Cuộc sống mỹ vị của tiểu nương tử

Cuộc sống mỹ vị của tiểu nương tử

Tác giả: Ngư Mông

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327422

Bình chọn: 7.00/10/742 lượt.

a Đông. Đợi Tôn di nương hoàn hồn, Vân Hoan đã nói xong rõ ràng tất cả.

Trong đầu Tôn di nương cũng vang lên một hồi trống thúc giục: trước đây thật sự là xem thường Hướng Vân Hoan cô nương xuất thân nhà thương nhân này, cho rằng nàng chỉ là một tiểu tức phụ trốn sau lưng Tống Trường Bình, nhiều lắm chỉ là một người có tính tình điêu ngoa bốc đồng. Lúc này nhìn về phía Vân Hoan đang mỉm cười nhẹ nhàng, sau lưng bà ta lại nổi gai.

Bà ta tự tin bà ta làm khoản rất rõ ràng, tuy rằng cuối cùng vẫn có nhiều chỗ có chút bại lộ rõ ràng, nhưng là Lão thái thái cũng không dám nói bà ta nửa câu không đúng, tổng không thể đến cuối cùng bà ta lại bị ngã trên tay một tiểu nha đầu, đúng không?

Không có khả năng! Đáy lòng bà ta âm thầm nói.

Có điều lúc này bị bức phải lên Lương Sơn, bà ta chỉ đành nở nụ cười nói: “Lần trước còn thừa 4 bộ chăn gấm Tứ Xuyên, để Tú Bình cô nương theo ta vào lấy.”

“Việc này đương nhiên là được.” Vân Hoan nói. Lúc để Tú Bình vào trong, không quên thấp giọng dặn dò: “Nhất định phải cẩn thận chút.”

“Biết.” Tú bình thấp giọng đáp lời, dẫn mấy tiểu nha đầu đi vào lấy đồ, một hồi lâu cuối cùng bình an đi ra.

Vân Hoan đương nhiên là cảm tạ Tôn di nương, đi tới hoa viên, Tôn di nương sắc mặt nặng nề rời đi.

Trên đường quay về, Tú Bình lại nói: “Vừa rồi lúc ghi vào sổ sách, sắc mặt Tôn di nương rất khó coi, vốn bảo ta đi tìm Vương Tam trông giữ khố phòng, ta nói bận quá không lấy được ra tay, bà ta mới phẫn nộ rời đi.”

“Ta mặc kệ bà ta sắc mặt có khó coi hay không, lấy được đồ tới tay là được.” Vân Hoan đáp.

Một bên Quý ma ma không hiểu nói: “Sao nãi nãi cứ như vậy mà buông tha nàng ta? Ta thấy nàng bộ dáng này chính là chột dạ mà. Sao không thừa dịp cơ hội này kiểm kê lại tất cả khố phòng? Lúc này nói chuyện sáng tỏ, nếu nàng ta lại lén động tay chân…. Ta chỉ sợ cứ tiếp tục để vậy, món nợ này liền nát luôn!”

“Chuyện có nặng nhẹ. Mấy ngày nữa khách nhân sẽ đến đây, vị ma ma kia cũng là người có tiếng, nếu để bà ấy biết trong phủ chúng ta rối thành một nùi, truyền ra ngoài rất không tốt. Trước mắt chúng ta cứ an bày xong các vị tiểu thư, chuyện khác chậm rãi lại nói.”

Đợi trở về sân, nàng cũng dần trầm mặt xuống: nếu Vương thị có thể bắt được đuôi của Tôn di nương, sợ là đã sớm bắt, sở dĩ đẩy lên trên người nàng, nhất định là chuyện có chút khó giải quyết.

Nàng đã gặp qua Tôn Hưng giống hồ ly, cũng biết năng lực quản lý cửa hàng của hắn, nghĩ đến, nếu Tôn di nương xảy ra chuyện gì, cũng sẽ có Tôn Hưng thay bà ta che giấu.

