
động tác tay dần nhanh hơn, cảm giác càng nhanh càng gấp gáp, Vương Tử Hựu nhúng người khó nhịn muốn né tránh, Mạc Tịnh Ngôn một tay ôm chặt eo nàng, mạnh mẽ ngăn nàng lại.
“Không cho phép trốn” Mạc Tịnh Ngôn dùng khẩu khí ra lệnh khiến Vương Tử Hựu rùng mình, đã xong, tuy Mạc Tịnh Ngôn trong cuộc sống có mạnh mẽ, nhưng khi trên giường nàng rất phục tùng ngượng ngùng, nhưng hôm nay, khí khái nữ vương cũng leo lên giường….Hẳn là muốn tương lai có nhiều khó khăn rồi sao?
Cho nên Vương Tử Hựu chỉ có thể ngoan ngoãn bị Mạc Tịnh Ngôn áp dưới cơ thể, vừa rồi thoát đi khiến tư thế hiện tại của nàng tạo thuận lợi cho hàng loạt động tác tiếp theo, hơn nữa có thể thoải mái tốc hành tiến vào nơi sâu nhất của thân thể Vương Tử Hựu.
Thanh âm Vương Tử Hựu càng lúc càng khàn khàn thậm chí bị nghiền nát, một tay nàng giữa chặt sofa, tay kia bởi vì luôn di chuyển nên bị Mạc Tịnh Ngôn khóa chặt ở đằng sau lưng, cái tư thế này khó chịu nổi, nhưng có thể giúp nàng nàng càng thêm thân mật, Vương Tử Hựu cúi đầu, hai mắt nhắm chặt, tóc dài rũ xuống, nàng cắn chặt môi không thể khắc chế tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn cùng tiếng thở dốc quanh quẩn trong phòng khác rộng lớn.
Đỉnh điểm sắp đến gần, Vương Tử Hựu cảm thấy hai chân không thể chèo chồng, ngã sấp xuống ghế sofa của Mạc Tịnh Ngôn giống như một đám mây mền mại trong phim hoạt hình. Mạc Tịnh Ngôn kéo nàng vào trong lòng tiếp tục ôn nhu hôn môi nàng: “Mệt không?”
Vương Tử Hựu ôm lấy cổ Mạc Tịnh Ngôn, tuy rất yếu ớt nhưng thật sự hạnh phúc: “Tịnh, tôi rất vui vẻ…”
“Đúng là một đứa nhỏ” Mạc Tịnh Ngôn mỉm cười, hôn lên trán nàng.
“Kỳ thật tối nay tôi rất sợ, sợ lắm. Bởi vì vừa mới nói sẽ cách xa một chút, thế nhưng vừa nhận được điện thoại của chị, tôi lại không biết liêm sỉ mà chạy đến, không biết chị có cảm thấy tôi không có kiên định hay không, tôi sợ chị sẽ chán ghét tôi. Khi đi cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn đều đang ở trạng thái nóng nảy, nghĩ đến chị có thể bị đói, có thể không khỏe, tôi biến mọi chuyện trở nên nghiêm trọng, rất lo lắng, không muốn chị bị một chút ủy khuất nào hết. Có phải là quá ngây thơ không? Tôi biết rõ chị sẽ luôn xem tôi như một đứa nhỏ…tôi cũng không quan tâm, chỉ cần có chị thì mọi chuyện đều tốt, tôi có thế nào cũng không sao. Cho dù tôi sợ chị cười nhạo nhưng tôi vẫn đến, tôi từng nghĩ sẽ để đồ trước cửa nhà chị rồi bỏ đi, nhưng khi chị xuất hiện trước mặt tôi, tôi lại tham luyến, tham luyến được ở bên cạnh chị….” Vương Tử Hựu vuốt ve khuôn mặt Mạc Tịnh Ngôn, luôn như vậy, mang đến cảm xúc dịu ngọt, chân thật, chính là nàng, Mạc Tịnh Ngôn vẫn sống sờ sờ!
“Chị là mộng của tôi..rốt cuộc giấc mộng đã trở thành sự thật. Tôi dốc toàn lực mới có thể đến bên cạnh chị, đời này của tôi sẽ không đi con đường khác, cho nên tôi sẽ không buông tay. Mạc tỷ, chị tốt nhất nên biết, tôi có thể dây dưa cả đời với chị”
Mạc Tịnh Ngôn nở nụ cười, trong tươi cười mang theo đau lòng: “Tiểu Hựu, chúng ta hãy dây dưa cả đời, ràng buộc cả đời đi. Em đã nói, sẽ yêu tôi trọn đời, không hối hận.”
Không hối hận, làm sao có thể hối hận!
“Tôi yêu chị, yêu đến phát điên rồi…” Vương Tử Hựu ôm mặt Mạc Tịnh Ngôn hôn nàng, thầm nghĩ có được nàng vĩnh viễn.
Hôn mãnh liệt xong, Vương Tử Hựu nhìn vào mắt Mạc Tịnh Ngôn, rất chân thành trấn định nói: “Mạc tỷ, chúng ta công khai đi.”
Mạc Tịnh Ngôn sững sờ, không nghĩ nàng sẽ nói như vậy.
Công khai…Nàng thật sự không thể không làm sao?
Vương Tử Hựu thấy Mạc Tịnh Ngôn im lặng lâu không trả lời, kỳ thật đã biết rõ tâm ý của nàng. Trong lòng rất biệt khuất, nhưng không cách nào bộc lộ, chính mình còn khỏa thân bị nàng ôm trong ngực, vừa yêu đương xong, vừa nói lời thiên trường địa cửu, đảo mắt một cái lại đẩy nàng ra hay sao?
Thế nhưng Mạc Tịnh Ngôn quả thật là người không can đảm sao?
Tôi không tin chị không có can đảm, chuyện thân mật gì cũng đã làm qua. Kỳ thật chị chỉ lựa chọn tạm thời, đặt tôi ở vị trí nào đây.
Vương Tử Hựu trầm mặc, nàng chính xác hoàn toàn kiệt sức.
Không biết ngày mai có bao nhiêu chuyện đang chờ nàng, thời khắc hiện tại nàng thầm nghĩ bình yên thiếp đi trong ngực người nàng yêu.
CHƯƠNG 83
Ngày hôm sau, Vương Tử Hựu bị điện thoại của Đại Nguyên đánh thức. Đại Nguyên thông báo lịch làm việc hôm nay, Vương Tử Hựu nằm ở trên giường hăng hái đối đáp, hoàn toàn không có dáng vẻ mệt mỏi chưa tỉnh ngủ. Đại Nguyên kết thúc bằng một câu: “Zoe hôm nay nghe cho kỹ, ngày thường mấy em chơi thế nào chị không quản, nhưng khi đang làm việc thì nên để chị an tâm một chút, không cho phép phạm sai lầm, không cho phép đi muộn giờ, không cho phép bị chụp hình, biết chưa?” Vương Tử Hựu theo thói quen đồng ý, cúp điện thoại nhớ lại một chút, vừa rồi Đại Nguyên nói: “Mấy em? Không được phép bị chụp ảnh?” đến câu này làm Vương Tử Hựu toát mồ hôi hột, trực giác của Đại Nguyên đúng là cực kỳ nhạy, Mạc Tịnh Ngôn nằm đó một tiếng cũng không nói vậy mà nàng cách xa ngàn dặm vẫn nghe thấy tiếng thở của nàng sao? Bất quá nghe lời nói của nàng ấy giống như đã chấp nhận, như vậy cũng tốt, bất quá người đại diện chấp nhận không