
hiểu một lẽ, cô không ngu thì là gì?
– >”< . Mà ý anh là gì?
-Cô giống như bộ váy cô đang mặc tức là cô cũng hẫp dẫn và sexy như nó vậy. Có phải khi cô mặc bộ đó vô ai cũng nhìn ko?
-Thì sao?
-Cô cũng đáng chú ý như nó vậy.
-Mà đừng có xài từ sexy với tôi!!!
-Lúc đó cô khó chịu khi nghĩ tôi không thật lòng hả?
-Khó chịu? Tôi không có điên. Mà anh có thật lòng hay không thì chỉ cần tôi vẫn có tiền là được.
-Muốn có nhiều tiền hơn không?
-Có vụ gì hay hơn à?
-Làm vợ tôi đi.
Đúng rồi, lúc trước hắn vừa nói gì nhỉ? “Tôi thích cô, hãy làm vợ tôi”. Vẫn lạnh như thế. Mà sao một câu như thế tôi lại không có ấn tượng gì chứ? Chắc tại lúc đó mải quảng bá thương hiệu bản thân nên quên khuấy mất.
-Lại có ý gì đây?
-Muốn cô có thêm tiền thôi.
-À, nhắc đến tiền mới nhớ, thẻ Bạch Kim của tôi, vì nó mà tôi nốc hết trơn một chai rượu à.
-Sao lúc nào cô mở miệng ra cũng tiền thế hả?
-Tôi nghèo, thông cảm mà.
Hắn bật dậy và lấy trong ví ra một đống thẻ Bạch Kim ném lên giường.
Tôi tròn mắt.
-Cho tôi hết hả?
-Đúng thế, cho cô hết.
-Không hối hận chứ?
-Tôi có thể cho cô cả trái tim tôi chứ mấy cái thẻ này là gì.
-(Mấy cái thẻ còn trị giá hơn trái tim đen tối của anh) Tim anh lấy làm chi?
Mà sao, có thể cho tôi cả trái tim? Trái tim? Đúng rồi, tôi đang cần trái tim của anh, hãy cho tôi đi.
-Không cần à?
-Anh có cho không?
-Tôi đã cho cô từ đầu rồi còn gì.
-Cho thật không?
-Vẫn không tin à?
-Tuỳ anh thôi. Cho thì tôi lấy.
-Thế bao giờ cô mới cho tôi thứ tôi cần?
-Anh giàu thế cần cái gì từ tôi chứ?
-Con người cô, trái tim cô, t́nh yêu của cô. Ba thứ đó.
-Có nhất thiết phải lấy không?
-Tôi cần những thứ đó từ cô cũng giống như cô cần mấy cái thẻ Bạch Kim của tôi vậy. Mà cô có biết tôi vừa nói gì với cô không vậy?
-Lấy anh à? Làm vợ anh, có lợi chứ không có hại?
-Đúng thế.
-Vậy chắc là còn nhiều tiêu chuẩn hơn nhỉ?
-Làm bạn gái của tôi thì đã thế, muốn làm con dâu của nhà họ Trương lại càng khó hơn. Cô sẽ không bỏ cuộc giữa chừng chứ?
-Vì tiền mà, tất nhiên là không.
CHAP 5.1
-OK, vậy thì từ hôm nay cô sẽ bắt đầu khoá học làm vợ tôi.
Hơi vội vã, mà không, thần tốc luôn, tôi và hắn mới chính thức qua lại đến hôm nay là ngày thứ hai. Bất ngờ một ngày hắn nói thích tôi và muốn tôi làm bạn gái, rồi lại đột ngột một ngày khác, tất nhiên là hắn vẫn nói thích tôi nhưng lại muốn tôi làm vợ hắn cả hai lần cách thức đều lạnh như tủ băng. Không quan tâm là nóng hay lạnh, mục đích của tôi là gì, tiền và lừa tình của hắn. Giờ tôi đã có trong tay cả chục cái thẻ Bạch Kim, kế hoạch lớn xem như đã chiến thắng được một nửa.
Liệu có hơi quá không?
Không, tiêu tiền của một kẻ như hắn là đang làm từ thiện giúp ích cho đời. Số tiền từ trong thẻ của hắn tôi sẽ đưa cho mẹ để chu cấp cho những em nhỏ trong nhà chung của chúng tôi.
Hình như theo tôi biết thì mỗi cái thẻ thông thường không được rút quá 10 triệu, vậy thì với cái thẻ Bạch Kim này thì 10 cái sẽ là ít nhất 100 triệu trong khi dung lượng của 1 thẻ này là 1 tỷ lận. Một trăm triệu với gia đình bất chính đó thì có là gì, từ mỗi casino qua một đêm có thể thu được đến vài trăm triệu có khi còn nhiều hơn. Cứ coi như vợ hắn lấy tiền của hắn mang đi làm từ thiện vậy, người đời sẽ còn ca tụng hắn ấy chứ.
……………
-Hôm qua mày với hắn qua đêm ở ngoài hả?
-Ngoài gì? Trong villa của hắn hẳn hoi.
-Sao mày tuỳ tiện với con trai thế hả? Mày có còn là Bảo An không vậy?
-Hắn ta không có làm gì tao mà.
-Mà mày ăn mặc gì kì vậy?
-Hơi ngẳn nhỉ? Hắn mua mà, tao không mặc không được.
-Sao không được?
-Bộ tao nude hả mày? >”<
Con nhỏ này thật là…phải hỏi tới số.
Chắc nó cũng lo cho tôi lắm vì từ nhỏ tới giờ ngoài ở trong trại trẻ và ở chung với nó ra chưa một lần nào ở đâu khác mà ko có nó.
-Lát hết giờ tao dẫn mày đi mua phone.
-Mua chi? Mà tiền đâu?
-Mày không biết hiện giờ tao đang làm bồ của ai à? Hắn cho tao chục cái thẻ. Thẻ gì biết không?
-Thẻ tín dụng.
-Hơn cả thế.
-Thẻ Bạch Kim???
-Yes.
-Đầu tiên tao sẽ mua cho mày một chiếc phone để tụi mình tiện liên lạc, sau đó tao sẽ đi rút tiền chuyển sang tài khoản của mẹ.
-Thế được không? Rút nhiều mày không sợ hắn nổi điên sẽ cho tay chân hại mày à?
-Hắn biết là tao cần tiền mà, với lại hắn không dám động vô tao đâu. Hắn hứa danh dự rồi.
-Danh dự của một tay ăn chơi mà mày tin hả?
-Tao không sao đâu, nếu tao có chết thì xin mày báo police giải oan cho tao nhé.
-Còn cười được. Mày có biết bọn con gái nói gì về mày không hả?
-Tao không nghe cũng biết lại nói linh tinh vớ vẩn, khi nào lừa được hắn xong tao trả lại hắn cho bọn nó là được.
-Mày không lừa được không chừng lại làm mồi của hắn đấy.
-Chỉ cần mày vẫn làm hậu phương cho tao là được. OK?
-Thật hết biết.
Chỉ trong vòng hai ngày từ một con nhỏ nghèo khó chẳng có gì sất bây giờ lại có trong tay cả chục tấm thẻ Bạch Kim – dấu hiệu của sự giàu có, là bồ của một đại thiếu gia. Tôi giờ đây sẵn sàng mặc những bộ quần áo thừa da thiếu vải, sẵn sàng nhảy như một con điên trong vũ trường, và sẵn sàng qua đêm (qua đêm đơn thuần thôi chứ không phải 419*)