XtGem Forum catalog
Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Công Chúa Thất Lạc

Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Công Chúa Thất Lạc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322154

Bình chọn: 7.5.00/10/215 lượt.

ôm nay thôi

-Mới đi máy bay về anh không thấy mệt sao?

-Có chứ

-Vậy sao không nghỉ ngơi mà lại chạy sang đây?

-Anh cần làm rõ những gì mình nghe được và anh cũng muốn gặp em

-Vậy anh cần làm rõ điều gì?

-Em không cần biết đâu

Tôi chợt thấy ở cuối hành lang có một bóng người khụy xuống, tôi không rõ đó là ai, nhưng nhìn cái cách người nó gục ngã, không rõ là vì điều gì? Nhưng chắc là đau đớn lắm.

Khi Duy quay qua nhìn theo hướng tôi đang nhìn thì người đó đứng dậy và bỏ đi mất. Tôi không nhìn thấy con người đó, chỉ thấy được cái bóng trên bức tường. Cái bóng mảnh mai, khảnh khiêu, chắc đó là một người con gái.

-Em nhìn gì thế?-Duy lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.

-À, không có gì, tại em thấy….mà thôi, chắc em bị hoang tưởng do buồn ngủ quá thôi-Nói xong tôi “phụ họa” luôn một cái ngáp hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch

-Thôi anh về tắm rửa đã, vừa đáp máy bay đã đến đây rồi, có gì anh tới thăm em sao nhé, em cũng lo làm vệ sinh cá nhân, con gái có đứa gì mà ngủ dậy đã lo lang thang lung tung, chẳng chải đầu tóc, thay quần áo gì cả, sợ em luôn

-Ok, bye anh-Tôi vẫy vẫy tay

Chap 27



.



Sau khi tạm biệt Duy, tôi trở về căn phòng “nhỏ” của mình để làm vệ sinh cá nhân.

Vừa bước ra khỏi nhà tắm thì tôi đã thấy Như và vài cô người hầu nữa đứng trong phòng mình, trên tay mỗi người bưng một cái khay đựng thức ăn.

-Mọi người vào đây làm gì?-Tôi hỏi

-Mời công chúa dùng bữa sáng ạ-Như nói, chắc vì có những cô hầu khác nên Như phải xưng hô như vậy.

Sau câu nói của Như, tất cả bưng các khay lại chiếc bàn dài trong phòng tôi, bày biện ra.

-Công chúa muốn dùng thử rượu không ạ? Sắp tới sẽ có những buổi tiệc hoàng gia, nếu như công chúa không biết uống rượu sẽ không tốt đâu ạ-Như nói

-Ừ, cũng được

Như đi đến một cái bàn nhôm cách chỗ tôi đang ngồi gần 10m, hình như Như không chỉ chế rượu vào ly mà còn làm cái gì đó nữa. Nhưng vì Như quay lưng về phía tôi nên tôi không rõ.

Sau 2-3 phút, Như cầm ly rượu đưa đến cho tôi.

-Mời công chúa uống ạ-Như đặt ly rượu lên bàn

-Ly rượu này có độc à?

Nghe tôi nói vậy, mặt Như bỗng dưng xanh lè

-Tôi nói đùa đấy-Tôi nhăn răng ra cười

Như cũng cười, nhưng đó là nụ cười gượng gạo. Tôi cầm ly rượu lên và uống thử 1 hớp.

Ăn được 15 phút thì tôi thấy mọi thứ trước mặt mờ mờ, đầu óc quay cuồng, tôi đưa tay lên che miệng, ngáp một cái rõ dài.

-Tôi thấy buồn ngủ quá tôi đi….-Nói chưa hết câu thì tôi đã gục luôn tại bàn ăn

~oOo~

Tôi bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt theo đúng nghĩa đen của câu này.

Tôi lờ mờ tỉnh dậy, thấy mình đang bị trói chặt vào chiếc ghế gỗ.

-Các người là ai-Tôi hỏi bọn người đang đứng xung quanh mình

Bọn họ mặc đồ vest đen, vừa giống vệ sĩ vừa giống xã hội đen

-Đừng hỏi họ, hỏ không biết gì đâu cưng ạ-Một giọng nữ trong veo cất lên từ trong bóng tối

-Ai vậy? Mau ra đây nói chuyện đàng hoàng đi

-Được thôi-Nói dứt câu, người đó bước ra, và đó chính là…Như?

-Như? Chuyện này là sao?

-Mày ngây thơ thật, dám cướp chồng chưa cưới của tao mà còn giả vờ ngu ngốc sao?

-Như nói gì Linh không hiểu?

-Là Duy đó, Duy là chồng chưa cưới của tao, mày biết chưa, vậy mà mày dám dụ dỗ khiến cho Duy yêu thương mày.

-Gì chứ? Sao Duy lại cưới một con người hầu chứ-Tôi cười khinh bỉ

“Chát”

-Mày câm mồm-Nó quát lớn-Tao không phải là hầu gái trong cái lâu đài nhà mày, thân phận thật của tao là….

Chap 28



.



-Mày câm mồm-Nó quát lớn-Tao không phải là hầu gái trong cái lâu đài nhà mày, thân phận thật của tao là con gái của ông chủ tập đoàn dầu mỏ lớn nhất VN.

-Tao giàu có, nhưng tao ghét cái cuộc sống không tình cảm gia đình mà toàn là tiền và tiền đó. Tao đã bỏ nhà đi, mày tìm thấy tao lúc tao trốn ra khỏi nhà, tao đã nói dối rằng tao là trẻ mồ côi, mày đúng là quá dễ tin người mà-Nó cười lớn

-Tao đã yêu Duy từ nhỏ, nhưng mày đâu có biết, bây giờ mày sẽ phải trả giả-Nó tiếp tục độc thoại

Nó xong, nó tiến lại một cái bàn gỗ, cầm một con dao bóng loáng lên, tiến lại gần tôi.

-DỪNG LẠI NGAY!-Ai đó hét lớn

Như giật mình, nhìn ra phía cửa. Tôi cũng nhìn ra theo.

Đó là Lam, Nam và Quốc Anh. Họ làm gì ở đây nhĩ?

Thấy tôi nhìn, họ cũng quay qua mĩm cười với tôi rồi khuôn mặt trở về “trạng thái” lạnh lùng

-Bỏ con dao xuống, trước khi cô khiến bản thân mình bị thương-Lam hùng dũng nói

-Ngoan ngoãn làm theo lời của Lam đi, tôi chẳng muốn đánh cô tẹo nào-Nam “đệm” thêm vào

Quốc Anh chỉ đứng nhìn chứ không đe dọa gì cả.

Như tức giận, quăng con dao về phía 3 người.

Lam thì mặt bỗng xanh lè. Quốc Anh thì quan sát kĩ như chờ đợi con dao tới để né ngay. Nam thì vô cùng bình tĩnh mặc dù nguy cơ con dao trúng Nam là rất cao.

Con dao vừa tới gần, Nam đưa tay chụp lấy cán dao và phóng nó về phía Như.

Như không có phản xạ nhanh nên không chụp hay né được, bị con dao cứa một đường trên vai, máu rỉ ra thấm đỏ hết một vùng trên chiếc áo màu hồng phấn của người hầu mặc.

Như đau đớn, quằn quại bao nhiêu thì 3 người kia lại thản nhiên bấy nhiêu. Lam bước đến gần tôi, Nam nhặt con dao lên, cắt dây trói cho tôi.

-Sao mọi người biết tôi ở đây vậy, mà đây là