XtGem Forum catalog
Kẻ phản diện

Kẻ phản diện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212350

Bình chọn: 10.00/10/1235 lượt.

tên bác sĩ này thật có đáng tin cậy?“Anh không muốn sao? Không muốn cũng được, em sẽ nói với bác ấy…” mặt cậu xìu xuống. Rõ ràng biết anh sẽ không đồng ý đâu. Đừng nói tư ẩn của anh liên quan đến hưng thịnh của cả một đế quốc, Park Gia Chan Yeol cũng không phải là một con người có khả năng làm được những việc tỉ mỉ phiền phức này…“Có thật sẽ giúp cho em khá hơn?”“Không biết. Nhưng bác Xing cho là thế.”“Được. Vậy anh làm.”Mắt cậu mở lo. Thật không ngờ anh có thể đồng ý dễ dàng đến thế.Hoặc cũng có thể… cậu đã chọn quá đúng thời cơ, tận dụng ngay lúc “hăng say” của ai kia mà đề ra yêu cầu. Dĩ nhiên sau đó, chồng người ta vì biết mình nghiễm nhiên trở thành kẻ ban ơn, nhiệt tình chăn gối tự nhiên cũng… tăng vọt, cả đêm liên tiếp ức hiếp vợ mình đến mức thảm thương. (>w(“Ức hiếp”. Ta thiệt thix từ này, t/y nào rảnh thì đem ra phân tích a =w=)Sáng hôm sau, cả ngày mệt mỏi rụng rời, ấy vậy mà vẫn phải lê lết đến lớp học và xưởng bánh. Đêm về, cơm nước xong xuôi, nhân cơ hội chồng mình vẫn còn vùi đầu vào báo chí, Baekhyun không ngăn được tò mò, mò qua phòng sách trộm đọc qua một vài trang anh viết. Đọc tới đọc lui, sững ra cũng có, nghệch ra cũng có, chỉ có thể biểu đạt bằng một từ: Trời!Bây giờ cậu mới thật vỡ lẽ, vì sao mà đêm trước, con người bá đạo nào đó lại đột ngột “khoáng đạt” đến thế.Vốn là… anh có lẽ muốn bác sĩ Zhang lên cơn động kinh đây…! >.Đoạn đầu của ngày, rất ư chi tiết, rất ư tỉ mỉ.Đoạn giữa của ngày, à à, có đề cập đến cậu rồi, cũng rất chi tiết, rất tỉ mỉ. Lại còn cảm xúc chân thật nữa chứ. Thật dễ thương nha, không ngờ ngài Park Gia có thể yêu vợ đến thế. Thật khiến đương sự cảm động quá mà…!Tuy nhiên…Nhưng mà…Cái đoạn cuối của ngày!!! (>.Vì là “đoạn cuối của ngày,” dĩ nhiên sẽ miêu tả những gì diễn ra vào cuối ngày… 80% của nó, không cần nói ra cũng biết, là diễn ra trên giường! (>_Thế là, ai kia cầm theo quyển nhật ký, hùng hổ mở cửa xông vào phòng ngủ, bắt gặp ngay đương sự đang ngồi đọc báo trên giường. Đôi mắt cậu dường như có lửa khi phóng về cái kẻ vai rộng thân cao, muôn bề gian xảo, tàn bạo vô nhân đạo kia! (>.“Anh… anh… anh có cần thiết phải tỉ mỉ đến mức này không?!”Làm sao có thể đem chuyện riêng tư vợ chồng viết ra… thi văn nhiều tập hở trời?!Vậy mà… cái người mặt dày kia, lại có thể bình thản ngẩng đầu lên đón lấy ánh mắt giết người của cậu, như thể đã đoán ra viễn cảnh này từ trước.