pacman, rainbows, and roller s
Tiểu Long Nữ bất nữ

Tiểu Long Nữ bất nữ

Tác giả: Hi Hòa Thanh Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327221

Bình chọn: 9.00/10/722 lượt.

massage, Tiểu Tiểu sẽ lộ ra biểu tình hết sức thoải mái.

Tiếu Lang nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ gật.

Vương Mân vuốt ve đến phần gáy của Tiếu Lang, ngón tay mò mẫm tìm được hõm ót, ấn nhẹ vào, Tiếu Lang hừ một tiếng, dựa vào Vương Mân gần hơn, cơ hồ như muốn úp toàn bộ đầu mình lên ngực Vương Mân.

Vương Mân bật cười khúc khích, nói “Giống như con mèo nhỏ ấy.”

Tiếu Lang hơi hơi mở mắt ra, hơi tức giận nói “Tại mấy con mèo đó hết ~~ miao miao riết, khiến cho bực cả mình.”

“Mùa xuân mà, mèo phát tình là dĩ nhiên.” Vương Mân sờ sờ cằm Tiếu Lang, cười hỏi “Em cũng phát tình sao?”

Tiếu Lang hơi nhướng lông mi lên, hỏi “Tâm phiền ý loạn có tính là phát không?”

Vương Mân “ồ” một tiếng, nói “Tính a.”

Tiếu Lang một tay thò xuống ấn ấn phần đũng quần của mình, ánh mắt mê mang, ngữ khí ảm đạm nói “Nhưng là tiểu kê kê cũng lười biếng a.’

Vương Mân “…”

“A A A A———!!” Bên ngoài ký túc xá đột nhiên truyền đến một trận hoan hô, rốt cuộc động đậy được phản xạ thần kinh sắp héo rụng của Tiếu Lang.

Tiếp theo đó, cửa phòng ký túc bị đẩy ra một cách bạo lực, Triệu Vu Kinh xông tới gào rú, trước hết là thông báo “Sắp đi chơi xuân rồi đó!!”

Theo sau vào là đám người Cố Thuần cùng với Nhạc Bách Kiêu, cũng có vài nam sinh khác phòng ký túc cũng thuộc C1, phỏng chừng cũng vừa mới nghe Cố Thuần thông báo, đều là hưng phấn chạy tới hỏi thăm tình huống cụ thể.

C1-042 lập tức đầy ắp người, mọi người không chút e dè, tự mình tìm cho mình chỗ để ngồi xuống, giường của Vương Mân cách cửa gần nhất, cạnh giường nhanh chóng gặp tai họa.

Tiếu Lang chống trên người Vương Mân, đẩy ra vài tên nam sinh ngồi ở cạnh giường chắn tầm mắt của mình, ló đầu nhìn một vòng, lập tức hỏi lại “Sắp được đi chơi xuân ha? Khi nào đi hả? Đi tới đâu vậy? Đi mấy ngày?”

Mọi người “Cùng hỏi cùng hỏi…”

Tiếu Lang cơ hồ dùng một hơi hỏi hết tất cả các vấn đề mà mọi người muốn hỏi, một nam sinh ngồi ở cạnh giường Vương Mân vươn tay muốn bóp cổ Tiếu Lang, Tiếu Lang lập tức rụt cổ lui vào trong.

Cố Thuần rút ra tư liệu đi chơi xuân, cười giải thích “Thứ hai, đi hồ Tĩnh Minh, trở về trong ngày, không qua đêm!”

Mọi người gào rú loạn cả lên một trận, đều tỏ vẻ thất vọng “Hồ Tĩnh Minh có cái gì hay mà đi chứ, từ nhỏ tới giờ không biết đi tới đó bao nhiêu lần rồi!”

“Còn tưởng là có thể ra khỏi tỉnh chứ, hóa ra ngay cả C thị cũng chẳng ra nữa là!”

“Này là lừa gạt con nít sao, thi vào Hoa Hải uổng phí a! Rất gạt người!!”

