Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Tác giả: mysweetlovelyday

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3215384

Bình chọn: 9.5.00/10/1538 lượt.

ũng không có quan hệ gì đặc biệt cả.

Phong quay sang nhìn Hương. Ánh mắt ngập tràn lo lắng và quan tâm.

_Cậu đừng dấu tôi. Nếu cậu không nợ gì anh ấy, anh ấy sẽ không có quyền ra lệnh và kiểm soát cậu tuyệt đối như thế ?

Hương nuốt nước bọt, cổ họng Hương khô khốc. Hương biết nếu hỏi mượn Hoàng Phong tiền thế nào Hoàng Phong cũng đồng ý nhưng Hương không muốn mang tiếng lợi dụng lòng tốt của Hoàng Phong.

Chiếc điện thoại mà Hoàng Phong mua cho Hương, Hương vẫn còn chưa trả được, Hương không thể nhận thêm bất cứ ân huệ nào của Hoàng Phong nữa.

_Không….không có gì cả. Cậu yên tâm nếu thực sự gặp khó khăn tôi sẽ nói cho cậu biết.

Phong nhìn thẳng vào mặt Hương. Ánh mắt Phong bao lấy ánh mắt bối rối và ngượng ngùng của Hương.

Đối với Hương, Phong có cảm giác rất kì lạ.

Hương giống như một bông hoa bị vùi dập trong gió mưa. Phong muốn dùng đôi tay ấm nóng của mình để che chở và ôm ấp cánh hoa ấy.

_Tôi không tin cậu.

Sau khi quan sát nét mặt và ánh mắt lảng tránh như sợ tội của Hương, Phong phán gọn một câu.

_Cậu…cậu phải tin tôi.

Hương lắp bắp khẳng định. Vốn là một kẻ nói dối không giỏi nên Hương càng cố thuyết phục Phong tin mình, càng khiến Phong nghi ngờ hơn.

_Cô bạn ngốc ! Tôi không muốn nghe cậu nói dối.

Phong cười thuần khiết, hàm răng sáng bóng lấp ló sau đôi môi gợi cảm.

Thật là một chàng trai có sức hút chết người !

_Tôi…tôi !

Mặt Hương nóng bừng. Trái tim Hương đang đi theo một nhịp trống to và rõ.

Xem ra cả hai công tử nhà họ Cao đều có ảnh hưởng đến nhịp tim và tình cảm của Hương.

Hình ảnh em trai hắn và Hương đang nói chuyện và cười đùa vui vẻ với nhau đập vào mắt hắn chẳng khác gì như đang găm kim vào tim hắn.

Mặt hắn tràn đầy nộ kí, tràn đầy cảm giác chán ghét và kinh tởm.

Hôm qua hắn vừa mới yêu cầu Hương rời xa và không chơi với em trai hắn, thế mà hôm nay hắn bắt gặp hình ảnh em trai hắn và Hương vai dựa vai ngồi thân cận như một đôi tình nhân đang tâm sự dưới nắng mai.

Hắn đờ đẫn đứng thẳng, rõ ràng ánh mặt trời rừng rực ấm áp, nhưng hắn lại có cảm giác toàn thân rét run, lạnh lẽo đang thấu vào trong xương.

Ngay lúc này hắn muốn giết chết cả hai.

Hai anh em nhà họ Cao cho Hương hai cảm giác khác nhau.

Phong là một chàng trai hiền lành, ôn nhu và nho nhã. Nói chuyện và ở gần bên cạnh Phong khiến Hương cảm thấy thoải mái và an toàn. Hương có thể yên tâm tâm sự và nói hết những khó khăn và khúc mắc trong cuộc sống của mình.

Trong lòng Hương, Phong giống như một thiên sứ trong đôi cánh màu trắng.

Hương luôn tạ ơn ông Trời vì đã cho Hương một người bạn chân thật như Phong.

Hương cảm thấy Cao Tuấn Vũ giống như một hung thần của bóng đêm, ánh mắt hắn lúc nào cũng nhìn Hương như muốn ăn tươi nuốt sống khiến cho Hương sợ tới mức mỗi lần nghĩ đến hắn là run cầm cập.

Hắn luôn mang lại cho Hương nhiều cảm giác khác nhau.

Có lúc Hương cảm nhận được hàn băng trong cơ thể và ánh mắt hắn.

Có lúc Hương bị thiêu cháy dưới sức nóng trong giọng nói và ánh mắt rực lửa của hắn.

Có lúc Hương bị nhấn chìm trong mật ngọt và bị lạc lối trong men say tình ái của hắn.

Hắn là tổng hợp mọi cảm giác hỗn độn mà Hương phải chịu đựng.

Nhưng mà, cho dù thế nào đi chăng nữa, tính lạc quan vốn có của Hương cũng giúp cho Hương vững tâm, không để mình suốt ngày kinh hoàng, làm cho cuộc sống hàng ngày thêm thập phần khó khăn.

Hương thấy từ lúc bị bắt ép trở thành nô lệ của hắn tuy hắn từng đối xử thô bạo và luôn hành hạ tinh thần mình nhưng hắn cũng biết tỏ ra ăn năn xin lỗi và dịu dàng an ủi, vỗ về mỗi khi thấy Hương khóc và Hương không vui.

Xem ra hắn cũng không phải là người xấu hoàn toàn.

Rắc, tiếng cành cây gãy vang lên, Hương và Phong nhất thời chấn động, ngước mắt nhìn lên. Đứng ngạo nghễ trước mắt họ là uy mãnh nam tử khiến cho hai người suýt nữa nhảy dựng lên, giống như chuột thấy mèo, ngay cả bầu không khí cũng như đóng băng lại, một tiếng động cũng không có.

Tia nhìn băng giá khi nãy, đã thành một ngọn hỏa diễm bừng bừng nộ khí, đốt thẳng vào vùng trời màu lam của Hương, ánh mắt như muốn nghiền nát Hương thành ra hàng trăm hàng nghìn mảnh ngay lập tức!

Trước khi Phong kịp há miệng nói ra câu nào, đôi môi hắn đã nhếch thành một nụ cười đáng sợ đến rợn người, đáy mắt chỉ toàn sát khí.

_Hay lắm ! Thật là hay ! Tôi có tham gia vào câu truyện của hai người chứ ?

Giá mà hắn đừng cười, có lẽ Hương không sợ đến phát run như bây giờ.

_Anh…anh đừng nóng !

Phong hấp tấp nói.

Cơ thể mềm nhũn vì hãi của Hương đứng liêu xiêu trong gió như một cành liễu yếu ớt sắp bị gãy lìa.

Hương nghiêng người sang phải, vừa khéo đó là bờ vai của Phong.

Thật là dầu lại càng đổ thêm dầu vào lửa.

Nộ khí trong người hắn bốc cao lên hừng hực.

_Lại đây !

Hắn nghiến răng, nghiến lợi quát. Ánh mắt hắn là hai hòn hỏa diệm sơn.

Mặt Hương tái nhợt, nhìn Hương lúc này giống hệt một người bị chôn vùi sâu dưới lớp băng vừa mới được vớt lên.

Chân Hương yếu ớt như một cọng bún. Sức nặng cơ thể Hương đang lún dần.

Bây giờ hắn là một con sư tử điên. Hắn muốn ăn thịt Hương.

_Anh đừng quá đáng như thế !

Phong bực bộ