
quá sao ? Tự nhiên anh lôi tôi vào đây, hôn tôi rồi sau đó lại nói tôi muốn quyến rũ anh là sao ?
Sức mạnh ngón tay của hắn dưới cằm Hương tăng lên. Cằm Hương đang bị những ngón tay thon dài của hắn bóp mạnh. Hắn cười nhạt.
_Cô con giả nai đến bao giờ nữa ? Cô tưởng cô giả vờ ngây thơ và đáng thương thì tôi sẽ tha cho cô à ? Tôi không phải là một con lừa.
Nhìn vào đôi mắt rực lửa hận và tức giận của hắn. Hương đi lùi một bước. Hắn lập tức kéo Hương trở lại. Cằm Hương ửng đỏ và đau rát. Hắn đang trút hết mọi phẫn nộ lên cơ thể Hương. Hắn muốn cho Hương biết dám đùa giỡn tình cảm của hắn, Hương sẽ nhận được hậu quả gì.
Nếu lúc nãy Hương khóc lóc và rơi lệ thì bây giờ mắt Hương hoàn toàn lạnh tanh và khô ráo. Đôi mắt Hương trong veo như nước trong hồ, mặt nước không một gợn sóng, không muốn chiếc lá nào chao nghiêng trong gió. Hương hoàn toàn tĩnh lặng.
Hương đã trút bỏ hết được mọi ưu phiền và mọi sợ hãi. Hương đứng im và nhìn thẳng vào mắt hắn. Hắn không đọc được ý nghĩ trong đầu Hương. Hắn hoàn toàn không hiểu Hương đang có tính toán và đang dự định làm gì hắn. Nhìn hắn và Hương lúc này giống như hai võ sĩ trên sàn đấu, cả hai đang cố tìm ra điểm yếu của người kia.
Từ từ và nhẹ nhàng, Hương cầm lấy tay hắn. Mắt Hương vẫn nhìn thẳng vào mắt hắn. Hương gỡ ngón tay cái và ngón tay trỏ của hắn ra khỏi cằm mình. Hương lạnh lùng nói.
_Anh có thể buông tay được rồi chứ ?
Hắn sững sờ kinh ngạc. Hắn rối trí không thể đoán được Hương là một cô gái như thế nào nữa ?
Có lúc Hương là hiện thân của nữ thần tình yêu mang đến cho hắn mật ngọt và đam mê.
Có lúc Hương hiện thân là một cô gái nhí nhảnh, đáng yêu mang đến cho hắn những phút giây thư giãn, vui vẻ và hạnh phúc.
Có lúc Hương là nữ thần băng giá, mang lại cho hắn nỗi đau và cừu hận. Hắn nhận ra tính cách của Hương còn phức tạp hơn tính cách của hắn rất nhiều.
Đối với Hương, hắn hoàn toàn chịu thua. Hắn thấy Hương là một cô gái khó hiểu và khó đoán. Hương giống như một diễn viên đa tài trên màn bạc. Hương có thể đóng đủ các loại vai, tuy khuôn mặt và hình dáng Hương không thay đổi nhưng ánh mắt và nụ cười của Hương hoàn toàn khác lạ khi Hương thay đổi vai diễn của mình.
Trong những tính cách của Hương, hắn không biết hắn yêu nhất tính cách nào ? Hắn tự hỏi hắn thích tính cách ngọt ngào và quyến rũ ? Thích tính cách nhí nhảy và đáng yêu ? Hay tính cách lạnh lùng và băng giá của Hương ?
Vuốt mặt mấy cái cho tỉnh táo. Hắn nhìn Hương như nhìn một sinh vật lạ vừa mới rơi từ trên không trung xuống đất. Hắn đã bị Hương làm cho rối trí, bối rối và hỗn loạn.
Hương đã giăng ra một tấm lưới quá dày và quá rộng. Mê cung mà Hương xây ra cho hắn có quá nhiều ngóc ngách, có quá nhiều lối đi và có quá nhiều cạm bẫy. Hắn giống như một con cá bị mắc lưới mà Hương đã giăng và là một tù nhân trong mê cung mà Hương đặc biệt xây cho hắn. Hắn đã biến thành nô lệ tình yêu của Hương.
Hương là một quyển sách khó đọc, là một bức thư được viết bằng mật mã, là một kho báu bị chôn sâu dưới lòng đại dương, là một thành phố bị mất tích và bị nhấn chìm sâu xuống lòng đất.
Để có được những thứ đó, hắn cần phải nỗ lực, cần phải cố gắng, cần phải kiên định và cần phải dùng ý chí để đi đến cùng. Nếu không hắn sẽ không có được thứ gì cả.
Hương càng khó hiểu và càng khó đoán, càng khiến hắn bị kích thích, càng khiến hắn tò mò muốn tìm hiểu và càng muốn có được Hương hơn. Hương thực sự đã cuốn hút hắn và khiến hắn yêu điên đảo đến nỗi không còn tỉnh táo và không còn đường để rút lui nữa.
Giấc mơ nối tiếp giấc mơ, sau năm tháng nằm hôn mê trên giường bệnh cuối cùng Hương cũng tỉnh lại. Chỉ một cú ngã, tính mạnh của Hương giống như sợi chỉ treo mành chuông.
Người con trai trong giấc mơ của Hương là người mà Hương thương thầm, trộm nhớ từ lâu nhưng anh ta không thích Hương, trong mắt anh ta Hương là một con cóc xấu xí và là một kẻ đáng ghét.
Hương biết cả đời này hắn sẽ không bao giờ chú ý đến mình, không bao giờ yêu mình và thích mình nhưng có hề gì vì từ nay trái tim Hương cũng đóng băng lại rồi. Trải qua chuyện sống chết vừa rồi, Hương đã biết quý trọng sinh mạng của mình hơn.
Năm tháng qua, Hương đã có được một giấc mơ đẹp và ngọt ngào, đối với Hương mà nói như thế cũng là đã thỏa mãn, như thế cũng là đã thỏa nguyện ước mơ của mình. Hương không còn hy vọng gì nữa.
Hai giọt lệ lăn dài trên má, trái tim Hương vỡ tan, lòng Hương buồn mênh mang. Hương không muốn tỉnh lại, không muốn rời xa giấc mơ của mình, không muốn sống dưới thân phận là một con cóc ghẻ nhưng Hương không thể chết, không thể ra đi, và không thể lên thiên đường. Chúa Trời không muốn Hương chết, người muốn Hương phải sống tiếp và tiếp tục hoàn thành xong đường đời của mình.
Năm đầu ngón tay Hương động đậy, từ từ Hương khó nhọc mở mắt ra. Ánh sáng lung linh của căn phòng khiến Hương lóa mắt, sau năm tháng sống trong bóng tối cuối cùng Hương đã nhìn thấy ánh sáng của mặt Trời.
Nhắm mắt rồi lại mở mắt, Hương đã làm quen được với khung cảnh xung quanh căn phòng. Hương thấy mình đang nằm trong một căn phòng được bao phủ