
i đầu. Cơ thể hắn đang nóng bừng, còn trái tim hắn đang đang đập rộn ràng trong lồng ngực, hắn nghĩ hắn đã bị điên thật rồi.
Hương bỏ rơi hắn, đùa giỡn tình cảm của hắn, vừa mới tuyên bố không muốn kết hôn với hắn, bỏ chạy rồi ngay sau đó tìm cách quyến rũ em trai hắn. Tại sao hắn vẫn không thể thốt nên một câu trách móc, trút giận hay làm một điều gì đó mà chỉ biết đứng im chịu đựng sự tra tấn ngọt ngào mà Hương đang ban cho hắn ?
Hương ngước mắt lên nhìn hắn. Mặt Hương chuyển dần sang màu đỏ, mắt Hương long lanh đầy cảm xúc. Hương nghe được những hồi trống to và rõ trong trái tim mình.
Hương thấy mình là một cái lò chứa lửa, ở gần bên hắn khiến ngọn lửa đang cháy ẩm ỉ bên trong Hương bùng lên dữ dội. Hương ngây người nhìn hắn. Hương hoàn toàn không hiểu được cảm giác của bản thân mình.
Tiếng chuông báo hiệu vào giờ học vang lên. Hương run run lùi một bước, hai bước, cuối cùng đứng cách xa hắn được hơn một sải chân.
Hắn vẫn đứng im, hắn không giữ Hương lại, không chạm vào Hương, cũng không nói một câu gì.
Hương mỉm cười chào hắn.
_Chào anh ! Xin lỗi chuyện lúc sáng. Có lẽ anh nhầm tôi với một ai đó nên anh mới có hành động vồn vã như thế. Dù sao chuyện cũng qua rồi, chúng ta có thể làm bạn được chứ ?
Hương đã biến chuyển thành một cô gái dễ thương, đáng yêu và xinh đẹp. Nụ cười của Hương mang nắng xuân và hơi ấm của mặt Trời. Cái cách mà Hương cười đã làm tan chảy trái tim hắn. Hắn ngẩn ngơ nhìn Hương.
Ánh mắt hắn thang lang khắp mặt Hương, hắn nhìn như thôi miên vào môi Hương, mắt Hương, nụ cười, mái tóc, cơ thể và bộ váy mà Hương đang mặc trên người.
Lúc này hắn hoàn toàn bất động, hoàn toàn im lặng. Hắn đứng im nhìn Hương như thể hắn đã được tạc tượng đứng thẳng trong ánh nắng lung linh của buổi chiều tà.
Khi nhìn vào đôi mắt sâu đen thăm thẳm của hắn, Hương hoàn toàn thấy mình lạc lối trong đó. Hương không thể thở được. Đầu Hương đang dần lấy lại được chút ánh sáng cho linh hồn bị nhốt trong bóng tối của mình.
Cơ thể hắn cuốn hút lấy cơ thể Hương. Tay Hương muốn chạm vào hắn, ôm hắn, vuốt tóc hắn và hôn hắn. Mặt Hương càng ngày càng đỏ hơn. Hương sợ rằng nếu còn tiếp tục đứng đây và nhìn thẳng vào mắt hắn. Hương sẽ chạy lại ôm hắn và xâm phạm vào thân thể hắn.
Dấu khuôn mặt mình trong lòng bàn tay, nghiêng đầu, Hương quay mình bước đi. Một bước, hai bước. Bàn tay Hương bị bàn tay hắn nắm cứng, hơi thở của hắn phả lên tai Hương. Hắn lạnh lùng hỏi.
_Sau những gì mà cô gây ra cho tôi, cô chỉ có thể nói được như thế thôi hả ?
Sắc thái giọng nói của hắn dù có cố tỏ ra lạnh lùng cũng có thể nghe được những âm thanh trầm, rung, và yếu ớt. Hắn đang cố không chế bản thân mình, cố không biểu lộ những đam mê và khát khao mà Hương mang lại cho hắn. Hắn đang gắng gượng để kiểm soát tình cảm của chính mình.
Chỉ cần nghe giọng nói, cảm nhận hơi thở, và sự va chạm vào tay mình của hắn đã khiến Hương muốn bùng nổ. Luồng điện từ những ngón tay của hắn truyền lên cơ thể Hương. Hương rùng mình run rẩy. Trái tim Hương đang làm việc quá sức. Lồng ngực Hương như muốn nổ tung.
Hương có cảm giác khối thuốc nổ mà Hương phải dồn nén và tích tụ từ bấy lâu nay có cơ hội được giải phóng và thoát ra khỏi cơ thể.
Khi đã giải quyết được khối năng lượng trong cơ thể mình. Đầu gối Hương run nhẹ và va đập vào nhau. Bàn tay Hương nhớp nháp mồ hồi, môi Hương mấp máy muốn nói nhưng thốt nên lời, còn mắt Hương hoàn toàn đờ đẫn, mặt Hương giống như một người đang chìm vào trong một giấc mộng.
Thêm một lần nữa, hắn nhận ra sai lầm của mình. Dù hắn có hận Hương, khinh ghét Hương thì những tình cảm mà hắn dành cho Hương mạnh hơn cảm giác căm ghét mà hắn đang muốn trút lên đầu Hương.
Hắn đang chìm đắm trong cơn mê, đang lạc lối trong khu vườn yêu. Hắn đã tự nguyện nhốt mình trong ấy nên không thể tìm được lối ra.
Không cần Hương trả lời, cũng không muống nghe Hương giải thích. Hắn lôi Hương đi. Hương tuy có sợ hãi nhưng Hương lại cảm thấy hạnh phúc và vui sướng khi được hắn nắm tay lôi đi như thế này.
Mặc dù không biết hắn định làm gì mình, không biết hắn có ý định đánh mình để trả thù cho cú đá lúc sáng không, Hương tin hắn sẽ không làm gì hại đến mình.
Khi nhìn vào mắt hắn, Hương thấy hình bóng mình được in sâu trong ấy. Cảm xúc mà Hương dành cho hắn rất lạ.
Hương chưa từng trải qua những cảm giác tuyệt diệu và mê đắm như khi ở bên hắn, nghĩ về hắn và nhìn vào mắt hắn. Hương cảm thấy mình muốn tan chảy vì hắn.
Kéo Hương đến một phòng mang tên Student Halls. Đóng mạnh cửa, sập khóa. Hắn thô bạo kéo Hương vào lòng hắn.
Theo đà, đầu Hương đập nhẹ vào ngực hắn, tay Hương vòng ra ôm lấy lưng hắn, cơ thể Hương áp sát vào cơ thể hắn. Thêm một lần nữa, hắn và Hương mất kiểm soát. Cả hai nghe trái tim mình đang đập nhanh và gấp gáp trong lồng ngực.
Hương sợ hãi vội đẩy hắn ra. Hắn gầm gừ phản đối. Hương càng cố đẩy hắn, càng cố muốn trốn thoát, hắn càng ôm Hương chặt hơn. Cuối cùng quá mệt mỏi, Hương đành chịu thua.
Hương cầu xin hắn.
_Mau buông tôi ra ! Anh đang làm gì thế ?
Hắn tức giận.
_Chẳng phải đây là điều mà cô