Old school Easter eggs.
Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329632

Bình chọn: 9.5.00/10/963 lượt.

nắm lấy tay, dịu dàng trấn an: “Hoài Thương là đứa con nghịch ngợm và thông minh, anh tin nó sẽ bình an trở về. Anh hứa với em, anh tuyệt đối sẽ không để cho hai đứa con gái của chúng ta xảy ra bất cứ chuyện gì.”

Thư Phàm dựa đầu vào chồng, mắt nhắm lại, lắng nghe tiếp đập bình ổn trong trái tim mình. Thư Phàm biết Hoàng Tuấn Kiệt nói được làm được, Thư Phàm chưa bao giờ nghi ngờ khả năng và lời hứa của hắn. Hắn là một người chồng, một người cha có trách nhiệm.

o-0-o

Ấn tượng đầu tiên của Hoài Thương khi tỉnh lại là thấy mình nằm trên giường, tay bị trói quặt về phía sau, hai chân cũng bị trói.

Vừa mới tỉnh dậy thấy mình bị trói chẳng khác gì một con heo, Hoài Thương không khỏi hoảng sợ, muốn hét to lên một tiếng, nhưng khi mở miệng ra mới biết, miệng mình sớm đã bị gián băng dính từ khi nào rồi.

Chuyện gì đang xảy ra thế này ?

Do tác dụng phụ của thuốc mê, đầu Hoài Thương nặng trình trịch, hoa mắt chóng mặt. Hoài Thương cầu mong tất cả chỉ là do đầu óc của mình không được tỉnh táo nên tưởng tượng lung tung.

Nhưng một lúc lâu sau đó, Hoài Thương đã hết hy vọng, phải đối diện với một sự thật tàn khốc là mình đang bị bắt cóc, điều đáng sợ nhất là không biết người bắt cóc mình là ai, không hiểu kẻ đó bắt cóc mình vì mục đích gì.

Hoài Thương cựa quậy cơ thể, cố gắng cởi dây trói, nhưng hoàn toàn vô ích, chỉ khiến bản thân mình bị đau thêm, bị những sợi dây cước cứa sâu vào làn da non mềm, tơ máu đang chảy ra.

Hoài Thương đau đến rơi lệ, vừa sợ hãi vừa tự trách chính mình ham chơi nên mới ra nông nỗi này.

“Nếu mình chịu ngoan ngoãn ở nhà, không đi chơi thì hay biết mấy. Nếu mình không vừa đi vừa để đầu óc đâu đâu, mình sẽ không đi lạc, và như thế mình sẽ không bị bọn người xấu bắt cóc.”

“Bố mẹ chắc là đang lo lắng cho mình lắm, không biết chị gái đã về chưa ? Bố mẹ và chị gái có đang đi tìm mình không, hay là họ đã quên mất mình rồi ?”

Hoài Thương càng nghĩ càng bi thương, hốc mắt vì thế cũng đỏ lên, từng giọt từng giọt lệ lăn dài xuống má.

Vào giờ phút này, nếu Hoài Thương nói rằng mình không sợ chết là nói dối. Ai khi vừa mới tỉnh dậy, phát hiện thế giới tươi đẹp và tự do của mình đã bị người khác cướp mất, ai mà chẳng sợ, chẳng hốt hoảng, chẳng sợ bị người ta mang mình đến đây: nặng thì bị giết người diệt khẩu, vừa thì bị bán đi, còn nhẹ thì bị tra tấn.

Hơn một ngày bị nhốt, Hoài Thương chỉ gặp duy nhất một người phụ nữ trung niên hơn 50 tuổi, bà ta vừa câm lại vừa điếc. Hoài Thương cố gắng nói chuyện với bà ta, cố gắng moi tin tức từ bà ta, thấy bà ta mãi cũng không thèm trả lời mình, Hoài Thương tưởng bà ta coi thường mình, khi bà ta ra dấu chỉ tay vào miệng và vào tai, Hoài Thương mới hiểu được bà ta là một người khuyết tật.

Ban đầu, Hoài Thương nghĩ người bắt cóc mình là một bọn người xấu xa và độc ác, sẽ hành hạ mình đến chết. Nhưng sau khi được bà già kia chiếu cố, Hoài Thương mới nới lỏng được tâm lý kinh sợ và hốt hoảng.

Hoài Thương đoán, dụng ý của người bắt cóc mình đến đây không phải để giết, mà muốn lấy mình làm con tin, uy hiếp bố mẹ và ông nội phải trả một món tiền lớn, hay làm một việc gì đó. Hoài Thương chưa bao giờ thấy hối hận nhiều như thế.

o-0-o

Buổi tối, nhà họ Hoàng nhận được một phong bì thư màu trắng.

Cả nhà Vũ Gia Minh vì chuyện không may xảy đến với nhà họ Hoàng, đã ở lại làm khách, đồng thời muốn giúp Hoàng Tuấn Kiệt và Thư Phàm một tay.

Hoàng Tuấn Kiệt run run mở phong bì màu trắng. Mặc dù chưa nhìn thấy được bên trong đựng thứ gì, nhưng hắn vẫn đoán biết được chuyện này có liên quan đến việc mất tích của Hoài Thương, và việc ông Gia Huy bị đưa lên mặt báo.

Tất cả mọi người có mặt trong phòng khách đều nín thở, căng mắt nhìn chằm chằm vào chiếc phong bì màu trắng trên tay Hoàng Tuấn Kiệt.

Khi Hoàng Tuấn Kiệt lôi ra một tờ giấy và năm bức ảnh, mọi người có mặt trong phòng cảm thấy nghẹt thở, dường như không khí xung quanh đã đông cứng cả lại.

Thư Phàm chồm người lên, gần như là giành lấy mấy bức ảnh trên tay Hoàng Tuấn Kiệt.

Mọi người chụm đầu xem.

Năm bức ảnh đều chụp cảnh Hoài Thương bị trói nằm trên giường. Nhìn mấy bức ảnh này, mọi người đều đoán, không còn nghi ngờ gì nữa, Hoài Thương đích thực là đã bị kẻ xấu bắt đi. Điều quan trọng bây giờ là chờ xem mục đích của kẻ bắt cóc Hoài Thương là gì.

Tất cả lại đổ dồn ánh mắt về tờ giấy trên tay Hoàng Tuấn Kiệt.

Hoàng Tuấn Kiệt sau khi đọc sơ qua, sắc mặt tái nhợt, kẻ bắt cóc Hoài Thương thật không đơn giản, kẻ đó quá tham lam và quá thâm hiểm.

Vũ Gia Minh nhìn sắc mặt hết xanh rồi lại trắng, nhìn vầng trán rộng xuất hiện mấy đường nhăn, nhìn lông mày đã thành một đường thẳng của Hoàng Tuấn Kiệt, hắn liền giật lấy tờ giấy, đọc to cho mọi người nghe.

“Hoàng Tuấn Kiệt, Bạch Thư Phàm !

Con gái của các người hiện giờ đang ở trong tay tôi. Nếu muốn cô ta bình an trở về, hãy làm cho tôi ba việc.

Việc thứ nhất: Ông Gia Huy phải mở một cuộc họp báo được truyền hình trực tiếp, đích thân thừa nhận hết mọi tội lỗi trong quá khứ.

Việc thứ hai: Ông ta phải dập đầu tạ tỗi trước mộ của ông Hoàng.

Việc thứ ba: Tôi mu