Duck hunt
Ngự tỷ giang hồ

Ngự tỷ giang hồ

Tác giả: Trữ Viễn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326972

Bình chọn: 8.00/10/697 lượt.

mẫn cảm đã bị lưỡi trong miệng nàng ngả ngớn trêu đùa hí lộng, Vương Tử Hựu cảm thấy hơi thở càng lúc càng khó khăn, sức lực đã mất dần sự chống đỡ, hết lần này đến lần khác đều không có chỗ dựa vào, muốn thò tay chống đỡ tủ lạnh, thế nhưng Mạc Tịnh Ngôn không cho nàng cơ hội, ôm chặt lấy nàng, quay vào vòng, đặt nàng ở trên tường.

Cả người Vương Tử Hựu dán trên tường, hai tay bị dán chặt vào bức tường mát lạnh, Mạc Tịnh Ngôn ở phía sau nàng, hai tay với lấy vạt áo nàng, đi ngang qua chiếc eo nhỏ xinh, một lần nữa bao lấy ngực nàng. Cách nội y, Mạc Tịnh Ngôn tiếp tục xoa nắn bộ ngực đầy đặn của Vương Tử Hựu, chậm chạp nắm lấy một cái, rồi ngừng lại, năm ngón tay dùng sức đi vào bên trong, lại rút trở ra, xúc cảm thật tốt.

Vương Tử Hựu có chút bất đắc dĩ, quay đầu muốn trừng mắt với nàng. Sao có thể vào thời điễm tuyệt hảo đột nhiên làm ra cái động tác đáng ghét như vậy? Kết quả vừa quay đầu môi đã bị chặn đứng, môi Mạc Tịnh Ngôn giày vò tấn công.

Hôn đến thiên hôn địa ám cũng không tách ra được.

Đêm nay nàng thật đặc biệt, bất luận so với trước kia có khác biệt. Nụ hôn của vuốt ve, hơi ấm nàng trêu chọc làm người muốn nổi tà tâm.

Hai người từ nhà bếp dây dưa đến phòng khách, ở trên sofa phòng khách Mạc Tịnh Ngôn cởi bỏ quần áo Vương Tử Hựu, hôn lên chiếc xương quai xanh, ngực nàng, bụng dưới phập phồng của nàng. Thân thể Vương Tử Hựu đặc biệt trắng nõn, Mạc Tịnh Ngôn lần lượt hôn hết cơ thể nàng, khiến nó nổi lên những điểm phấn hồng loang lổ. Vương Tử Hựu cau mày, dục tính không được, Mạc Tịnh Ngôn nhất định không chịu đụng vào chỗ đó, khiến thân thể nàng căng cứng, luôn muốn phải được giải thoát.

Mạc Tịnh Ngôn cố ý sao? Khiến người ta khẩn trương khó nhịn…đây đều là do nàng học được à?

Nâng mông Vương Tử Hựu kéo quần lót của nàng, Mạc Tịnh Ngôn có chút ngượng ngùng nhìn vào giữa hai chân Vương Tử Hựu, chỗ đó cũng rất trắng trẻo. Lần trước nàng quá khẩn trương, chưa kịp chậm rãi thưởng thức, lần này có cơ hội phải ngắm nhìn một phen, không nghĩ đến…

“Chị! Nhìn cái gì!” Vương Tử Hựu thấy Mạc Tịnh Ngôn chợt ngừng động tác, vẻ mặt rõ ràng mờ mịt nhìn chằm chằm vào chỗ đó của nàng, giống như gặp ma rồi.

Mạc Tịnh Ngôn mặt đỏ bừng, vẫn không nhịn được nói: “Tiểu Hựu, chỗ nào của ngươi cũng xinh đẹp hết.”

