XtGem Forum catalog
Nương tử Vi phu bị người bắt nạt

Nương tử Vi phu bị người bắt nạt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328671

Bình chọn: 8.00/10/867 lượt.

ài năng không bằng người.”

Ai quy định không thể đánh lén ?

Trước kia phía sau vương gia không có người làm chỗ dựa, tùy ý người khác nhục mạ cười nhạo, mà hắn không chiếm được mệnh lệnh càng không thể tùy ý ra tay.

Nay tốt lắm, vương gia có vương phi che chở, cho dù đánh người, thái hậu cũng sẽ không thể gây khó dễ.

Ừm, hắn ngẫm lại, như thế nào mới có thể đem nhiều người như vậy mang về Vương phủ.

Vì thế giữa trưa hôm đó, trên đường cái xuất hiện một màn như thế này, một chiếc xe bò, trói gô vài tên công tử mặc quần áo hoa lệ, vung roi đuổi bò , là một gã nam tử khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng.

Thiên Minh mang người trở về Vương phủ, trong lòng nhịn không được thay Long Cẩm Thịnh bi ai một phen.

Rõ ràng người liều mạng đem hoàng thượng ra bên ngoài, là vương gia a.

“Trác Việt, ngươi xác định không cần ta trả tiền?” Long Cẩm Thịnh sửa lại xưng hô, không dưới hơn mười lần hỏi Long Trác Việt, vì không để người khác hoài nghi, hắn cảm thấy vẫn là chính mình trả tiền có vẻ thỏa đáng.

“Thịnh Thịnh, ngươi mau trở về đi, người ta đã nói là mời ngươi.” Long Trác Việt nháy đôi mắt hồn nhiên, vẫy vẫy tay với Long Cẩm Thịnh giống như đuổi ruồi bọ.

Long Trác Việt kiên trì như thế, Long Cẩm Thịnh không nghi ngờ gì, Tụ Hiền lâu này đều là của Long Trác Việt , chỉ cần hắn nói một câu, có thể nghênh ngang từ nơi này đi ra ngoài, nếu Long Trác Việt có thành ý muốn mời hắn ăn cơm như vậy, Long Cẩm Thịnh liền cảm thấy chính mình vui vẻ nhận.

Nhưng mà, đợi Long Cẩm Thịnh vừa rời khỏi, Long Trác Việt liền vô cùng đáng thương đối với Thiên Minh nói:“Thiên Minh, nhanh đi nói cho Noãn Noãn, Thịnh Thịnh thực đáng ghét nha, ăn xong chạy đi, người ta không có tiền trả .”

Cho nên nói, đắc tội ai, cũng không thể đắc tội vương gia!

☆, Chương 59 không muốn rời đi

Chưởng quầy Tụ Hiền lâu được chỉ thị đến, thả Long Trác Việt cùng Nhan Noãn rời đi, lập tức liền vội vàng bước lên lầu hai, khi nhìn thấy Nhan Noãn lập tức cung kính thở dài:“Tiểu nhân có mắt như mù, làm cho Hiền vương gia và Hiền vương phi sợ hãi, hôm nay bữa cơm trưa này là Tụ Hiền lâu mời khách, coi như là cấp Hiền vương gia cùng Hiền vương phi an ủi.”

Nhan Noãn nhẹ nhàng nhíu mi, nhìn nam tử trung niên không biết từ nơi này toát ra, trong mắt mang theo phòng bị.

Thân phận Long Trác Việt ở kinh thành không thể đè ép được bất luận kẻ nào , cho dù nay nàng chiếm được quyền lực thái hậu cho, nhưng không phải mọi người đều biết, nếu không vừa rồi mấy người kia sẽ không khi dễ Long Trác Việt .

Long Trác Việt bỗng dưng từ trên vai Nhan Noãn ngẩng đầu lên, kéo tay áo xoa xoa nước mắt nước mũi trên mặt, hai mắt đẫm lệ nhìn chưởng quầy:“Ngươi là nói, không cần chúng ta trả tiền à?”

“Dạ dạ dạ.” Chưởng quầy liên tục gật đầu, hắn không biết người trước mắt có cái gì đặc biệt, hắn chỉ biết là hắn nhận được mệnh lệnh, thả Hiền vương gia và Hiền vương phi rời đi, không thể khó xử, không thể vô lễ.

Vì thế, chưởng quầy liền đem Long Trác Việt và Nhan Noãn như tổ tông đối đãi.

“Noãn Noãn, bọn họ không cần bạc nha, chúng ta có thể đi rồi.” Long Trác Việt vui sướng reo lên, nước mắt đọng lại trên lông mi thật dài, trong suốt long lanh, rất nhanh, hắn lại vẻ mặt tiếc hận bĩu môi:“Sớm biết rằng không cần tốn tiền, người ta sẽ gọi thêm nhiều đồ ăn cho Noãn Noãn.”

Nhan Noãn không nói gì, nâng tay bắn nhẹ cái trán Long Trác Việt, Long Trác Việt cả kinh ôm cái trán:”Noãn Noãn, đau , bắn cái trán người ta đau quá.”

“Đứa ngốc, không chừng ngày nào đó bị người lừa còn muốn giúp người ta đếm tiền.” Bất quá trong lòng vẫn bởi vì Long Trác Việt nghĩ đến chính mình mà ấm áp .

“A?” Long Trác Việt trừng mắt một đôi mắt nai con mờ mịt, lóe ra ánh sang ngạc nhiên:”Noãn Noãn, ngươi thật thông minh nha, người ta cũng chưa nói ra, ngươi đã biết người ta giúp người khác đếm tiền, nhưng đại ca hung ác kia nói người ta lớn lên khó coi, không bán được tiền, không sức lực, không biết kiếm sống, còn phải lãng phí lương thực, một chút cũng không đáng giá, về sau cũng không cần người ta kiếm tiền cho hắn.”

Huyệt thái dương của Nhan Noãn thình thịch nhảy , rới xuống ba đường hắc tuyến.

Thì ra Long Trác Việt thật đúng là đã từng bị người lừa gạt.

Nên nói hắn là người ngốc có ngốc phúc sao? Cho nên mới bình an vô sự đến bây giờ?

“Cho nên nói, vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.” Nhan Noãn liếc mắt nhìn chưởng quầy một cái, đối với Long Trác Việt trực tiếp giáo dục .

(Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo: không có việc gì lại đi nịnh bợt, không phải gian trá cũng là đạo tặc)

“Noãn Noãn, ngươi nói thật sự rất có đạo lý nha.” Long Trác Việt sùng bái nhìn Nhan Noãn.

Nhan Noãn khóe miệng cong lên, cầm khăn thay Long Trác Việt lau nước mắt còn sót lại, đối với ánh mắt sung bái của Long Trác Việt rất là hưởng thụ.

Chính là rất nhanh, Long Trác Việt lại bật ra một câu:“Nhưng mà Noãn Noãn, đó là có ý gì a?”

Nhan Noãn nhìn con ngươi không chứa tạp chất gì của Long Trác Việt, bên trong lóng lánh tò mò cùng mờ mịt, làm cho Nhan Noãn nhất thời cảm thấy một trận cảm giác vô lực.

Đây không phải chính là cái gọi