Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Hãy nhắm mắt khi anh đến

Hãy nhắm mắt khi anh đến

Tác giả: Đinh Mặc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325193

Bình chọn: 7.00/10/519 lượt.

người cai ngục đeo cái xích to hơn, hắn mỉm cười. “Cảm ơn anh đã mang tin tức của anh ta đến cho tôi. Để báo đáp, tôi xin gợi ý một điều. Anh ta giống tôi, thích nhất là săn và giết chết mục tiêu mạnh nhất. Thủ đoạn thường dùng của anh ta là từ từ hành hạ, từ từ chơi đùa, sau khi con mồi lọt vào tay, sẽ vui vẻ xơi tái nó. Chúc anh may mắn, Simon! Tôi đã bắt đầu muốn xem anh bị đóng gói vào túi xương cốt rồi.”

Thành phố Crescent nằm gần khúc sông, có một bến cảng. Bây giờ là lúc chiều tà, cả thành phố đèn điện sáng trưng.

Còn tám tiếng nữa mới đến giờ máy bay cất cánh về Hồng Kông. Sau khi rời khỏi nhà tù, Bạc Cận Ngôn và Giản Dao đi bộ trên đường phố. Thành phố này rất xa lạ với Giản Dao nhưng rất quen thuộc với Bạc Cận Ngôn vì anh thường xuyên ra vào nhà tù Pelican Bay, gặp gỡ tù nhân phạm trọng tội. Anh dẫn Giản Dao đi thẳng tới bến cảng. Trên mặt nước phía xa xa đậu nhiều du thuyền và những con thủy điểu dừng chân trên cánh buồm.

Giản Dao kéo tay áo Bạc Cận Ngôn: “Nơi này vắng người, chúng ta cần chú ý an toàn.”

Bạc Cận Ngôn liếc cô, đuôi mắt ẩn hiện hiện ý cười: “Em sợ gì chứ? Số 1 đang ở Hồng Kông.”

Mặc dù biết vậy nhưng lời nói lạnh lùng giống như điềm báo của Tommy khiến cô thấp thỏm, bất an. Bạc Cận Ngôn dắt tay Giản Dao, đi đến bến cảng phía trước.

Chiếc du thuyền màu trắng từ từ rẽ mặt nước. Bạc Cận Ngôn cởi áo vest, nới lỏng cà vạt. Anh chỉ mặc sơ mi, đứng ở đầu du thuyền, điều khiển tay lái. Giản Dao ngồi sau lưng anh, ngắm nhìn bóng lưng thẳng tắp của anh, lòng cô bỗng mềm lại.

Cảnh sắc vô cùng đẹp đẽ, nơi đường chân trời, trăng sao lấp lánh, mặt nước dát ánh bạc, ngọn gió thổi nhè nhẹ. Bạc Cận Ngôn lái du thuyền ra khỏi khúc sông. Nhưng Giản Dao vẫn không có tâm trạng thưởng thức, còn Bạc Cận Ngôn vẫn hết sức bình thản. Bên tay anh đặt ly rượu vang, thỉnh thoảng anh cầm lên, uống một ngụm.

“Số 1 muốn giết anh?” Giản Dao không kìm được, lên tiếng hỏi.

“No, hắn không muốn giết anh.” Bạc Cận Ngôn quay đầu nhìn cô, cười cười: “Em lại đi tin lời Tommy? Kể từ câu đầu tiên của cuộc đối thoại, hắn đã nói dối.”

Giản Dao sửng sốt. Bạc Cận Ngôn dừng chiếc du thuyền lại, ngồi xuống cạnh cô. Buổi tối tĩnh mịch, mùi hương nam tính tỏa ra từ người anh đã rất gần, gương mặt anh tuấn bức người.

“Câu nói đầu tiên của hắn là?” Anh hỏi.

Giản Dao đáp: “Nếu anh để em gặp hắn, hắn sẽ cho anh biết thân phận của Số 1.”

