
trong đầu.”“Ha! Chủ tịch Costa ngày nay quả là khôn lõi. Ăn nói cũng sắc bén hơn xưa nhiều nha.”Chanyeol nhếch một bên miệng, đầu khẽ lắc. Đây là loại chủ đề gì? Rốt cục anh vẫn không hiểu một con người khinh ngạo như mình sao lại có thể đứng đây cãi vã về nhan sắc cùng một đứa con trai.Baekhyun trong lòng thầm mỉm cười. Cậu đã truyền đạt được tâm ý của mình đến anh, mặc dù cách thức có hơi cực đoan. Nhưng thành công vẫn là thành công. Cậu không muốn mãi đến khi vùi mình xuống lòng đất lạnh, ngài Da Costa đây vẫn cứ khăng khăng Baekhyun quái gỡ đến nỗi truy cầu cái đẹp xuống tận nấm mồ. (=_=)Kéo lại cà-vạt và sửa lại áo khoác ngoài cho anh, cậu hài lòng ngắm nhìn tác phẩm của tạo hóa trước mặt mình. Ngày đó, chưa một lần nào cậu thật sự giúp anh thay đồ, cả công việc đơn giản như thắt cà–vạt cho chồng cũng chưa hề làm qua. Đến hôm nay mới nhận ra mình đã bỏ lỡ quá nhiều.Con người trước mặt cậu dường như cũng cùng chung suy nghĩ, mắt cứ mãi xoáy vào những ngón tay nấn ná trên cổ và vai anh. Cả hai đã từng gần gũi da thịt đến mức không thể nào gần gũi hơn, vậy mà những điều đơn giản như thế này lại có thể khiến anh lựng khựng như vậy…? Đây là cảm giác được trân trọng? Tại sao nó lại khác biệt với lúc trước? Tại sao khi thấy bản thân được yêu, con người ta lại càng yếu lòng, cảm giác như đang lõa lồ yếu điểm để kẻ khác mặc sức săm soi?“Anh thật sự phải đi?” đến cuối cùng, Baekhyun ngẩng mặt lên hỏi nhỏ.“Ừ.”“Vậy về sớm nha. Em chờ.”“Nhớ đừng ra khỏi nhà. Lúc này đang rất đang bất ổn.”“Em biết,” cậu mím môi, nặn ra một nụ cười trấn an khi vỗ nhẹ vào vai anh.Chanyeol nhìn cậu thật lâu, tay nắm lấy bàn tay đeo nhẫn của cậu nuối tiếc không rời, miệng toan nói gì đó nhưng lại thôi. Cuối cùng lặng lẽ rời khỏi nhà.“Em thay đổi rất nhiều.”Là những gì anh để lại.* * *Đứng từ trên cửa kính ban công vén màn nhìn xuống bóng xe anh khuất dạng, Baekhyun tự hỏi bản thân mình, thật sự đã thay đổi sao? Câu trả lời dĩ nhiên quá rõ ràng. Mỗi một con người, cả anh và cậu, theo từng một giai đoạn, đều có sự thay đổi nhất định. Đó chính là bản chất của cuộc sống. Nó khiến những phần tử bên trong không ngừng thay đổi.Cậu không còn bốc đồng như xưa, anh cũng không còn quá trầm lặng. Đứa bé Baekhyun ngày nào thích nói toạt ý nghĩ, không kiêng dè cả nể ai, nay lòng lại phải ấp ủ những bí mật to lớn, khi đứng trước quyền thế và đồng tiền có những khi cũng phải nhượng bộ. Những ngày tháng mài đầu nơi học đường là những điều tốt đẹp nhất của cuộc đời cậu. Sống thật với bản thân và bản chất thật dễ khi con người ta có tiền tài, quyền thế và sự nông nỗi của tuổi trẻ. Song khi đã nhúng chân vào dòng thác trưởng thành, có những điều chợt không còn lý tưởng như xưa.Anh cũng thế. Con người ngạo mạn ít nói, lúc nào cũng giam mình trong thế giới duy ngã, nay lại học được cách nói cười với những kẻ hoàn toàn xa lạ. Một Park Gia Chan Yeol “tất–cả–là–vì–em”, bao năm qua đã không biết bao lần vi phạm lời hứa đó. Những nhu cầu của cuộc sống bắt buộc anh phải lấy một người đàn bà, lại lên giường cùng nhiều người đàn bà khác. Đến khi gặp lại, lại có thể tàn tệ hành hạ cậu về thể xác lẫn tinh thần. Baekhyun không phải là thánh, cậu chưa bao giờ thật sự tha thứ cho anh vì những điều đó. Nhưng hy vọng bản thân có thể quên.Tuy rằng, muốn thật sự quên thì trước tiên phải tha thứ.Cậu lại không có nhiều thời gian như vậy. Họ không có nhiều thời gian như vậy.Xã hội ít nhiều đã khiến thế giới quan của anh linh hoạt hơn, nhưng lại thu hẹp của cậu lại. Anh và cậu, nói cho cùng, đến giờ đều đã trở thành những con người khác, không hoàn toàn còn là Chanyeol và Baekhyun của ngày xưa nữa.Nhưng, con người ta khi bỏ lỡ đi nhiều thứ quan trọng, cái không hoàn toàn cũng đột nhiên trở nên trọn vẹn. Chua xót cũng chịu thua sự ngọt ngào.Tình yêu của cậu đối với một Chanyeol đã-đổi-thay, dĩ nhiên cũng có phần nào thay đổi. Song bản chất của nó thì chưa lúc nào lung lạc.Nếu ngày đó cậu yêu anh bằng nhiệt huyết của tuổi trẻ ngông nghênh. Bây giờ, lại bằng sự điềm tĩnh của một người chín chắn.Nói cho đến cùng, cũng đều là yêu cả.* * *Chanyeol vào những ngày sau đó vô cùng mỏi mệt. Cơ sự đều từ lời hứa với Sehun mà ra. Cái tin Park Gia Chan Yeol vô tội đã làm dấy lên làn sóng dư luận trong giới truyền thông lẫn chính phủ nhiều nước. Trung Quốc cùng Hàn Quốc trong năm năm qua không biết đã bao nhiêu lần đòi hỏi được toàn quyền xử lý sự kiện này, do cá nhân kẻ bị hại tuy mang quốc tịch Trung Quốc, trong khi người con trai mang tội danh giết người lại sở hữu quốc tịch Hàn. Chuyện đến nay lại càng rầm rộ khi nước Ý nghiễm nhiên chen chân vào.Lorenzo Da Costa tuy giờ đây là một người Ý chính gốc, lại được công bố không hề phạm tội sát nhân. Song nói gì đi nữa, sự chuyển đổi quốc tịch trong thời gian truy nã ít nhiều gì cũng mang tính mờ ám và bất hợp pháp.Chính phủ bên đó rõ ràng không muốn vì sự kiện này khiến cho kinh tế nước nhà lại một phen dao động. Chủ tịch một tập đoàn lớn mang sức ảnh hưởng như Da Costa, vốn từ đầu đã được họ ngấm ngầm trao cho một lá bà