
̀i lại tiếp tục nhìn. Chịu không nổi, Sinh tháo Ipod ra đi vòng ra sau lưng, vòng tay điều khiển cho tôi cắt bánh. Anh thì thầm sát tai tôi:
– Thế này, thế này… rõ chưa?
Bàn tay ấm nóng, rắn chắc mềm mại đang nắm lấy tay tôi đó sao? Từng nhát cắt ngọt và nhẹ nhàng quá. Tôi như lơ lửng trên mây. Trâm tròn mắt nhìn cảnh đó chăm chăm, ánh mắt thán phục lộ liễu của nó làm tôi đỏ bừng mặt. Tôi qua đi chỗ khác, quay qua lại bắt gặp khuôn mặt anh kề sát vào má tôi. Trời ơi!… Cặp lông mày đen nhánh, đôi mắt nâu ẩn dưới hàng mi dài in bóng xuống bờ má anh dưới ánh đèn vàng trông quyến rũ làm sao. Cái mũi kìa cao cao ấy, cái miệng rất xinh nữa… cả cái gò má vuông vuông nam tính… Gờ ngực rắn, ấm áp đang áp vào lưng tôi… Ôi trời, mẹ ôi! Tim lại đập nhanh thật nhanh. Mồ hôi lạnh tuôn ra. Phen này con chết mất… Thành thật mà nói tôi như ngất lịm, lúc này tôi như con rối đưa tay đâu là cắt đó có biết gì nữa đâu, “mất đất” rồi… Mong sao thời gian lúc này trôi thật chậm…
Lúc cắt xong cái bánh là mặt tôi đỏ còn hơn gấc chín. Trâm ngắm tôi và Sinh say sưa, rồi nó cúi xuống giả vờ cắn vài nhát bánh nữa cho tôi đỡ ngượng… còn Sinh bỏ tay tôi ra điềm tĩnh ngồi xuống, đưa mấy ngón tay lên chạm vào miệng nhìn đăm chiêu về phía quầy vẻ như chờ đợi cái đĩa Spaghetti của anh… Tôi đoán là anh cũng rất bối rối… nhưng biết làm gì bây giờ… Sau rốt thì anh bồi cũng đem ra cho anh cái dĩa mì Spaghetti… Sinh quay qua tìm lọ sốt cà, thì Trâm bỗng nhiên rất nhiệt tình, nó cầm ngay cái chai đỏ đỏ xịt vào dĩa cho anh:
LẦN ĐẦU ĐI ĂN PIZZA (3)
– Này thầy ơi. Tương cà đây ạ. – Nhưng rồi nó nhìn lại cái lọ la hoảng: – Chết, em lấy lộn tương ớt… rồi…
Sinh cũng nhìn xuống cái đĩa Spaghetty lúc này đặc hoánh toàn màu đỏ ớt cười méo xẹo:
– Thôi lỡ rồi, không sao. Đưa cái tương cà đây. Xịt vào sẽ đỡ hơn thôi.
Tuy là nói vậy nhưng suốt bữa ăn tôi thấy anh cố chịu đựng vị cay của ớt một các khiên cưỡng mà không nói gì,… Tôi chợt thấy thương anh quá… sao anh đáng yêu đến thế nhỉ? Gặp người khác là càu nhàu nãy giờ rồi…
Lát sau trong toilet nữ, tôi đứng sửa lại mái tóc nhớ lại khi nãy và cười một mình thì Trâm bước vào. Nó đứng kế bên tôi soi kiếng và tô lại son môi lại còn ca hát nho nhỏ… trông nó rất vui. Tôi liếc qua nó rồi nhìn nó trong kiếng nhếch mép:
– Mày lộn thiệt đó hả?… Tương cà với tương ớt?
Trâm nhìn thẳng tôi trong kiếng đưa tay lên chùi mấy mép son dư mỉm cười bí ẩn:
– Tao đoán vậy… Tao bị cận, mày biết mà!
– Đừng nói với tao là mày cay cú vì bị ổng nói là điên nhé.
Nó nhún vai tiếp:
– Tao đoán vậy. – Rồi nó lại mỉm cười. Chúng tôi lúc này cùng nhìn nhau cùng lắc đầu tủm tỉm và lại tiếp tục công việc dặm lại son phấn vớ vẩn… Bên ngoài Sinh đang ngồi chữa cháy vị cay của ớt bằng mấy ly Sting-fe… (Vì khi ra ngồi lại tôi đã thấy nguyên một chai Sting của tôi cạn sạch)…
Khi chúng tôi quay ra thì Sinh đang coi bill tính tiền, bên cạnh là anh bồi cầm đứng đợi và hỏi hỏi gì đấy. Vừa buông mình xuống ghế, thì anh bồi đã canh nháy mắt với chúng tôi rồi cười toe. Tôi và Trâm nhìn nhau, nhìn anh bồi rồi cười khúc khích. Sinh đang lúi húi lục tiền trong bóp thì bắt gặp nụ cười và cái nhìn của anh ta, anh cau mặt khó chịu nhét tiền vào cuốn sổ ghi giá cho anh bồi:
– Ê! Tính tiền coi đủ không, nhìn qua đó làm gì?
Anh ta nhìn lại Sinh và lại cười bối rối nhận cuốn sổ rồi quay đi không quên quay lại nhìn chúng tôi nháy mắt lần nữa. Sinh nhìn theo lắc đầu:
– Nhiều chuyện. Thấy con gái là tươm tướp.
Tôi mỉm cười quay lại nhìn anh ta rồi quay lại hỏi Sinh:
– Em thấy anh ta cũng dễ thương đó. Mà nãy anh ta hỏi thầy cái gì vậy?
– Anh ta hỏi hai em tên gì? Anh ta khen cô bé mặc áo nâu nãy quậy quá, cá tính quá… Và chốt lại anh ta khen hai em nhìn xinh ghê. – Sinh bình thản quay nút của cái Ipod trả lời tôi.
Tôi chắp hai tay vào má, cười tít vuốt tóc và nghiêng đầu:
– Trời ơi! Anh ta khen em xinh à? Anh ta dễ thương quá.
– Bình thường tên đó cận thị. Hôm nay không đeo kiếng đó mà. Chắc nhìn lộn.
Nghe câu nói của Sinh sốc óc vậy, tôi đang đưa tay vuốt tóc bèn ngừng lại mặt phụng phịu:
– Hôm nay em cũng có xinh mà.
Sinh lắc đầu tỉnh queo:
– Không thấy.
Trâm nghe ôm bụng nắc nẻ, cười xong nó quàng tay qua vai tôi vuốt tóc tôi nói với Sinh:
– Hân hôm nay cũng xinh mà. Thầy giỡn thôi. – Rồi nó quay qua Sinh: – Hân giỏi lắm đấy thầy. Mắt mỹ thuật cao lắm đấy. Mặc đồ gì, để tóc thế nào, Hân tư vấn cho em cả. Cũng chính Hân trang điểm