Cả đám đều giấu đuôi kỹ như vậy, nàng xuống tay bắt người thế nào?

Còn không bằng thả chút tiếng gió ra ngoài, khiến bà ta sốt ruột giơ chân, chung quanh tìm cách giải quyết, đến lúc đó luôn có thể lộ ra chút dấu vết.

Nàng chỉ cần nấp ở một nơi bí mật gần đó chờ thời cơ… Không biết chừng sẽ một kích liền trúng.

Chương 53

Vào lúc trước khi Vương ma ma vào phủ, Vương thị cố ý sai người đi mời đám người Triệu Tịch Nguyệt, Vương Tố hoa đến Tống phủ trước. Thứ nhất là để các nàng sớm quen với hoàn cảnh ở Tống phủ, thứ hai, Vương thị nghĩ rằng đám người Triệu Tịch Nguyệt, Vương Tố Hoa là tiểu thư khuê các, nếu có thể cùng Tống Tử Nhan, Tống Lam Sênh gặp mặt sớm, tăng tiến chút tình cảm, vậy đương nhiên là quá tốt.

Trước đó Vân Hoan nghĩ trong Lê Hương viện có một gian nhà giữa và hai sương phòng, lúc bố trí, ba phòng đều có quy cách bố trí giống nhau. Nhưng dù sao quy cách bố trí ở nhà giữa cao hơn sương phòng, Đông sương phòng lại thắng Tây sương phòng.

Nhưng ở tại gian phòng kia, tuy không phải đại sự gì, nhưng nhìn từ mắt người có tâm, đây là tượng trưng cho địa vị.

Vì thế khi phân chia gian phòng nàng lại phát rầu.

Hai người Triệu Tịch Nguyệt và Vương Tố Hoa nàng chưa từng gặp qua, ngẫu nhiên hỏi qua Tống Trường Bình, Trường Bình cũng có nhắc đến. Triệu Tịch Nguyệt là người dịu dàng, tuổi Vương Tố Hoa so ra nhỏ hơn Triệu Tịch Nguyệt chút, ngày thường nhìn xinh đẹp đáng yêu, nhưng ngẫu nhiên ngang ngược lên, ngay cả Vương Sở Giang cũng phải nhường ba phần.

Vân Hoan cẩn thận ngẫm lại, nếu luận thân phận địa vị, Triệu Tịch Nguyệt lớn tuổi nhất, lại là thiên kim nhà Triệu Tri phủ, nhà Vương Tố Hoa tuy cũng phú quý, nhưng cùng so sánh với Triệu Tịch Nguyệt, dù sao cũng vẫn kém hơn chút. Bất luận là xét từ thân phận địa vị hay tuổi tác, đều lấy Triệu Tịch Nguyệt làm tôn.

Vậy nhà giữa đương nhiên là để Triệu Tịch Nguyệt ở.

Nhưng là nhớ tới tính tình của Vương Tố Hoa, Vân Hoan thật sự sợ trong lòng nàng không dễ chịu.

Đang do dự, cũng may Trường Bình đánh thức nàng, nói là Triệu Tịch Nguyệt và Vương Tố Hoa từ nhỏ đã chơi với nhau, giống như tỷ muội thân sinh, Vân Hoan thế này mới chậm rãi an tâm.

Đợi đến khi hai người đến phủ, Vân Hoan lúc này mới chú ý tới, Hướng Vân Cẩm luôn tới trước để tranh giành lại đến sau, chậm chạp không tới.

Vân Hoan chỉ nghĩ Hướng Vân Cẩm trên đường trì hoãn, hoặc là cố ý sĩ diện, cũng không để trong lòng. Chờ hai người Triệu Tịch Nguyệt và Vương Tố Hoa gặp qua Lão thái thái và Vương thị xong, hơi nói mấy câu liền bảo Vân Hoan và Tống


80s toys - Atari. I still have