XtGem Forum catalog
Kỷ Niệm Con Tim

Kỷ Niệm Con Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323384

Bình chọn: 7.5.00/10/338 lượt.

ện của ngày xưa.

– Nhưng anh hiểu nỗi đau mất mát trong lòng em.

Hoa Cúc hơi tựa người vào vòng tay của anh, cô thổn thức:

– Em bây giờ rất sợ anh ạ!

– Em sợ gì cơ?

– Bất chợt ngày nào đó cha em lại buộc em phải lấy anh Khải.

Bảo Thiên nhìn sâu vào đôi mắt người yêu:

– Em có thể đấu tranh cho tình yêu của mình chứ?

Lắc đầu, Hoa Cúc nói một cách yếu ớt:

– Em sợ mình đấu tranh không nổi, bởi chính cha là người thương yêu em nhiều nhất.

Bảo Thiên đứng lên, anh đi tới đi lui để suy nghĩ. Cuối cùng anh đi đến một quyết định:

– Hay là anh nhờ cha mẹ anh qua để hỏi cưới em.

Hoa Cúc sững sờ:

– Anh muốn cưới em ư?

– Em thấy sao?

– Có sớm quá không anh?

Bảo Thiên lắc đầu:

– Chúng ta quen nhau cũng khá lâu rồi. Vả lại chúng ta đến với nhau bằng tình yêu rất chân thật.

– Nhưng em ngại lắm.

– Em còn ngại điều gì?

– Biết cha mẹ anh có chấp nhận em không?

Bảo Thiên cười:

– Sao em lại lo xa đến như vậy? Em hiền ngoan thế này thì nhất định cha mẹ anh sẽ thương em nhiều hơn.

– Thật không?

– Dĩ nhiên là thật rồi!

Hoa Cúc ngả đầu lên vai anh. Cô mỉm cười sung sướng:

– Em chỉ yêu mình anh thôi Bảo Thiên ạ!

Ôm cô vào lòng Bảo Thiên đặt xuống môi cô nụ hôn:

– Em ngoan lắm!

Biết Hoa Quỳnh sắp đi ra. Hoa Cúc giục anh:

– Anh về đi. Em sợ nhỏ Hoa Quỳnh lại làm phiền anh nữa đó.

Bảo Thiên đứng lên:

– Vậy anh về nhé! Lúc nào rảnh anh sẽ đưa em đi chơi.

Hoa Cúc tiễn anh ra tận cổng rồi mới chịu đi vào.

Một tháng sau, Tại công ty của ông Phan Bình. Khải ngồi bàn công việc với ông về kế hoạch thu mua hàng thủy hải sản ờ Vũng Tàu. Sau khi nghe Khải trình bày. Ông Phan Bình gật gù tán thành:

– Tốt, cậu có dự kiến như vậy là rất tốt. Cứ như vậy mà thực hiện.

– Khải lại nói thêm:

– Giám đốc à, liệu tiền mặt mình có đủ hay không?

– Điều này cậu khỏi phải lo,chúng ta sẽ xuất hết kho và thu về tiền mặt.

Khải nhất trí với ông:

– Vâng, như vậy cũng tốt.

Nhìn Khải, ông đăm chiêu tư lự, một người giỏi giang thế này mà Hoa Cúc của ông lại từ chối Trong mắt ông Khải 1à người tốt, thông minh năng nổ, cậu ta sẽ giúp ông rất nhiều việc. Vậy mà …

Ông buông tiếng thở dài. Biết ông đang có tâm sự nên Khải hỏi thăm:

– Dường như giám đốc còn điều gì đó chưa ổn sao?

Ông ngước nhìn Khải như nửa muốn nói ra. Nhưng lại nửa không muốn nói, ông không muốn làm ảnh hưởng đến tâm tư tình eảm của cậu, nên lắc đầu chống chế:

– Không có đâu.

– Hay chuyến làm ăn này có điều gì làm cho giám đốc không an tâm?

