XtGem Forum catalog
Kẻ phản diện

Kẻ phản diện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213163

Bình chọn: 7.5.00/10/1316 lượt.

rồi, đỡ hơn là để nó nổi loạn như vậy… “Lời vừa chạm đích thì vợ người ta lại bị chồng đè sõng soài ra sàn. (ai bảo lại ăn nói bừa bãi haha… ^^) Nặng thật nặng… nhưng không biết biến thái kiểu gì lại khiến cậu dễ chịu vô cùng. Là sức nặng của sự an toàn, của vòng tay bảo vệ.Anh vuốt ngược mái tóc lòa xòa của cậu lên, hôn nhẹ xuống vết sẹo mờ trên trán. “Thật ngoan quá.”Cậu nhoẻn cười, tay luồn qua ôm lấy lưng anh. “Vậy có thưởng hông?” (Không muốn bị mần thịt mà cứ phát ngôn dại dột ==”)“Ừm…” anh nheo mắt, ra vẻ suy nghĩ, đoạn nở một nụ cười uể oải. “Vậy… đồ cưới thiết kế riêng của Oscar de la Renta thì thế nào?” “…!” “Hay… bánh cưới Gâteux 5 tầng?” “…!!” “Còn thêm Thánh đường St. Peter tại Thành Phố Vatican?” “Anh…?!!”(O_o)“Có ai đó đánh rơi vật tùy thân,” khóe môi anh khẽ cong khi hai ngón tay kẹp chặt một mảnh giấy đưa lên. “Nếu đây là những điều vợ thích, lẽ nào Park Gia Chanyeol này không đáp ứng được?”Chợt cảm thấy ngượng ngịu ghê gớm, còn pha lẫn niềm hạnh phúc nồng nàn mà suýt nữa đã vỡ òa — nếu không phải vì mấy chữ có phần không ổn vừa đâm chọt vào tâm trí cậu.“…Park Gia Chanyeol” cậu tròn mắt hỏi lớn. Không phải đó giờ anh vẫn luôn xưng là Park Chanyeol hay sao? Ác Ma EP rất ghét người ta thốt ra cái họ Park Gia, huống chi là bản thân tự động gắn hai chữ này vào tên mình.“Ừ,” anh điềm đạm đáp, giọng trầm xuống thấy rõ. “Từ ngày hôm qua, Park Chanyeol đã chính thức quay về Park Gia.”“Tại sao…? Không phải anh ghét họ lắm sao? Sao lại còn quay về nơi… đáng nguyền rủa đó chứ?”Cậu cảm thấy khó chịu dữ dội. Park Gia là quá khứ đau thương của anh. Cậu thật sự không muốn anh trở lại nơi đó chút nào, để tránh trường hợp người cậu yêu lại sa lầy, bị quá khứ dằn vặt đến khốn đốn… như sự việc sau quán ăn Nhật ngày đó vậy: Tấm thân cao rộng tưởng chừng bất bại đột nhiên run lên bần bật, tâm trí dao động bất ngờ khiến người hốt hoảng, nỗi đau tuôn trào làm lòng cậu đau xót… Park Chanyeol của ngày đó, đã hãi sợ quá khứ của mình như vậy đấy.Nhưng kẻ mang họ Park Gia giờ đây trước mặt cậu, lại bình thản trên cả sự ngạc nhiên; hơi thở đều đặn, cử chỉ dịu dàng, toàn thân thả lỏng. Duy chỉ có ánh mắt là toát ra chất quyết đoán của những bậc vua chúa khi dõi thẳng vào người vợ bé nhỏ.“Vì chỉ có Park Gia Chanyeol, mới có đủ quyền lực để bảo vệ được em.”Đúng vậy. Tất cả là vì em.Lời lẽ không cần thoát ra miệng, cũng vang dội giữa không gian ngưng đọng.Trên căn hộ cách mặt đất gần 70 mét đó, có một kẻ đang ngập ngụa trong cảm xúc nói không nên lời…Thôi thì… cho dù có là kẻ-không-có-gì, chừng nào vẫn thuộc về người-có-hết, thì vẫn hoàn hảo lắm lắm!_______________________________________Mấy bạn nè! Mình định là edit thêm một fic Chanbaek nữa. Cơ mà mình đang chọn giữa Độc quyền chiếm hữu của Đinh Mặc và Black Angle (thiên thần của bóng đêm) của chị ChiChan, hay mấy bạn truyện nào khác nói vs mình. CHƯƠNG 34: CẢM ƠN AI?Không biết từ khi nào, đêm bỗng dưng dài ra, ngày đột ngột rút lại.Là vì có những người… đêm nào có chịu ngủ. (>w<)Lê tấm thân mệt nhoài vào phòng tắm, Baekhyun tắm rửa qua loa, cốt chỉ để rũ bỏ cái cảm giác ẩm rít vì ở trên giường hòa quyện mồ hôi quá lâu, đến khi bước ra dường như đã hồi phục lại năm phần sức lực. Nước ấm quả nhiên có công hiệu thần kỳ.Quấn chiếc khăn quanh người, cậu tiến đến trước gương phòng tắm, toan mờ tủ lấy máy sấy hong khô mái tóc, vừa cúi xuống thì không gượng lên nỗi. Eo lưng vì hoạt động quá nhiều hình như đã hóa đơ, khiến cậu giờ đây chỉ đành mím môi khẽ rủa xả người chồng bá đạo. Nuốt vào đau nhức, cậu chống tay ngẩn đầu lên, lau đi hơi nước rồi nhìn vào gương, lần đầu tiên nhận ra mình vẫn còn rất trẻ."Ai dà... khuôn mặt non choẹt như thế này, nói ra mười-chín tuổi còn chẳng ai tin, huống chi là một người đã có chồng," cậu bất giác lầm bầm, môi mím lại có phần xét đoán. "Cũng may, anh Yeol còn lớn hơn mình ba tuổi, nếu không thì chẳng khác nào trẻ nít đóng phim người lớn?"Số là, vì mang trong người dòng máu Tây Âu, Chanyeol trông rất đứng tuổi nếu đem so với người Á Đông thuần gốc. Nói không chừng khi khoác vào com-lê và cà-vạt tươm tất, nếu sánh vai với cậu ngoài hè phố dám có kẻ còn cho rằng đang có người dụ dỗ con nít.Tự nhiên cảm thấy phật lòng với dung nhan thiên sứ bản thân bấy lâu vô cùng tự hào ghê..."Tại sao lại không sắc sảo hơn chút hả?" cậu trề môi, chồm đến sát gương, tay gõ gõ lên phản chiếu của chính mình. "Hay ít nhất, thân hình phải mặn mà hơn chút...""Như thế là vừa rồi."Chưa kịp phản ứng trước giọng nói trầm khàn quen thuộc, thì cánh tay rắn chắc cũng quen thuộc không kém đã vươn ra bế bồng cậu đặt ngồi lên bàn rửa tay. Kẻ gian xảo ngó bộ dạng sững sờ của cậu từ trên xuống dưới, một bên chân mày nhướn lên ra chiều cân tính."Hơi trẻ con chút, nhưng rất vừa tay."'Vừa tay'...? (O_o)"Có điều," tay mơn nhẹ lên vùng ngực lấm tấm dấu vết xanh đỏ của cậu, anh dịu giọng, mày hơi nhíu lại. "Đối với đồ dễ vỡ thì, quả thật có hơi khó gìn giữ...""Anh đúng vô sỉ mà," cậu nhăn mũi, cong môi nhìn anh. "Sao không nói người nào đó tay chân vốn không biết dịu dàn