
tống vô nhà đá vì làm ăn phi pháp đây? Bên ngoài là một nhà hàng truyền thống hết sức lành mạnh, bên trong là một casino có diện tích bằng cả một sân golf (cũng không đến nỗi bằng cả sân golf, chỉ là nói quá nên tí thôi để thấy được sự vĩ đại của casino bí mật này).
-Bài học đầu tiên của cô là đánh bạc.
Tôi không biết mấy cái gọi là đánh bạc này đâu, thật là bê bối be bét, đánh bạc là phạm pháp, tôi là một công dân lương thiện.
-Dám chứ?
-Nghĩ sao mà tôi sợ?
Tuy thế nhưng tôi lại là một người hám tiền, một công dân lương thiện đến mấy thì cũng không thể cưỡng lại được sự quyến rũ của đồng tiền. ^-^
Ở đây, mọi người có vẻ rất tập trung vào chuyên môn, những cô phục vụ thì ăn mặc sexy không ai bằng, dáng thì cao ngất ngưởng, mặt thì rất được. Ở đây vừa có rượu vừa có gái
CHAP 5.2 (3)
đẹp, dù có thua bạc ra về chắc cũng cam lòng.
Khói thuốc là tèm lem khắp nơi, buồn nôn quá, hút thuốc là có hại cho sức khoẻ, bộ mấy người không biết hả?
Có một người từ nãy giờ không rời mắt khỏi tôi và hắn. Một tên con trai có vẻ lớn tuổi hơn tôi và hắn (thì tất nhiên, hơn tuổi tôi thì chắc chắn là hơn tuổi hắn, tôi và hắn cùng tuổi mà).
Hắn tiến lại gần tên con trai lạ mặt đó. Hai người đó lại nói gì đó với nhau, và tất nhiên ánh mắt lại hướng về tôi – tâm điểm của sự chú ý.
Sau đó thì cả hai ngồi vô bàn và chơi bạc. Chơi trò gì thì có họ biết, sao tôi biết được, đã nói là tôi không có biết gì rồi mà.
Hầu như tất cả các cô phục vụ đều bủa vây lấy bàn của hai người, tôi cũng tò mò xông vô coi thế nào.
Tôi cũng tò mò không biết tên này đánh bạc ra sao, chắc cũng đẳng cấp như ba hắn. Đây là một cuộc đấu giữa hai cao thủ chăng? Sao mọi người cũng túm vô coi vậy.
Sau một hồi rất rất lâu, ván bài theo như tôi nghĩ vẫn chưa phân thắng bại. Tất cả hồi hộp chờ đợi kết quả chung cuộc. Hình như người thắng sẽ được thưởng một số tiền lớn, tiền mặt lận, hoặc một món quà vô giá nào đó, tôi bắt đầu tò mò ghê gớm, nếu mà hắn thắng thì tôi sẽ phải xí của hắn chút phần thưởng.
-Anh Nam, phần thưởng lần này là gì vậy?
Một giọng nói vang lên. Đúng, một câu hỏi rất hay.
-Một người đẹp.
Hắn nói và nhìn tôi, nhìn chi tôi, anh thắng thì anh có người đẹp đó, tôi có ghen đâu mà nhìn tôi. Nhưng kể ra cũng tiếc, nếu phần thưởng là một người đẹp thì tôi không thể xí được cái gì rồi.
-Tôi thắng rồi.
Tên lạ mặt kia lật ba cây bài của mình lên và cười lớn. Mọi người ồ lên. Có vẻ đó là ba cây bài đẹp.
Rồi anh ta bước đến chỗ tôi và khoác vai tôi.
-Cô gái này sẽ là của tôi.
-Gì?
Tôi sửng sốt.
Phần thưởng cho người chiến thắng là một người đẹp. Là tôi??? Là tôi sao? Không, những lần khác thì được nhưng lần này thì tôi không thể nhận mình là người đẹp.
Tên hèn hạ kia, sao anh dám mang tôi ra làm quà cho một ván bài hả? Tôi là của anh hay sao mà anh muốn đem tôi cho người khác thì cho hả? Tên kia, sao anh không nói gì hả? >”<
-Tuỳ anh muốn làm gì cô ta thì làm…
Cái gì??? >”<
-OK. – Anh ta giữ chặt lấy vai tôi như không để tôi thoát và rất nhanh định hôn tôi.
Tôi chưa kịp tặng anh ta một chưởng thập tử nhất sinh thì hắn đã nói ngay và lật ba cây bài của hắn lên.
-…nếu anh thắng.
Tên kia lập tức dừng động tác và quay ra nhìn hắn, tất cả mọi người cũng cắm đầu vô ba cây bài của hắn. Có vẻ như chúng c̣n đẹp hơn cả ba cây bài của tên “dâm dê đê tiện nhìn là muốn thiến” kia.
Hình như hắn vừa moi tôi ra khỏi miệng cọp sau khi đã đưa tôi vô đó. Tất nhiên vì thế tôi vẫn còn sống nhưng khắp người thì toàn là nước miếng cọp.
-Cô gái này là của tôi, không ai có đủ khả năng để cướp cô ấy từ tay tôi trừ khi tôi buông cô ấy ra. Phải không cưng?
CHAP 5.3
Tôi không nói gì, tất nhiên là tôi không thể đáp lại cái hành vi và lời nói khiếm nhã của hắn. Tôi bỏ đi, tất nhiên là tôi không thể ở lại đó để hắn làm nhục tôi thêm.
-Kìa cưng, em giận anh à?
Hình như hắn đuổi theo tôi.
-Xử lí tên kia cho đẹp.
-Vâng thiếu gia.
Tôi đi lên chỗ nhà hàng, rời khỏi cái nơi khốn kiếp này.
Hắn lại nắm tay tôi giữ lại.
-Giận hả?
-Không.
-Không mà thế à?
-Đã nói là không rồi mà.
-Không thì ở lại học tiếp.
-Muộn rồi, tôi muốn về nhà ngủ.
-Con dâu nhà họ Trương không có khái niệm ngủ đúng giờ, buổi tối là lúc làm việc tại các quán bar và nhà hàng (tức là casino) còn ban ngày mới là lúc để nghỉ ngơi.
-Tôi không cần biết. Tôi không muốn làm con dâu nhà anh nữa, tôi không muốn lấy anh.
-Bỏ cuộc hả? Vậy thì đưa thẻ đây. Tôi làm thế này để cho cô biết lấy được tiền của tôi thì đều phải trả giá, cô lấy của tôi một trăm triệu mà chỉ bị trêu chọc có một chút như thế thôi là cái giá quá rẻ cho cô rồi.
-Hoá ra anh cũng chỉ vì xót tiền của mình thôi, thế mà nói có thể cho tôi tất cả. Tốt thôi, trả anh.
Tôi móc trong ví ra tất cả số thẻ mà hắn cho tôi, kể cả hai cái thẻ mà tôi có được một cách khó khăn.
Trả anh, dù nào thì tôi cũng đã có đủ những thứ mình cần.
Sau đó tôi bỏ về, hắn cũng không đuổi theo. Ai cần hắn đuổi theo chứ.
……………
-Sao về muộn thế, tao tưởng mày ở lại villa của hắn luôn rồi.
-Kết thúc rồi, đừng nhắc đến hắn nữa.
Tôi không muốn nói g