Teya Salat
Tôi thích cô

Tôi thích cô

Tác giả: DKdeptrai

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323313

Bình chọn: 9.5.00/10/331 lượt.

ng là công tử. Phải rồi, một người như hắn thức ăn khéo còn được đưa đến tận miệng thì nói chi đến đi siêu thị.

-Cũng nhờ tôi mà anh được đến siêu thị nhỉ?

-Cảm ơn hồng phúc của cô.

Tôi lựa đồ và cho vô giỏ, còn hắn thì chỉ việc đẩy chiếc giỏ, chắc đây cũng là lần đầu tiên hắn biết vô siêu thị là được tự mình chọn đồ, tự mình đẩy đồ, và tự mình dẫn xác đi thanh toán.

-Nè!

-Sao?

-Cô ngồi vô trong đây đi.

Tôi đứng chựng lại và nhìn sang bên cạnh, một cô gái ngồi vô trong giỏ được bạn trai đẩy đi. Ôi trời, hắn thật là quê mùa, chắc đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy cảnh này. Hắn giống như con nít học đòi những thứ mới lạ từ những đữa trẻ khác vậy.

-Đồ trẻ con.

-Trẻ con chi, kêu cô ngồi thì cô cứ ngồi đi.

Thế là tôi ngồi vô trong giỏ, và hắn đẩy chiếc giỏ đi rất nhanh, tôi thích chí la lên giống như đang chơi ở công viên vậy. Mọi người có nhìn chúng tôi nhưng chỉ cười vẻ ngưỡng mộ. Đây cũng là lần đầu tiên của tôi thấy ở bên hắn thật vui và thoải mái.

Đi thanh toán.

-Của quý khách hết 527.400 ạ.

-Ủa, rẻ vậy đó hả? Thế này xài thẻ bình thường cũng thấy không có đành.

Hắn như đang khoe mình giàu vậy, đồ kiêu ngạo.

-Bộ anh không có tiền mặt hả?

-Có, nhưng mệnh giá thấp nhất là 200K.

Lại khoe khoang, tiền VN mệnh giá cao nhất là 500K rồi đến 200K, hắn nói thế quá là khoe rồi còn gì.

Thế là hắn rút trong ví của hắn ra một tờ 500K và một tờ 200K đưa cho cô nhân viên.

-Khỏi thối lại.

-Đây là siêu thị chứ có phải cửa hàng đâu mà anh nói thế. – Tôi khó chịu.

-Thế siêu thị thì không vụ lợi chắc?

Ôi trời cái gã này, đúng là lần đầu đến siêu thị, lại còn nói như thế trước mặt nhân viên của siêu thị nữa.

-Gửi lại quý khách ạ.

Hình như tự ái thay cho siêu thị nên cô nhân viên thối lại hắn đủ 172.600, gồm một tờ 100K, một tờ 50K, một tờ 20K, một tờ 2K và…đúng 3 tờ 200 đồng. +_+

CHAP 6.1 (7)

Hắn cầm lấy tiền thừa với một thái độ

rất là…nhăn nhéo, nhất là cái cử chỉ giơ lên trước mặt 3 tờ 200 đồng. Chắc lại lần đầu tiên nhìn thấy tờ tiền này rồi.

-Chưa bao giờ mình nhìn thấy tờ tiền này ngoài đời.

Ackk, tức là chỉ mới nhìn thấy trên TV hoặc trên mạng. =_=

-Bo cho cô tiền thừa, còn 3 đồng này để tôi làm đồ cổ chơi.

Tất cả mọi người đang đứng cạnh chúng tôi và ba cô nhân viên siêu thị đều nhìn hắn với một ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa mệt thị. Tôi chỉ còn cách nhìn họ cười vẻ bối rối. Thật là mất mặt.

Về đến nhà hắn vẫn chăm chăm với 3 tờ 200 đồng một cách thích thú.

-Mấy tờ tiền này nhìn hay nhỉ? Bé xíu mà lại là giấy nữa.