“Sao thế? Không đủ độ chính xác?”Hỏi ngược lại cậu với vẻ mặt lý trí vô cùng, tỉnh bơ vô đối! Cứ như một vị giáo sư trả lời thắc mắc của học trò mình vậy.“Cũng không phải…” bất ngờ bị ảnh hưởng bởi thái độ ung dung của anh, cậu cúi xuống nhìn lom lom vào trang giấy để mở.Thật sự là rất chính xác… (Tỉnh!)Sực nhớ ra mục đích ban đầu, cậu lập tức hất đầu lên, sắc đỏ không hẹn mà tuôn trào hai bên gò má. “Ca-cái gì chứ?! Vấn đề không phải ở chuyện chính xác hay không! Mà là anh tại sao lại khiến nó… chính xác đến cỡ này!”“Đấy chẳng phải là yêu cầu của bác sĩ hay sao? Tỉ mỉ chi tiết?”“Gì chứ! Bác ấy chẳng qua là muốn biết cái sự ghen tuông thái quá của anh từ đâu ra, chứ có cần cả… cả… đoạn văn gợi tình này đâu!”Đặt tờ báo xuống, trên gương mặt tuấn mỹ kia hiện ra một nụ cười am tường.“À, ra thế. Ghen tuông, huh?”Bao nhiêu nộ khí đột nhiên như một quả bóng xì hơi. Tuyệt! Giờ thì đã bị anh dẫn dụ khai tất tần tật!“Chẳng là…” cười cười một cách gượng gạo, cậu ngày càng lùi bước khi thấy con người kia chậm rãi đứng dậy.“… em cũng tò mò, đúng không?” Anh thay cậu tiếp lời, ánh mắt ẩn chứa tiếu ý, tay vung ra tóm lấy eo hông cậu lôi lại.Chưa đầy một giây, dĩ nhiên đã bị chồng người ta vồ lấy đem nhét xuống bên dưới thân hình vạm vỡ, tư thế ám muội vô cùng…“Em không… đâu! Cứ mỗi lần anh như thế này, y như rằng sáng hôm sau em không dậy nỗi, lại bắt giáo viên phải chờ…”(Trong trường hợp bạn thắc mắc, Baek là học tiếng Ý ^^)“Không phải muốn biết ghen tuông từ đâu ra hay sao?” giọng anh trầm thấp. Gần. Rất gần. Cậu nhắm tịt mắt, đột nhiên nhận ra cảm giác ươn ướt nơi môi. Có người nào đó đương mải mê mút mát môi cậu, miệng lại khẽ khàng như rót mật vào tai: “Trong thế giới của chồng em, yêu tỷ lệ thuận với ghen. Ghen nhiều thế này, dĩ nhiên là yêu không ít.”Đùa hay giỡn đây? Cái lý-luận-cùn muôn-thuở như vậy cũng đưa ra được? Lâu lâu mới nói được yêu người khác một lần, vậy mà mở miệng ra lại cợt nhã…! (>.“Em cảm thấy thích Chanyeol của hồi xưa hơn, không có biết nói đùa như vầy,” cậu cong cong môi, đầu quay đi tránh né môi miệng ai kia đang liên hồi lao xuống tấn công.Kẻ nào đó mấy lần hôn hụt, bèn chống tay hậm hực nhìn xuống. “Đùa?”“Không phải sao?”“Không phải lúc nào vừa cười vừa nói cũng là đùa đâu.”“Anh có cười sao?”p>“Vậy nên càng không phải đùa.”Baekhyun mím môi, bắt đầu cảm thấy lỗ tai lùng bùng. Là nói thật à? Anh từ lúc nào có thể thoát ra tiếng “yêu” dễ dàng như vậy? Lúc xưa có cạy miệng cũng không buồn buông ra một chữ cơ mà…“Vậy… nói như anh thì, nếu một ngày ghen đến giết chết đối phương, không lẽ cũng là yêu à?” Anh nhíu mày, mắt nheo lại đầy nghi hoặc. “Em có khả năng dồn đẩy anh đến mức đó sao?”