Đưa tay ngăn ông lắc đầu:

– Cậu đừng lo, ta chẳng có gì đâu.

Hoa Cúc xuất hiện một cách đột ngột. Khiến cho cả hai điều ngạc nhiên.

Khải nhìn Hoa Cúc một cách có tình cảm, còn ông Phan Bình thì lên tiếng hỏi:

– Sao con đến đây?

Hoa Cúc mỉm cười như muốn xóa tan sự lo lắng trong đầu cha mình:

– Không có gì đâu cha. Hôm nay nghỉ làm đi ngang qua con chỉ muốn ghé thăm công ty mình thôi mà.

Ông Phan Bình cười, tỏ vẻ hài lòng về con gái mình:

– Tốt lắm, cha đang bận nhờ Khải tiếp con nhé!

Hơi ngượng ngùng, Hoa Cúc vội lắc đầu:

– Không cần đâu, con chỉ đi dạo quanh đây một chút thôi mà cha.

Nhưng ông Phan Bình vẫn gợi ý:

– Hãy để anh nó dẫn đường nơi đây cha đã cho thiết kế lại, có sự thay đổi con không thể biết được.

Dù không muốn, nhưng do cha dạy vậy nên Hoa Cúc đành nói:

– Vậy là em làm phiền anh rồi đó.

Khải tười cười, anh nói vui:

– Được đi bên em đó là niềm vinh hạnh của anh rồi.

Hoa Cúc xua tay:

– Anh lại nói thế em càng ngại hơn.

Khải đi trước, anh dẫn đường cho cô. Vừa đi anh vừa hỏi:

– Em làm ở chỗ đó có nhẹ nhàng không?

Hoa Cúc đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh rồi trả lời:

– Công việc của em nhẹ nhàng 1ắm. Chỉ làm bằng bộ não thôi.

Khải cười:

– Vậy chứ cũng mệt lắm à?

– Làm gì để có tiền mà sung sướng đâu anh.

Khải lại hỏi:

– Em thấy cách bày trí ở đây thế nào?

Nhìn khắp lượt một lần nữa Hoa Cúc gật gù:

– Đẹp và thoáng lắm. Có lẽ là do anh sắp xếp?

– Một mình anh thôi thì không phải, có sự hướng dẫn của giám đốc nữa.

Hoa Cúc lắc đầu:

– Anh đừng nói vậy, cha em em biết mà, ông chỉ phê duyệt thôi còn mọi thứ là do người khác.

Khải lại nhìn Hoa Cúc, một cô gái thông minh mà dịu dàng như thế này thì biết tìm đâu ra. Trước đây lần đầu tiên găp cô ta Khải thấy lòng mình vương vấn rồi.

– Em xem ra cũng hiểu cha mình nhiều chứ?

Hoa Cúc như đã mỏi chân.

Khải liền nói:

– Mình sang bên này đi em!

– Đi đâu chứ?

– Qua căn tin của công ty.

Thấy mình cũng khát nên cô không khách sáo mà gật đầu:

– Vâng, em cũng khát rồi nè!

Khải cùng Hoa Cúc bước vào cửa căn tin. Mọi người nhìn hai người một cách ngưỡng mộ:

– Trời, anh Khải có người yêu thật xinh đẹp.

– Nói bậy đi. Cô hai nhà giám đốc mình đó.

– à! Thì ra là như vậy.

– Anh Khải cũng hay thật đó.

– Trai tài, gái sắc rất hợp nhau đấy.

Hoa cúc mỉm cười gật đầu chào mọi người.Khải gọi nước.

– Chị hai cho em hai li cam vắt nhé!

Chị hai khẽ hỏi Khải:

– Ai mà đẹp vậy?

Khải cười nhìn Hoa Cúc:

– Ủa, chị không biết sao?

– Không, dường như cô ấy chưa đến đây.

– Cô hai con giám đốc mình đấy!

Chị hai tròn mắt ngạc nhiên:

– Trời ơi! Cô