XtGem Forum catalog
Hoàng đế và giai nhân

Hoàng đế và giai nhân

Tác giả: Sơn Táp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322805

Bình chọn: 8.5.00/10/280 lượt.

ng tàu buôn khổng lồ giương buồm ngược xuôi trên dòng Euphrate. Những con thuyền nhỏ chất đầy hàng hóa, hệt như một bầy cá đặc sệt bám theo một loài thủy quái, tất tả trên các đường rẽ nước. Ba Tư là một đất nước quá tải.Mỗi khu phố có những thư viện riêng là những cung điện nhiều phòng, nơi các nhà thông thái từ khắp nơi đổ về ăn, ngủ và làm việc. Một khoản trợ cấp hoàng gia đảm bảo một cuộc đời nghiên cứu không cần phải lo lắng gì về những vấn đề tủn mủn của cuộc sống đời thường. Sắc lệnh này đã lôi kéo về Babylone những nhà hiền triết từ khắp thế giới. Người Ba Tư mở rộng cánh cửa thành Hoàng Đế cho các nhà khoa học và phong cho họ một vị trí trong vô số các chức vụ. So với số lượng quan lại Ba Tư, hội đồng Ecclesia của người Athen hay hội đồng cố vấn Macédoine chỉ giống trò chơi con nít. Nhưng người Ba Tư còn rất giỏi trong việc đơn giản hóa vấn đề.Các đại đế không bao giờ quyết định điều gì mà không hỏi ý kiến Lý luận Viện và Thiên văn Viện.Đạo đức Viện đảm bảo cuộc sống hòa hợp của dân chúng.Viện Kiến trúc thiết kế thành phố và các điện đài.Viện Thể thao tổ chức những cuộc đua ngựa.Viện Nông nghiệp điều chuyên gia và các nhà khoa học đến tận những vùng biên giới xa xôi.Thủy Viện chăm lo Nhạc Viện ghi chép các điệu nhạc thịnh hành và soạn những giai điệu lễ ghi. Những khúc nhạc hợp cảnh hợp tình luôn vang lên theo những bước đi của Đức Vua.Thơ và nhạc là những phục sức đẹp nhất của con người.* * *Quan lại và nhà giàu chiếm khu vực trung tâm Babylone, người nghèo sống trong những ngôi nhà xây thấp bằng gỗ và đất nện ở ven thành phố. Dù sang trọng hay xập xệ, tất cả đều có nơi an trú, nơi người ta gặp nhau để tán dóc hằng ngày. Người ta quây quần, thay nhau uống rượu cần, loại rượu được chưng cất lá cây chở về từ đất Ấn xa xôi.– Bên kia Ba Tư, còn có những Ấn quốc. – Kẻ quyền lực nhất giai cấp thương nhân tuyên bố như vậy khi mời ta đến phòng làm việc riêng xa hoa, lộng lẫy của hắn.Thương nhân không phải là lái buôn, Mazée, cựu Tể tưởng của Darius giờ đã là kẻ cận thần của ta, đã giải thích cho ta. Khắp nơi ở Ba Tư thương nhân được nể trọng còn lái buôn thì bị khinh miệt. Người Ba Tư quan niệm những thương nhân vận chuyển những điều kỳ diệu của thế gian từ tỉnh này sang tỉnh khác còn lái buôn thì cướp bóc cả những người anh em của họ ngay ngoài đường.Ta uống rượu cần và ra vẻ thích thú chiếc ống hút. Thuốc lá làm ta lộn mửa, ta không chịu nổi. Nhưng ta ráng làm đẹp lòng Oibarès, kẻ có tầm ảnh hưởng lớn nhất đến toàn Babylone.Trong vương quốc giàu sang và lai căng này, thương nhân trị vì trong bóng tối và vươn dài tay đến tận cùng xứ sở. Những tay giàu nhất sở hữu tới mười đoàn xe thồ đi về luân phiên để đảm bảo hàng hóa luân chuyển. Là kẻ cung ứng cho Đức Vua và các tổng đốc, kẻ buôn vũ khí và tai mắt gián điệp, cùng vốn hiểu biết về những vùng đất xa xôi cách trở, những thương nhân biết cách giật dây các tộc trưởng và mua chuộc tướng lĩnh. Họ đưa tin cầu hòa hay tuyên chiến. Để bảo vệ quyền lợi cá nhân, họ lập thành hiệp hội thương nhân, đặt ra các điều luật trên các con đường, áp đặt luật lệ và giải quyết các tranh chấp. Cứ mười năm, theo nguyệt lịch, một dạ lễ lại diễn ra để những thương nhân cử tri bỏ cọng rơm vào lọ, bầu ra thủ lĩnh mới.Oibarès bốn mươi lăm tuổi. Đôi mắt xanh ngời sáng. Mũi cao và đẹp kiêu hãnh bên trên đôi môi mỏng. Như tất cả những người giàu có ở Babylone, Oibarès chăm chút kỹ lưỡng vẻ bề ngoài, quấn khăn tía trên cái đầu cạo nhẵn và để râu dài, nối thêm râu giả làm thành một lọn như len, màu hạt dẻ, uốn quăn bằng sắt nóng và xức nước hoa hồng. Chán chường một ông vua hoang phí và yếu đuối, Oibarès đã lập mưu phản lại Darius, kẻ đã giữ mức thuế cao chót vót và làm ngơ cho lũ lính quấy phá các đoàn buôn.Sự khon khéo của Oibarès nằm ở khả năng che giấu những suy nghĩ thật của mình. Vì không ai có thể đoán được Oibarès đang nghĩ gì, ta phải làm cho hắn chủ quan bằng cách đóng vai hiền lành. Ta để hắn nói không ngớt. Được cổ vũ bởi sự im lặng của ta, ngây ngất vì ánh mắt ta trìu mến, hắn hít tẩu thuốc một hơi dài và phả khói hoan hỉ. Khói bao phủ cả hai ta và những vòng khói trở thành những vũ nữ say rượu nhảy múa lừ đừ theo giọng hắn.– Alexandre Vĩ đại, Người có bao giờ nghe đến xứ sở Ấn Độ, những đất nước có thung lũng sâu thẳm và rừng rậm âm u chưa? – Hắn nói với ta. – Loài người ở đó sống hoang dại và dã man. Trong những đầm lầy, rắn rít trườn ngang dọc và có những loài chim phun nọc độc nặng mùi. Không ai, từ thưở xa xưa, chinh phục nổi xứ sở này. Nhưng Người, Alexandre xứ Macédoine, con trai Apollon, chiến binh bất khả chiến bại được thần Ammon ban phước lành, Người sẽ chế ngự những quái vật chín đầu nanh cọp đuôi trăn. Người, kẻ được thần linh ân sủng, sẽ chiếm được những báu vật mà các bộ tộc nửa khỉ nửa người đang cất giấu.Oibarès vỗ tay và một tên nô lệ xuất hiện. Nó đặt lên bàn một đĩa đầy vàng thau, ngọc ruby, lam ngọc, ngọc lục bảo và ngọc trai, rồi lui ra. Oibarès lấy một viên ngọc lục bảo, lấy tay áo chùi chùi rồi ngắm nghía. Hắn thở dài.– Alexandre Vĩ Đại. bá chủ Baby