“Không…” vào thời điểm như vậy lại nói những lời tâm tình khiến người ta khó phản bác, Vương Tử Hựu thật sự muốn đẩy đầu Mạc Tịnh Ngôn sang chỗ khác, bằng không nàng sẽ trông thấy, mình bởi vì một câu nói kia của nàng mà có cảm giác, thật mất mặt. Thế nhưng trong khoảng khắc Mạc Tịnh Ngôn hôn lên giữa hai chân Vương Tử Hựu, động tác này khiến cho Vương Tử Hựu giống như bị chạm điện, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

“Không được, Mạc tỷ…”

Mạc Tịnh Ngôn không rõ ngẩng đầu lên: “Tiểu Hựu ngươi không thích như vậy sao?”

“Không phải, chỉ là…” Vương Tử Hựu nhìn khuôn mặt thanh tú của Mạc Tịnh Ngôn đã ở trên chỗ đó của nàng, cảm giác không đành lòng: “Mạc tỷ, tôi chỉ không muốn chị làm chuyện như vậy, rất ủy khuất chị”

“Ủy khuất? Tại sao ủy khuất?”

“Chỉ là cảm thấy chị không nên làm như vậy…không sạch sẽ…” Vương Tử Hựu còn chưa nói xong, Mạc Tịnh Ngôn lại lặn xuống, mở toang hai chân nàng ra, đưa lưỡi vào thăm dò, Vương Tử Hựu rõ ràng cảm giác được chiếc lưỡi Mạc Tịnh Ngôn vừa mềm vừa ấm đi vào trong thân thể nàng, không khỏi hừ lên một tiếng. Liên tiếp bị giày vò Vương Tử Hựu liên tục thở hổn hển.

Hai mắt Mạc Tịnh Ngôn mê ly nhìn lên, cùng đôi mắt như bị nghiền nát của Vương Tử Hựu kết nối với nhau: “Tiểu Hựu, không phải ngươi từng làm như thế với ta sao? Ngươi có thể làm được vì sao ta không thể? Ta cũng muốn ngươi thoải mái…”

“Không…A…”

Vương Tử Hựu chưa bao giờ nghĩ đến có một loại cảm giác thế này, tựa hồ cả người bị Mạc Tịnh Ngôn ở giữa hai chân từng chút một hòa tan. Vương Tử Hựu gối đầu lên cạnh sofa, ngẩng cao đầu, hứng chịu kích thích thật lớn, ngực trắng nõn không ngừng kịch liệt phập phồng, tiếng rên rỉ khó nhịn không ngừng tuôn ra từ miệng, hai chân bị Mạc Tịnh Ngôn đẩy lên cao theo từng động tác của Mạc Tịnh Ngôn mà rung rẩy. Hình dáng ưu mỹ của chiếc lưng Mạc Tịnh Ngôn lên xuống đều đặn hợp với nhịp run rẩy của Vương Tử Hựu.

“Đừng, đừng…” Hai gò má Vương Tử Hựu đỏ bừng, hai tay không biết để đâu, sờ soạng ở đâu.

Đến cuối cùng chạm vào mái tóc mềm mại của Mạc Tịnh Ngôn, vịn đầu Mạc Tịnh Ngôn để nàng nhích thêm gần mình, muốn sự nóng bỏng chết người kia, càng sâu hơn một chút.

Trên lưng đã lấm tấm mồ hôi, Mạc Tịnh Ngôn rời khỏi thân dưới Vương Tử Hựu, quay người nàng sang một bên, hôn dọc sống lưng thẳng tắp, đặt nụ hôn thương yêu lên phần eo của nàng. Vương Tử Hựu cảm thấy đầu óc nổ đì đoàng, giống như cả thế giới đều xoay tròn.

“Tiểu Hựu, tiếng kêu của ngươi thật dễ nghe”

Vương Tử Hựu nhắm mắt, có chút mệt mỏi quay đầu, khàn giọng hỏi: “Cái gì” lực chú ý vừa mới bị phân tán đã bị ngón tay Mạc Tịnh Ngôn lẻn vào bên trong thân thể nàng. Thân thể Vương Tử Hựu xiết mạnh, âm thanh rên rỉ kẹt ở trong cuống họng. Mạc Tịnh Ngôn từ phía sau nằm đè lên nàng, ngậm lỗ tai nàng dùng răng cắn nhẹ,