong nhà, thì chuẩn bị mà nhận lấy hậu quả.

o-0-o

Tiếng xì xầm bàn tán bỗng chốc nổi lên, mấy người đứng xung quanh Thy Dung đều đổ dồn ánh mắt ra ngoài cửa. Thy Dung vì hiếu kì, muốn xem đại nhân vật nào mới đến mà có thể thu hút được nhiều người chú ý đến mình như thế, cũng nhìn theo ra hướng cửa.

Lọt vào tầm mắt là một thân hình cao lớn tuấn mỹ , hắn toàn thân đều phát ra vẻ cao ngạo, một thân đồ đen, mặc trên người của hắn, lại thể hiện vẻ lạnh lùng cùng mê hoặc lòng người.

Là hắn…..Thy Dung trấn động, ngây ngẩn đứng chết sững một chỗ, dường như âm thanh kích động của âm nhạc, tiếng nói xen lẫn tiếng cười của đám đông cũng không lọt vào tai, dường như mọi người xung quanh đều biến mất, chỉ còn lại duy nhất một mình hắn.

Trác. …Trác Phi Dương, tại…tại hắn lại ở đây, chẳng phải hắn đang ở Hồng Kông sao ?

Mình…mình phải dùng thái độ để gì để đối mặt với hắn đây, nên tỏ vẻ thân thiết như trước, nên khách sáo chào vào câu xã giao, hay là giả vờ không quen biết hắn ?

Trước khi Thy Dung kịp suy nghĩ điều gì, đã sợ hãi xoay người đi theo một hướng khác. Nếu đã không có dũng khí đối mặt, Thy Dung nguyện chọn con đường chạy trốn. Ba cách trên, Thy Dung thấy cách nào cũng không ổn. Tình cảm đã lỡ thổ lộ ra rồi, làm thế nào cũng không lấy lại được. Giả vờ không có chuyện gì trước mặt người con trai mình thầm thương trộm nhớ hơn 10 năm, hoàn toàn không có khả năng. Còn vờ như không quen biết hắn, Thy Dung không làm được, chỉ cần nhìn thấy hắn, trái tim Thy Dung không tự chủ được lại nhảy lên kịch liệt, đầu óc trống rỗng, ngôn từ lộn xộn, như thế Thy Dung còn có thể giả vờ bình thản được nữa không ?

Trác Phi Dương không để sự kích động của đám đông khiến cho phân tán sự chú ý, khuôn mặt tuấn lãng của hắn vẫn biểu lộ sự lạnh lùng và xa cách. Trên trán hắn như thể đang viết dòng chữ: “Mau tránh xa tôi ra.”

Tối nay, Thy Dung mặc một chiếc váy viền ren màu vàng nhạt, bước chân vội vã của Thy Dung đã làm gấu váy và mái tóc bay bay, trông như một nàng công chúa đang chạy trốn tình yêu của chính mình.

Trác Phi Dương đã nhìn thấy Thy Dung, đôi lông mày của hắn nhíu lại, khuôn mặt tuấn tú phảng phất ưu tư và phiền muộn.

Hắn không muốn động tâm, không muốn rung động, muốn giữ cho tâm hồn mình được phẳng lặng và lạnh giá như mặt gương. Nhưng từ khi cô gái nhỏ kia xuất hiện đã phá vỡ đi tất cả lớp rào chắn bảo vệ mà hắn dựng lên hơn 18 năm nay.

Sau khi tỏ tình với hắn, nói rằng thích hắn, đã xoay mình bỏ đi, bỏ đi mà không thèm cầu xin hắn chấp nhận tình cảm của mình


Pair of Vintage Old School Fru