Lạc về thời xưa (Mĩ nữ hoàng cung)

Lạc về thời xưa (Mĩ nữ hoàng cung)

Tác giả: Cỏ Mĩ Nhược Minh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323194

Bình chọn: 7.00/10/319 lượt.

Hoàng Thụ cảm thấy nể phục Diệc Tú nữ này.

– Trước khi trả lời câu hỏi của đệ, đệ cho ta biết BFF là gì?

– Là Best Friend 4ever -> bạn thân mãi mãi -> Bằng hữu trăm năm

– A~! Là Anh ngữ! Diệc Nhi sao lại dạy nó trước ? >”<

- Mới dạy y có mỗi 3 từ mà !=.='

- Ok! ^^Vậy ta sẽ tiết lộ cho đệ biết : Ta và cô ấy cũng là BFF ở VỌng Thiết Sơn!

- Vậy giờ chúng ta đi ăn thôi! Ta đói quá. Hoàng Thụ sờ cái bụng đang réo ục ục

Lập tức , Diệc Nhi và Phúc Minh cùng phá lên cười. Khóe môi của Kỷ Cung chỉ hơi nhếch, chàng chăm chú nhìn Diệc Nhi khiến cô thoáng đỏ mặt.

***

- Lúc nãy ta thấy nàng nhìn Kỷ tướng quân. Ánh mắt rất lạ nha! ~

- Vậy ta xin thừa nhận : ta yêu hắn

- Nàng thật hư.... Hoàng Thụ bỗng cảm thấy lòng trùng xuống. Trong thâm tâm sâu thẳm, y chỉ mong mĩ nữ này yêu mình y , chỉ có mình y. Y bèn cố nói :

- Diệc Nhi à , nàng ko cảm thấy huynh ấy thật sự rất lạnh lùng, rất nhàm chán?

- Người đã bao giờ ăn tào phớ chưa?

- Đương nhiên là ăn rồi .- Cao lương mĩ vị khắp nhân gian y còn ăn , nói gì đến món ăn dân giã đó !

- Vậy người thấy nó có ngon ko?

- Tuyệt hảo!

Diệc Nhi nghe thấy bụng y lại sôi sùng sục

- Kỷ Cung và ta có lẽ giống món tào phớ đó . Chàng là đậu tương vừa mềm vừa mát nhưng lại rất nhạt. Còn ta là nước đường hoa nhài, vị lại ngọt thanh. Nếu hai chúng ta pha trộn vào nhau, chẳng phải rất vừa sao?

- Nàng ví cũng hay thật! Nàng ngọt với hắn nhưng lại nhạt với ta.- Hoàng Thụ xụ mặt >.<'

- Tình bạn của ta và ngươi là thứ gia vị vừa vặn nhất ! Ngươi không hiểu điều đó a? - Diệc Nhi nghiêng đầu cười. Bộ dạng Hoàng Thụ lúc ghen rất dễ thương.

- Thôi nào! Ta sẽ thổi cho huynh nghe một bài này!

Diệc Nhi cầm cây sáo trúc lên, thổi một bài hát ở tương lai...

Âm điệu ngọt ngào, trầm bổng

Những nốt nhạc như bay theo gió hòa vào với không gian...

Hoàng Thụ ngây người ngắm nhìn nàng, ánh mắt êm đềm. Diệc Nhi! Nàng có biết nàng càng làm như vậy, ta lại càng yêu nàng nhiều hơn không?

***

" Cạch "

Căn phòng đã lâu ko có ánh sáng.

Uyển Ngọc thân hình mảnh mai, làn da xanh xao

- Diệc Tú nữ!

- Diệc Nhi tham kiến Uyển....

- Thôi nào! Giữa chúng ta còn phân biệt danh phận nữa hay sao? Muội cứ gọi ta là Ngọc tỉ. Muội ngồi xuống đây!

Diệc Nhi ngồi trên chiếc giường nhỏ.

