XtGem Forum catalog
Ngự tỷ giang hồ

Ngự tỷ giang hồ

Tác giả: Trữ Viễn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326922

Bình chọn: 9.5.00/10/692 lượt.

ường chiếu mất trật tự, ánh mắt trở nên bén nhọn, như có điều suy nghĩ.

“Mẹ, phòng đã chuẩn bị tốt rồi” Mạc Tịnh Ngôn đứng ở cửa ra vào, nàng cũng nhìn thấy cảnh tượng trên giường đủ khiến người ta che mặt xấu hổ, hận không thể tự chọc hai mắt mình.

“Ân..” Thường Hiểu Vân tựa hồ dùng mũi thở hừ một tiếng.

“Mẹ, lần này mẹ muốn ở bao lâu?”

“Ở bao lâu hả?” Thường Hiểu Vân thoáng cái ngồi xuống giường Mạc Tịnh Ngôn, miễn cưỡng nói: “Đợi cho đến khi giải quyết xong mọi chuyện”

Mạc Tịnh Ngôn cứng người nuốt một ngụm nước miếng. Kỳ thật bình thường nàng xem mẹ nàng như bạn bè, khi mẹ có tâm tình tốt thì cực kỳ hiền hòa, thế nhưng nếu trong lòng nàng có suy nghĩ khác thì biểu hiện cũng rất rõ ràng.

Cho nên không khí bây giờ, nhất định là muốn xảy ra điều gì đây? Bất quá Mạc Tịnh Ngôn tự an ủi mình, không có chuyện gì, không có chuyện gì nữa, trước kia mẹ đã từng gặp Tiểu Hựu một lần, đối với nàng rất có hảo cảm, có lẽ sẽ không làm ra chuyện kỳ lạ đâu nhỉ?

Thế nhưng Thường Hiểu Vân tuyệt đối không phải loại phụ nữ có thể dễ dàng thấu hiểu được.

CHƯƠNG 84

Thường Hiểu Vân lần nào về nước đều giữ bí mật…lần này nàng cũng tuyệt không để ý đến trận địa nghênh đón khổng lồ của giới truyền thông.

“Lần này về nước chủ yếu thăm con gái…Ha ha, đúng thế, Monica gần đây cố gắng rất nhiều” Thường Hiểu Vân mặc một bộ trang phục lộng lẫy tham dự buổi dạ tiệc của giới thượng lưu, các phóng viên ùa đến, nhao nhao khen ngợi Thường Hiểu Vân chăm sóc bản thân cực kỳ tốt, nhìn thế nào cũng như một thiếu phụ. Thường Hiểu Vân được khen thập phần vui vẻ. Lâu rồi không đối mặt với giới truyền thống, nói chuyện phiếm một hồi trở nên hào hứng, nào là chồng, nào là con gái.

Cuối cùng giới truyền thông thay nàng quan tâm đến đại sự của con gái: “Thường tỷ hy vọng Monica đem về dạng con rể như thế nào?” Mọi người nghe vấn đề này được đề cập, bèn nhao nhao bàn tán về tin đồn đại.

“Con rể?” Thường Hiểu Vân luôn tung tăng như chim sẻ, cảm xúc lập tức bị chùng xuống, tuy nụ cười vẫn như cũ nhưng khẩu khí đã thay đổi rồi: “Con rể à, cái này phải xem nó thích kiểu nào..bất quá….Phải được sự đồng ý của tôi và ba nó thì mới có thể bước vào nhà chúng tôi.”

Mọi người càng thêm xôn xao, đột nhiên có người hỏi: “Nếu Monica mang con dâu về cho chị thì thế nào?”

Thường Hiểu Vân trừng mắt, tiểu phóng viên kia lập tức có cảm giác bị thái sơn đè trên đầu, trong lòng không khỏi thê lương lẩm bẩm: “Khó trách tất cả mọi người không dám hỏi đến vấn đề nóng bỏng này, nguyên lai là mình ngốc nghếch nên trở thành bia đỡ đạn.”