Cố Thuần rất là bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói “Ai, không có biện pháp a, nhà trường là sợ chúng ta gặp chuyện không may thôi, đành phải chọn nơi nào gần gần chút.”

Một nam sinh nói “Đúng là chán muốn chết, hồi tiểu học đi chơi xuân cũng hồ Tĩnh Minh, tới sơ trung đi chơi xuân cũng hồ Tĩnh Minh, lên cao trung lại là hồ Tĩnh Minh! Kháo… vậy thà ở lại trường tự học cho rồi đi a!”

Một nam sinh khác cũng ầm ĩ kêu la “Phải đó phải đó, thà đi công viên Hoa Hải còn tốt hơn là đi hồ Tĩnh Mĩnh a!” (công viên cách trường học đi bộ chừng mười phút)

“Sao mày không nói trực tiếp tổ chức ở sân thể dục, phát cho mỗi đứa mấy tờ báo rồi ăn cơm dã ngoại đi!”

“Mỗi người một tô mì ăn liền, ngắm ngắm mây trắng nhìn trời xanh!”

“~~an toàn nên đến Tĩnh Minh Hồ ~~!”

Mọi người nhất tề hô “Hồ hồ, làm sao vui vẻ nổi!”

“Ha ha ha ha…”

Dù cho không ai hài lòng về địa điểm đi chơi xuân, nhưng mọi người vẫn mang theo tâm tình lạc quan đầy mâu thuẫn, yên lặng chờ mong ngày đổi gió tiến đến.

Chờ cho đến khi người trong phòng rời đi hết rồi, Vương Mân nói “Em rời giường một lúc, anh tháo drap giường, đổi cái mới.”

Tiếu Lang “?”

Vương Mân nhỏ giọng nói “Mới nãy có người ngồi qua, phải giặt cho sạch.”

Tiếu Lang “…”

☆ ☆ ☆

Thứ bảy, trước khi trở về nhà, Vương Mân hỏi Tiếu Lang “Em có thích bài hát nào sao?”

“Bài hát thích a?” Tiếu Lang tưởng là Vương Mân muốn nghe nhạc, nghĩ một lúc, nói “Em trai của em thích Châu Kiệt Luân na, em cũng có nghe qua mấy lần, có vài bài nghe cũng được lắm.”

Vương Mân gật gù “Còn có cái khác sao?”

Tiếu Lang “S.H.E nè, Phan Vĩ Bách nè, mấy ngôi sao ca nhạc đang nổi bây giờ đó, ai… em không nghe nhạc nhiều lắm, nói chung mấy cái CD mà mấy tiệm này kia hay phát, đều rất dễ nghe.”

Vương Mân “Ừm, biết rồi.”

Sáng chủ nhật, Tiếu Lang lại trở về trường, mắt sắc quét sang bàn học của Vương Mân một cái liền phát hiện có một thứ có vẻ rất cao cấp đang lẳng lặng nằm trên bàn.

Tiếu Lang chụp lấy, ngó từ trên xuống dưới “Này là cái gì!”

Màu trắng, rất mỏng, lại cắm tai nghe, chẳng lẽ là…

Vương Mân nói “Ồ, là MP3.”

“Nha nha nha!” Tiếu Lang hai mắt phiếm kim quang “Anh cư nhiên có MP3!”

Vương Mân bước đến, nhét tai nghe vào tai Tiếu Lang, cầm lấy thân máy MP3 bấm bấm vài cái, ngay sau đó bên tai Tiếu Lang đột nhiên vang lên thanh âm quen thuộc ——— là《 Thất Lý Hương 》[28'>! Này là ca khúc nằm trong album mới nhất của Châu Kiệt Luân, Tiếu Lang về nhà thường nghe thấy em mình mở nó nghe.

Chất lượng âm thanh thật tốt a! Tiếu Lang say mê nhắm hai mắt lại, theo tiết tấu âm nhạc gật gù đắc ý, nhỏ giọng ngâm nga, Vương Mân nghe cậu hát trong chốc lát, gỡ x