
g vằng vặc và to tròn như cái đĩa của ngày rằm.****************************Lại là căn phòng lúc trước, lần này cảnh tượng có thay đổi đôi chút.Người đàn ông mặc áo phông xanh quần jean tiện lợi, chốc chốc lại với tay ra sau lưng, vẻ mặt nhăn nhó không ngừng kêu than:– Ngứa quá…. Chết mất thôi.– Không được gãi…. Vết thương đang ra da non tất nhiên là ngứa rồi, anh gãi nó sẽ loét ra, rất dễ bị nhiễm trùng. – Cô gái mặc áo cộc tay màu hạt dẻ, đập vào tay anh ta ngăn lại, miệng nhẹ nhàng giải thích.– Vậy em xoa cho anh đi…. Anh mà không chịu được…sẽ làm nó tóac ra.Nhìn anh bứt rứt khó chịu, cô gái lắc đầu thở dài, nhẹ nhàng đưa tay xoa xoa cho anh.Vết thương trên tay anh đã khỏi hẳn, chỉ còn chỗ trên lưng là đang kết vẩy và tạo da mới.Người đàn ông thích thú cười cười, chăm chú quan sát cô gái trước mặt đang dịu dàng xoa lưng cho mình. Ánh mắt trong sáng, có hồn và đôi môi tươi tắn hơi hé mở của cô khiến anh động lòng.Không kiềm chế được, hai tay anh đã đặt lên vòng eo thon gọn của cô từ khi nào.Kéo cô đặt lên đùi mình, môi anh chẫm rãi tiến gần đến môi cô, đặt lên đó một nụ hôn nồng thắm.Cuối cùng cô gái cũng nhắm mắt lại đón nhận nụ hôn say mê của anh sau giây phút ngỡ ngàng và thẹn thùng….Hình ảnh của hai người vô cùng mờ ám. Tay cô gái vẫn bất động để sau lưng người đàn ông trong khi nụ hôn càng ngày càng kịch liệt.Không biết từ lúc nào hai người đã gần nhau đến thế? Tay anh bắt đầu ngọ nguậy, muốn khám phá cơ thể người trong lòng mình.Lần nào hành động cũng nhanh hơn suy nghĩ, tay anh ta nhẹ nhàng bò lên ngực cô.Vừa chạm vào bộ ngực mềm mại, nhỏ nhắn đó, chưa kịp làm gì thì cô gái đã giật mình mở bừng mắt.Bằng một cú đẩy bất ngờ, cô gái phút chốc lùi ra xa, ánh mắt cảnh giác nhìn anh.Bắt gặp ánh mắt sợ hãi và đề phòng của cô, người đàn ông thở hổn hển kìm lại dục vọng trong người. Anh biết cô đang nhớ đến điều gì và sợ hãi cái gì. Trong lòng đau đớn vô cùng, gấp gáp nhìn cô áy náy nói:– Anh xin lỗi…. Anh sẽ không làm vậy nữa.Cô gái nhìn chằm chằm mặt anh hồi lâu.Mãi sau mới hít sâu vài lần lấy lại lý trí, tia đề phòng trong mắt rút dần đi, cô nói bằng giọng mũi:– Không hoàn toàn là lỗi của anh…. Tại em phản ứng có phần…thái quá.Nói xong cô gái cố nở nụ cười cứng ngắc với anh, sau đó quay đi, từ từ nhắm mắt lại.Cô không muốn làm anh buồn nhưng phản ứng chân thật và nhanh nhẹn của cô đã nói lên tất cả. Những hành động thuộc bản năng như vậy không ai điều khiển được. Con người cũng giống con thú, luôn có bản năng tự vệ mãnh liệt. Khi gặp phải nỗi ám ảnh hay những gì sợ hãi luôn rất nhạy cảm và có sự đề phòng cao độ.Người đàn ông buồn bã nhìn cô gái quay lưng về phía mình, trong lòng trăm ngàn cảm xúc không thể diễn tả.Hai người cứ duy trì tư thế như vậy trong thời gian ngắn.*** Trước cánh cửa đang khép chặt của phòng tổng giám đốc, một cô gái xinh đẹp với khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ và mái tóc búi cao chau chuốt, lộ ra cần cổ trắng tinh. Cô ta mặc váy ngắn bó sát màu vàng, cổ áo khoét rộng, lộ rõ khe biển maria gợi cảm, chân đi giày cao gót cũng màu vàng bóng.Anh nhân viên mặc đồng phục quy định, đứng chặn trước cửa, gấp gáp nói trong tiếng thở:– Xin lỗi cô…. Nhưng tổng giám đốc có chỉ định không ai được làm phiền anh ấy trong lúc này…. Mong cô thông cảm. – Vừa nói anh ta vừa cúi người, tay đưa về phía trước mời cô gái quay lại.Nào ngờ cô gái làm như không thấy cử chỉ tiễn khách đó, khuôn mặt xinh đẹp hất lên, cao giọng nói:– Hừ….anh có biết tôi là ai không mà dám ngăn cản? Nói cho anh biết, anh ấy chắc chắn sẽ gặp tôi.Cô ta hừ lạnh định đi qua, nhưng anh kia vẫn giơ tay chặn ngang người, cười nho nhã gợi ý:– Vậy xin cô đợi chúng tôi hỏi thư ký riêng của ngài ấy đã…. Nếu ngài ấy đồng ý, cô thể vào.– Hừ… thời gian của tôi không nhiều mà phí phạm…. với lại tôi chúa ghét chờ đợi.Cô ta tức giận quát, sau đó liền hất cánh tay đang chắn trước mặt ra, ngang nhiên đẩy cửa xông vào trong.Bị tập kích bất ngờ, anh chàng không kịp ngăn lại, vội vàng đuổi theo sau cô gái.Vừa vào đến nơi, tất cả cùng sững sờ nhìn nhau trong giây lát.Hai người giật mình bắt gặp sếp và một cô gái đang ngồi sau bàn làm việc cười đùa vui vẻ. Bọn họ ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên chứng kiến vẻ mặt phong phú như vậy của người này.Còn hai người đang nói chuyện vui vẻ kia thì kinh ngạc vì có người dám xông vào phòng mà không xin phép trước.Phát hiện sếp đang nhíu mày, sắc mặt dần trầm xuống, anh nhân viên hết hồn, vội vàng cúi chào rồi chỉ tay vào người cô gái, lắp bắp giải thích:– Thưa ngài…. Tôi đã nói rõ cho cô gái này là ngài… không muốn gặp ai….nhưng cô ấy cứ xông vào…tôi…tôi…không….Anh ta nói với vẻ sốt ruột sắp ngất đến nơi, mồ hôi nhỏ giọt trên mặt khiến người nghe cũng thiếu kiên nhẫn.Người đàn ông nhàn nhạt phất nhẹ tay, ý bảo anh ta lui ra.Anh chàng mừng quýnh suýt nhảy lên hoan hô, vội vàng cúi chào lần nữa rồi phi nhanh ra cửa, không quên đóng cửa lại. Lần này thì có chết anh ta cũng phải làm tốt công việc của mình.***Trong phòng chỉ còn ba người: hai gái một trai.Cô gái mới vào sau khi khó chịu nhìn hai người kia một lát rồi b