“Đó là tự do của nó.” Thương Hiểu Vân vẫn như vậy cười rất sáng lạn, thế nhưng ánh mắt lại hướng đến logo trên microphone mà phóng viên kia đang cầm: “Nhà của chúng tôi cực kỳ tự do, nàng yêu thế nào thì cứ thế đó, nhưng tôi và cha nàng phải đồng ý mới có thể qua được.”

Tiểu phóng viên nghĩ thầm mình đã khai hỏa thì dù có cháy thành tro cũng phải theo tới cùng, vì thế hỏi tiếp: “Thường tỷ thấy Zoe thế nào?”

Vừa nhắc đến Vương Tử Hựu, đôi mắt Thường Hiểu Vân lập tức cụp xuống, cười giống y Mạc Tịnh Ngôn vừa mới thức dậy: “Tiểu Hựu à, tôi từng gặp qua nàng, một đứa trẻ rất đáng yêu, không sai đâu.”

Mạc Tịnh Ngôn vừa xem phỏng vấn đến đoạn này, lập tức quýnh quáng lên. Mụ mụ thật quá hào phóng, người ta hỏi gì nàng trả lời cái đó, đoán chừng các phóng viên ngày mai sẽ có tin để đưa rồi.

“Thế nhưng thật kỳ quái”

“Kỳ quái gì?”

Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu cùng một chỗ ngâm mình trong thùng bằng gỗ phong, nước ấm bao quanh các nàng. Vương Tử Hựu từ phía sau ôm lấy Mạc Tịnh Ngôn, hai người cùng dựa vào thành thùng gỗ xem Tivi LCD không thấm nước trong phòng tắm.

Mạc Tịnh Ngôn nói tiếp: “Ngày đó mẹ tôi khi về nhà không phải đúng lúc đụng mặt em sao? Tôi vẫn cảm thấy lời nói của bà lúc đó có chút không thân thiện, thế nhưng trước mặt truyền thông bà lại mang đến cho tôi cảm thấy bà đối với em có ấn tượng tốt. Đến cùng thái độ nào mới chính là suy nghĩ thật của bà?”

Vương Tử Hựu tựa đầu trên vai Mạc Tịnh Ngôn nói: “Mẫu hậu nói những lời kia cho tôi cảm giác bà không hẳn bài xích tình yêu nữ nữ, chỉ là phải xem nhân phẩm thế nào mới nói tiếp được.”

Mạc Tịnh Ngôn cười gõ đầu nàng: “Mẫu hậu? Ai là mẫu hậu của em.”

Vương Tử Hựu cắn lỗ tai Mạc Tịnh Ngôn: “Hoàng thái hậu nhà chị không phải là mẫu hậu của tôi sao?”

“Da mặt thật là dày” Mạc Tịnh Ngôn cười giãy dụa: “Tôi có nói muốn cưới em đâu?”

“Là tôi lấy chị!” Vương Tử Hựu bổ nhào người về phía trước, bọt nước văng tung tóe, đem Mạc Tịnh Ngôn ép vào thành bộ, làm như muốn hôn nàng, Mạc Tịnh Ngôn thoáng cái che miệng nàng lại.

“A…A..A..?” Vương Tử Hựu vẻ mặt nghi hoặc ấp úng không nói nên lời

Mạc Tịnh Ngôn liếc nhìn TV nói: “Cách xa chút, mẹ tôi đang ở đằng kia xem, có chút không tự nhiên.” Vương Tử Hựu mất hứng bỏ ra, bơi tới thành tường, lấy ra một hộp DVD, lập tức hào hứng lại: “Mạc tỷ! Chúng ta xem cái này đi!” Mạc Tịnh Ngôn xem bìa DVD, mặt lập tức cứng lại, là bộ phim “Ỷ Thiên Đồ Long Ký” nàng đóng…

“Này, cái này càng không thoải mái”

“Tôi bận rộn tuyên truyền phim chưa