-Thật là quá mất mặt với anh, anh có thấy mọi người nhìn anh thế nào không hả?

-Nhìn thế nào?

-Như một thằng điên lần đầu tiên nhìn thấy tiền.

-Thì lần đầu tiên tôi nhìn thấy tiền này mà.

Tôi dừng việc nấu ăn của mình lại và đừng nhìn hắn, cười. Hắn cũng như nhận ra sai lầm của mình.

-Tôi không phải thằng điên.

Và rồi hắn bắt đầu nhìn kĩ tôi từ đầu đến chân. Đôi mắt lại trở về dâm dê như trước, cứ đần độn như khi nhìn thấy mấy tờ tiền kia có phải hơn không.

-Tôi không nghĩ là cô đeo tạp dễ cũng hẫp dẫn như vậy? Liệu có phải khi yêu thì thấy cái gì của người ấy cũng đẹp không nhỉ?

-Linh tinh.

-Tôi nói thiệt mà.

-Anh ngồi xem xét tiếp mấy tờ tiền cổ của anh đi.

-Không, nhìn cô thích hơn chứ.

Đồ đáng chết. 6.2 (TÔI THÍCH CÔ, HÃY LÀM NGƯỜI YÊU TÔI)Tôi dọn bữa tối lên. Hắn nhìn qua một hồi rồi phán :-Thật không hổ danh là trẻ mồ côi.-Bộ vinh quang lắm sao mà anh mang chuyện đó của tôi ra khoe hả?-Tôi chỉ muốn nói là nó rất ngon.-Có liên quan gì đến việc tôi là trẻ mồ côi?-Đừng nóng, tôi không có ý chế giễu chi cô, vì thấy nó ngon nên nghĩ chắc cô được mẹ nuôi dậy rất kĩ lưỡng.-Tất nhiên, đâu có như anh, siêu thị chưa đi bao giờ, đến tờ 200 đồng cũng chưa bao giờ nhìn thấy, lại còn luôn khoe khoang là mình giàu có.-Tôi thế đấy, vì thế mà không thích tôi được hả? – Tự nhiên hắn nổi cáu.-Đúng thế, vì anh và gia đình anh như thế nên tôi cảm thấy rất là ớn lạnh, nên tôi không thể thích anh nổi.Tôi bỏ lên phòng.Tôi chỉ có ý đùa hắn tý thôi, thế mà hắn lại nổi cáu, đã thế tôi cũng nổi cáu luôn, đừng tưởng chỉ có anh mới nổi cáu với tôi được. (Mặc dù người nổi cáu luôn là tôi).Tại sao tôi lại vô phòng hắn chứ? Có nhiều phòng mà. Thế là tôi vô bừa một phòng nào đó và nằm ngủ. Không tắm luôn. Ở dơ một đêm thôi mà, bực mình quá không muốn làm chi hết.Có tiếng cọc cạch bên ngoài. Mặc kệ. Tôi đi ngủ đây.Quên hết tất cả, tôi không muốn trong giấc mơ lôi luôn cả hắn vô, xui tận mạng, đen tận số luôn.……………Hình như sáng đã đến.Tối qua ngủ thật ngon lành.Hình như có gì đó không ổn với tôi lắm.Mở mắt.OMG!!!Tỉnh ngủ một cách nhanh chóng.Tôi đang làm cái quỷ gì thế này?Trước hết tôi sẽ diễn tả cho các bạn tình hình lúc này của tôi. Chắc các bạn cũng đoán ra được là trên giường có mặt hắn, nhưng một điều kinh khủng hơn…tôi và hắn… đang…ôm nhau ngủ ngon lành trên giường.TẠI SAO???Tại sao tôi lại ôm lấy hắn một cách bình thản như không như thế, và tại sao hắn lại dám đặt tay lên eo tôi như thế, tại sao lại là tôi ôm lấy hắn nhiều hơn??? Tại sao???Hắn ngáp ngủ và nhìn tôi.Sao tôi còn chưa đ