“Tommy coi Số 1 là trụ cột tinh thần nên hắn tuyệt không bán đứng Số 1.” Giọng của Bạc Cận Ngôn rất lạnh. “Hắn chỉ định lừa gạt anh mà thôi.”

Giản Dao gật đầu. Bạc Cận Ngôn nói tiếp: “Đương nhiên những điều tiếp theo cũng là bịa đặt. Tommy chưa bao giờ nhìn thấy phương thức mã hóa bình phương của Số 1. Còn về nhận định “bình phương” đại diện cho hắn và Số 1…”

Giản Dao tiếp lời: “Anh từng nói, địa vị của Số 1 cao hơn Tommy. Hắn sẽ không coi mình ngang hàngTommy.”

Bạc Cận Ngôn gật đầu. “Nhìn thấy tin nhắn Số 1 để lại, Tommy có biểu hiện không vui, rõ ràng điều này nằm ngoài dự kiến của hắn. Còn câu nói cuối cùng của hắn…” Nơi khóe miệng anh lộ nụ cười nhàn nhạt. “Nếu không bận tâm đến chuyện này, với tính cách xảo quyệt của Tommy, hắn sẽ không thừa nước đục thả câu, bàn điều kiện với anh và đưa ra những lời nói dối. Lúc rời đi, dù hắn cố gắng khống chế cảm xúc nhưng anh nghĩ, tâm trạng của hắn xáo trộn dữ dội.”

Giản Dao ngây người.

“Tại sao? Nếu như Số 1 muốn giết anh, Tommy nên vui mừng mới đúng.” Bạc Cận Ngôn cầm ly rượu nhấp một ngụm. “Lý do duy nhất để giải thích cho điều đó là hắn đố kỵ, hắn rất phẫn nộ, hắn sợ bị anh thay thế.”

“Ý của anh là…” Giản Dao cảm thấy không thể tin nổi. “Tommy cho rằng mục đích cuối cùng của Số 1 là biến anh thành cộng sự phạm tội mới của hắn?”

Bạc Cận Ngôn gật đầu. Giản Dao trầm mặc. Tommy quả nhiên là người hiểu Số 1 nhất.

“Số 1 muốn đánh bại anh, khuất phục anh, sau đó dùng thuật khống chế tâm lý với anh?” Giản Dao hỏi.

Bạc Cận Ngôn nhận xét không sai, tên Số 1 quả nhiên mắc bệnh hoang tưởng. Cô tin chắc, dù thuật khống chế tâm lý của hắn cao siêu cỡ nào thì cũng không thể khống chế người xuất thân từ ngành tâm lý học như Bạc Cận Ngôn. Hơn nữa, anh là người có ý chí vô cùng mạnh mẽ.

Bạc Cận Ngôn không lập tức trả lời câu hỏi của Giản Dao. Anh nhìn mặt nước. Trầm ngâm vài giây, anh mới nở nụ cười chế giễu. “Đương nhiên hắn không thể.”

Dù biết được sự thật nhưng tâm trạng của Giản Dao không nhẹ nhõm hơn trước là bao. Bọn họ phải đối phó với một kẻ điên rồ. Kẻ giết người biến thái muốn chuyên gia tâm lý học tội phạm nổi tiếng toàn cầu trở thành cộng sự mới của hắn?

Giản Dao ngoảnh đầu, bắt gặp Bạc Cận Ngôn vẫn dõi mắt ra ngoài cửa sổ, không biết anh đang nghĩ gì. Gương mặt anh mông lung và sinh động trong đêm tối. Giống như nhận ra ánh mắt của cô, anh quay đầu nhìn cô, ánh mắt trở nên thâm trầm. “Đột nhiên anh nhớ ra lâu lắm rồi không hôn em.”

Sau nụ hôn nồng nàn, Giản Dao bị Bạc Cận Ngôn đặt lên đùi anh. Một tay anh ôm eo cô, một tay đỡ gáy cô, tiếp tục hôn cô cuồng nhiệt, mạnh mẽ và tao nhã. Buổi đêm mát lạnh, bầu không khí trên du thuyền thì ng