Lãnh cung tối tăm

Có một chút ánh sáng leo lét từ chiếc nến hồng đang cháy. Ngọn lửa yếu ớt đến nỗi có thể vụt tắt bất cứ lúc nào. Cũng như số phận Uyển Phi lúc này. Cô mang hơi thở yếu ớt, đặt lưng trên chiếc ghế gỗ cũ kĩ

DƯƠNG NGUYỆT CẦM HUYẾT – CHUNG (2)

-Diệc muội! Ta còn có tiểu công chúa đang ở ngoài cung. nếu vĩnh viễn ko thể rời khỏi chốn này, tiểu công chúa sẽ bị họ Lưu kia hãm hại mất! Ta xin muội hãy cứu ta. Còn nếu lực bất tòng tâm, lỡ ta có mệnh hệ j , muội hãy giúp ta chăm sóc cho công chúa.

Uyển phi nức nở. Giọng khàn khàn. Mái tóc dài tới eo rối tung . Giờ đây , nàng giống một bông mẫu đơn héo tàn.

– Nương nương đừng nói vậy! Nương nương phải tiếp tục sống! Tiếp tục hi vọng . Diệc Nhi sẽ luôn giúp đỡ Người mà!

– Chỉ sợ hy vọng để rồi lại phải thất vọng . Ta … ta rất sợ cảm giác đó

– Thôi nào! Nương nương đừng lo nghĩ nữa. Sẽ hại đến sức khỏe, sau này ra khỏi đây rồi cũng khó hầu ha được Hoàng thượng thì nguy! Nương nương à, Diệc Nhi đã mang cho Người món gà hầm hạt sen mà người thích . Mau ăn đi kẻo nguội!

– Cảm ơn cô! Diệc Nhi



” Chứng cứ? Chứng cứ gì đây”

– Nhị tiểu thư à!

– Ôi! Tuyên muội của taaaaa!

Sau khi Diệc Nhi rời khỏi phủ,Vương tướng quân đi đánh trận ở xa, Tuyên Phượng bị Đại phu nhân nhiếc móc suốt ngày. Cô và Nhị phu nhân còn bị bà ta bắt làm việc như người ở.

Sau đó , thấy Uyển phi lâm nguy, Kim Tuyết cũng khó có tiền đồ, Tần công công bèn đón Tuyên Phượng vào cung. Tuyên Phượng lập tức đồng ý. Cung cấm tuy nguy hiểm nhưng đã có Nhị tiểu thư Diệc Nhi bản lĩnh cao cường trong đó, cô không sợ !

– Chuyện dài lắm! Để từ từ muội kể cho…

Nghe xong , Diệc Nhi tối sầm mặt mày

– Đã thế ta sẽ cho bà ta biết tay! Cô kể lại cho Tuyên Phượng vụ án ” Dương Nguyệt cầm ”

-Muội xem cái túi này có quen ko?

– Đường chỉ nhỏ như vậy , lại là kiểu hoa hồng nở. Đây chính là túi của Đại phu nhân đưa cho Kim Tuyết trước lúc vào cung!

– Được! Mai ta sẽ bẩm báo lên Hoàng thượng việc này. Diệc Nhi vốn tưởng Kim Tuyết chỉ đanh đá, chua ngoa ko ngờ cô ta còn có gan giết người như vậy. Thật tàn nhẫn !

***

– Hoàng Thụ! Ta đã điều tra ra chủ nhân của cái túi này.

– Không phải là Uyển phi sao

– Là của Kim tú nữ! Huynh mau triệu kiến mẫu thân của cô ta rồi tra hỏi là sẽ rõ thôi! Nhưng phải đích thân huynh đó!

Mấy năm sống trong phủ, Diệc Nhi biết Dụ Tiên quen biết nhiều quan lớn. Lại có anh trai là Đại thần Đào Ngụy Tiễn. Chắc chắn họ sẽ bao che cho bà ta

– Chiếc túi này đúng là của thần đưa cho con gái lúc vào cung Sao nó lại ở trong tay nương nương?

– Bà chắc không?

– Ôi! Xin nương nương tha tội! Chủ ý đút lót Từ ma ma là của tiểu nhân, ko lquan gì đến nó.

Nguyệt Dụ Tiên tưởng con gái chỉ phạm tội hối lộ nên bà rối rít khai hết tất cả. Vừa khóc lóc khẩn cầ


Lamborghini Huracán LP 610-4 t