Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tình Yêu Quý Tộc

Tình Yêu Quý Tộc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327531

Bình chọn: 7.00/10/753 lượt.

gì đó, khiến cô cũng phải e ngại.– Anh thích em.

Em có biết không? Anh thích em nhiều lắm, nhiều tới mức phát điên lên đi được.

– Phong cất tiếng nói lần đầu tiên kể từ khi bước vào phòng này.

Khuôn mặt đanh lại, giọng nói chắc chắn, vững vàng.Cô trợn mắt nhìn anh.

Dường như cô đang cô gắng tự thuyết phục mình tỉnh táo lại.– Anh…Lời nói bị nuốt chửng giữa chừng khi môi anh đã đặt lên môi cô.

Hôn lấy hôn để, cánh tay đang giữ cô càng ngày càng siết lại khiến cô nhăn mặt vì đau.Chưa kịp bình tĩnh lại, anh đã làm cô phải ngạc nhiên tiếp.Nụ hôn nồng nhiệt, nóng bỏng làm cô khó thở.Dùng cánh tay còn lại, cô đẩy anh anh nhưng thật khó khi anh đang ở rất gần và khóa một tay như thế này.Phập…Cô nhắm mắt, cắn mạnh vào môi anh.

Vị tanh tanh chợt lan tỏa trong miệng làm cô thấy kinh tởm.Ném ánh mắt ngỡ ngàng về phía anh, dường như cô vẫn không tin đó là sự thật.Phong nhăn mặt vì đau, từ từ nới lỏng tay, đưa một tay lên khẽ chạm vào vết cắn vừa rồi,mặt thoáng sa sầm.

Anh trừng mắt nhìn cô.Khẽ run người trước ánh nhìn giận dữ kia.– Anh Phong…anh bị điên rồi, thả em ra.

– cô nói với giọng đầy sợ hãi.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 41- 60 (78)– Chẳng lẽ, em không tin anh sao? – Phong gằn giọng, nhìn cô chằm chằm.– Em không tin, thả em ra.

– cô hét lên.Mặt anh tối sầm lại, từ từ buông tay ra, bước lùi về phía sau.

Nhìn cô trân trối.

Trái tim chợt nhói đau.Vừa được thả ra, cô bước lùi ra xa anh, nhìn anh cảnh giác.– Được anh sẽ làm em tin.Phong trừng mắt nhìn cô.

Cơn giận thật sự bùng nổ, sự kiềm chế đã bị đạp đổ bằng ánh mắt vô tình kia.Anh bước tới gần và bế ngược cô lên.Bị bất ngờ nhấc lên khiến cô mất thăng bằng, không thể tìm được điểm tựa để bám víu.

Cô hét lên, khi bị vác ngược trên vai anh.

Càng giãy giụa càng vô ích.– Thả em xuống.

– cô hét lên, van nài.Đôi mắt càng dại đi vì sợ khi nhận ra ý định của anh.Phong bước nhanh về phía chiếc giường gần đó, ném cô một cách thô bạo xuống một cách đầy giận dữ.Giật mạnh chiếc cà vạt ra, cởi nhanh hết mấy chiếc nút áo, nhìn cô chằm chằm.

Nhìn cái dáng vẻ sợ sệt, run rẩy đang cố gắng chạy trốn kia một cách giễu cợt.Thô bạo kéo ngược chân của cô về phía mình, cuối người xuống.

Một tay tóm nhanh một cánh tay đang vùng vẫy điên cuồng kia, tay kia đè mạnh vai cô xuống.

Rồi dùng chiếc cà vạt lúc nãy trói hai tay cô lại.

Mặc cho cô đang cố gắng giãy giụa thoát khỏi nó.Trói chặt hai tay, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt sợ hãi tột độ kia một cách hài lòng.

Khẽ nhếch mép cười, anh chậm rãi cởi từng chiếc cúc áo trong tiếng khóc nấc lên của người con gái kia.

Cô càng giãy giụa, anh càng siết chặt.Từ từ cuối xuống, hôn nhẹ lên đôi môi run rẩy.

Vị mằn mặn của nước mắt như đang chà xát trái tim anh làm cho nó rách toạc ra, mãi mãi không thể lành lại được.

Một lần nữa, cơn giận dữ, ghen tuông bùng cháy trong anh, mang theo cái dục vọng không thể kiểm soát được.Nụ hôn dần trở nên thô bạo và giận dữ, một tay anh giữ hai cánh tay đang bị trói chặt của cô, một tay anh kéo dần chiếc áo của cô.

Đôi môi của anh miết dần từ đôi môi xuống cổ, mang theo cái hơi nóng cháy bỏng phả vào da thịt như muốn thiêu đốt cả con người.Cô la hét, giãy giụa điên cuồng.

Nhục nhã, thất vọng và ghê tởm.Tại sao? Tại sao Phong lại trở nên như thế? Con người đang ở trước mặt cô lúc này là ai? Mang dáng vẻ của một người con trai lịch thiệp nhưng ẩn bên trong là một con thú hoang dại.

Sự chống cự dường như vô ích trước cái mạnh mẽ và thô bạo của người con trai kia.Cứu…làm ơn hãy đưa cô ra khỏi đây.

Thoát khỏi sự đau khổ, dằn vặt này.

Thoát khỏi người con trai mà cô hằng “kính trọng” này.

Làm ơn.

Cánh tay cô buông xuôi trước cái ghì chặt như muốn bẻ gãy nó.

Cô khóc, nước mắt không thể ngừng, chà xát vào niềm tin bị xé toạc từ bao giờ.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 41- 60 (79)………………………………Vũ bước vội dọc hành lang.

Đôi mắt đảo khắp nơi để tìm kiếm bóng dáng của Phong.Không thấy.Phong đã đi đâu chứ.Hay nào, cậu ấy tới phòng của Xuân.Vũ tự hỏi.

Bước chân trở nên dồn dập một cách kì lạ.Anh gõ cửa.Không có ai trả lời.

Cửa không khóa.

Có tiếng la hét.

Lòng anh trùng xuống.–Phong cậu đang làm gì thế? Cậu ấy điên rồi sao?Vũ lao nhanh vào, chạy thẳng về phía phá ra tiếng hét đó.

Khuôn mặt sa sầm, ngỡ ngàng trước cảnh tượng mình đang thấy.Là Phong sao? là người anh họ lịch lãm và ôn hòa hằng ngày của anh đây sao? Không.

Là một người khác.

Không thể là Phong được.Tiếng hét của người con gái làm anh giật mình.

Vội chạy lại, lôi người con trai kia tránh xa khỏi người cô.

Đẩy sát anh vào tường, nhìn thẳng vào đôi mắt hoang dại, xấu xa kia, Vũ giật mình.– Tránh ra.

– Phong gồng người, đẩy Vũ ra.

rồi lại lao nhanh về hướng chiếc giường.Vũ tức giận, kéo ngược anh lại.– Phong, tỉnh lại đi.

Cậu đang làm gì thế? – Vũ túm áo anh và hét lên.Phong không nghe thấy gì nữa, trong anh chỉ còn cái dục vọng đang rạo rực trong người anh.Vũ đấm mạnh vào bụng Phong khiến anh gập người lại vì đau.Không thể để Phong tiếp tục làm như thế.

Anh biết tình cảm của Phong dành cho em ấy.

Và biết rằng chính lúc này, Phong đang tự tay