Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329642

Bình chọn: 9.5.00/10/964 lượt.

g muốn thích đọc được tin tức giật gân của những người nổi tiếng. Ông Gia Huy tuy không phải là một người làm nghệ thuật, nhưng tập đoàn Hoàng Thị do ông sáng lập ra đã nắm gần một phần ba kinh thế trên toàn thế giới.

Mọi người đoán già đoán non, cho rằng người bí mật cung cấp thông tin cho báo chí là đối thủ của ông Gia Huy. Có người lại cho rằng ông Gia Huy đã đắc tội với ai đó, nên người ta mới trả thù. Có người lại cho rằng ông Gia Huy khi còn thanh niên trai tráng, đã lừa tình cảm của không biết bao nhiêu cô gái, về sau này bị người thân hay con của người đó bêu xấu trên mặt báo. Có người lại cho rằng, ông Gia Huy sống quá tuyệt tình, nên mới bị báo chí nhòm dó, theo dõi từng li từng tí, cuối cùng phát hiện ra những thông tin động trời.

Có rất nhiều ý kiến trái chiều, nhưng nhìn chung, đều quy về suy đoán thứ nhất, chỉ có suy đoán này là có cơ sở, còn những suy đoán khác đều thiếu căn cứ.

Ông Gia Huy và hai ông bà thông gia đang du lịch đến Ai Cập, nếu họ không đọc báo và không xem ti vi chắc chắn sẽ không biết được việc này.

Hoàng Tuấn Kiệt và Thư Phàm như đang ngồi trên đống lửa.

Bây giờ, chẳng những Hoài Thương mất tích không có tin tức, công ty bị người ta phá ngầm, tin tức nội bộ trong gia đình còn bị người ta bí mật tung lên mặt báo, cổ phiếu của công ty chỉ trong vòng có mấy tiếng đồng hồ vào buổi sáng đã giảm mạnh.

Làm ăn kinh doanh tuy trọng tiền bạc, nhưng họ cũng trọng chữ tín không kém, có người còn coi chữ tín là hàng đầu. Ông Gia Huy đã vi phạm nguyên trọng vào đạo đức kinh doanh, khiến nhiều người quay lưng lại với tập đoàn Hoàng Thị cũng không có gì sai.

Buổi sáng, sau khi đọc tin tức trên báo, Vũ Gia Minh đã lái xe đưa Tú Linh và Tú Anh đến biệt tự của nhà họ Hoàng.

Bốn người ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách. Tú Linh ôm lấy cánh tay chị gái, Vũ Gia Minh và Hoàng Tuấn Kiệt ngồi một bên, đối diện với hai chị em nhà họ Bạch.

“Hoàng Tuấn Kiệt, cậu có nghi ngờ ai không ?” Vũ Gia Minh cau mày đọc tin tức trên mặt báo, hỏi Hoàng Tuấn Kiệt.

Mặc dù đã lấy Tú Linh làm vợ, lẽ ra phải gọi Hoàng Tuấn Kiệt là anh, nhưng Vũ Gia Minh vẫn xưng hô cậu và tôi với Hoàng Tuấn Kiệt. Hoàng Tuấn Kiệt cũng không có phản đối, để Vũ Gia Minh được tùy ý trong cách xưng hô. Dù sao tình cảm anh em mới là quan trọng, xưng hô vai vế chỉ là hình thức.

Hoàng Tuấn Kiệt mệt mỏi vuốt tóc, chỉ sau có một đêm không ngủ được, cằm hắn đã mọc râu lún phún, mắt thâm quầng, tuy nhiên ánh mắt của hắn vẫn sắc bén và kiên cường như trước.

“Tôi không thể biết được.” Hoàng Tuấn Kiệt bất lực nói: “Nếu người này nhắm vào tôi, tôi còn có thể dùng phương pháp loại trừ để tìm ra được kẻ đó, nhưng lần này là nhắm vào bố tôi.”

Vũ Gia Minh gật đầu, tức giận ném tờ báo xuống mặt bàn kính: “Cậu đã gọi điện cho ông già chưa ?”

“Tôi không dám gọi. Tôi không muốn đánh mất niềm vui tuổi già của bố tôi, không muốn làm lỡ mất hành trình du lịch của bố tôi và bố mẹ vợ.” Hoàng Tuấn Kiệt cười khổ: “Mặc kệ trước kia bố tôi từng mắc phải sai lầm gì, tất cả đã lui về quá khứ rồi, không phải sao ?”

Vũ Gia Minh nhếch mép, lạnh lùng nhìn tiêu đề của bài báo: “Nếu cậu muốn chuyện này kết thúc, phải nhanh chóng tìm được kẻ đứng sau vụ này là ai. Nếu không, công ty của gia đình sẽ có nguy cơ bị phá sản.”

“Cậu nói đúng.” Hoàng Tuấn Kiệt cảm kích nhìn Vũ Gia Minh, trong mọi hoàn cảnh, hắn đều đứng ở phía sau hỗ trợ Hoàng Tuấn Kiệt: “Sáng nay, sau khi đọc báo, tôi đã cử người đi điều tra chuyện này rồi.”

“Đã nhận được tin tức gì khả quan của họ chưa ?” Vũ Gia Minh đang nhắc đến những thám tử mà Hoàng Tuấn Kiệt đã cử đi.

“Mấy người mà tôi cử đến cơ quan của của ba tờ báo đã đăng tin của bố tôi đều không thu được tin tức gì.” Hoàng Tuấn Kiệt chán nản trả lời.

“Cái gì, không thể như thế được.” Vũ Gia Minh cao giọng: “Nhất định bọn báo chí đã cố tình giấu nhẹm thông tin có liên quan đến kẻ giấu mặt cung cấp tin tức cho họ.”

“Tôi cũng nghĩ như cậu, nên ngay sau đó đã yêu cầu thám tử bí mật theo dõi mấy tay phóng viên đã viết bài về bố tôi.”

Vũ Gia Minh gõ năm đầu ngón tay xuống mặt bàn kính, người ngả ra sau ghế: “Con bé Hoài Thương và Thy Dung có biết chuyện này không ?”

Nghe Vũ Gia Minh nhắc đến hai đứa con gái, sắc mặt Thư Phàm thoáng chốc trắng bệch, muốn giả vờ mạnh mẽ và không có việc gì, cũng không thể chịu đựng được hơn nữa.

Hoàng Tuấn Kiệt nhìn sắc mặt trắng xanh của vợ, trong lòng hắn tràn ngập chua xót.

“Con bé Thy Dung đang đi du lịch ở Las Vegas, còn Hoài Thương đã biến mất được hơn một ngày không có tin tức gì rồi.”

Tú Linh run rẩy cả người, đôi mắt mọng nước.

“Anh…anh rể, Hoài Thương sẽ…sẽ không sao chứ, con bé chỉ là do quá ham chơi nên chưa về nhà đúng không anh ?”

Vũ Gia Minh chuyển sang ngồi bên cạnh Tú Linh, ôm lấy Tú Linh vào lòng, tay vỗ nhẹ vào lưng.

“Tú Linh, em đừng lo, Hoài Thương phúc lớn mạng lớn sẽ không sao đâu.”

Tú Linh trách mình vô dụng và yếu đuối, không thể giúp được gì cho anh rể và chị gái, chỉ biết vùi mặt mình vào ngực chồng để khóc.

Hoàng Tuấn Kiệt kéo Thư Phàm sang ngồi bên cạnh mình, nhẹ


Polaroid