Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang

Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang

Tác giả: Ức Cẩm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324522

Bình chọn: 7.00/10/452 lượt.

hu chạy trốn của nàng tuyệt đối cùng con thỏ liều mạng giống nhau!

Sau khi Tiêu Thỏ chạy lên lầu, tâm thần bắt đầu không yên.

Hôm nay Lăng Siêu làm sao vậy? Quả thực mọi khi uống sai thuốc, bình thường hắn tuy rằng cũng có tức giận, nhưng không đến mức như hôm nay? Tiêu Thỏ không nghĩ ra, cũng không có tâm tư gì làm bài tập nữa, vì thế an vị ngồi ở bàn học, chằm chằm nhìn ra ngoài cửa sổ mà sững sờ.

Bàn học Tiêu Thỏ sát cửa sổ phòng, mà ngoài cửa sổ chính là ban công. Xuyên thấu qua ban công mở rộng, nàng có thể nhìn thấy rất nhiều ngôi sao trên trời đêm xanh thẫm.

Ngôi sao, ngôi sao, các ngươi có thể nói cho ta biết, Lăng Siêu tức giận cái gì không? (A !! Ta biết nè :D )

Ngay lúc Tiêu Thỏ đang thất thần, bỗng nhiên một khuôn mặt che khuất tầm mắt của nàng. Bên trong mắt là màu trắng, làn da người tới cũng thực trắng, hơn nữa hắn lại đột nhiên xuất hiện. Chờ khi Tiêu Thỏ nhận ra Lăng Siêu, nàng đã sợ tới mức “hồn bất phụ thể” (^^), liên tục thét chói tai.

Nói tại sao Lăng Siêu có thể đột nhiên xuất hiện trên ban công nhà họ Tiêu? Kỳ thật cũng không có gì đáng ngạc nhiên, bởi vì ban công hai nhà bọn họ là dính sát vào nhau. Lúc trước trang hoàng phòng ở, mẹ Tiêu Thỏ thấy dù sao con gái cũng là thường xuyên chạy tới nhà Lăng Siêu làm bài tập, trổ cánh cửa ở ban công ra vào cũng thuận tiện hơn. Nàng đem ý tưởng này nói với mẹ Lăng Siêu, mẹ hắn cũng gật đầu đồng ý, vì thế liền cho trổ cái cửa này.

Nói trắng ra là, hai phòng này kỳ thật chính là một phòng, là tương thông!

“Thỏ thỏ, làm sao vậy?” Mẹ nàng nghe được tiếng la của nàng, vội hỏi.

Lăng Siêu hướng nàng làm dấu chớ có lên tiếng.

Tiêu Thỏ lấy lại tinh thần, nói: “Không… không có gì!”

Mẹ nàng cũng không quan tâm nữa, đứng ở ngoài cửa, bảo: “Vậy con làm bài tập xong thì nhanh đi ngủ đi, ngày mai còn phải đi học!”

“Vâng!”

Tiêu Thỏ ứng biến xong, quay đầu lại. Lăng Siêu không biết khi nào đã từ cửa sổ tiến vào, ngồi xuống giường của nàng không chút khách khí, trong tay bắt đầu đùa nghịch con thỏ búp bê làm bằng vải lam hoa kia (^^). Người ta nói con gái khó nắm bắt, kỳ thật Lăng Siêu mới là khó nắm bắt nhất, mới vừa rồi còn sinh khí, hiện tại nhìn qua nhìn lại lại giống như người chẳng có chuyện gì.

Tiêu Thỏ có chút bực, giật lại con thỏ từ tay hắn: “Ngươi tới làm chi? Khuya rồi, muốn hù chết ta a!” Nói xong, nàng lại có chút hối hận, sợ Lăng Siêu lại sinh khí giống lúc vừa nãy.

Lúc này Lăng Siêu không có sinh khí. Chẳng qua là hắn bỗng nhiên từ trên giường đứng dậy, đứng bên cạnh Tiêu Thỏ.

Khi đó, đầu tháng ba tới hắn sẽ tốt nghiệp, vóc dáng đặc biệt cao. Cùng đứng, hắn cũng cao hơn Tiêu Thỏ nửa cái đầu, huống chi lúc này Tiêu Thỏ vẫn đang ngồi. Cao thấp cách xa như thế, rất nhanh giận khí của Tiêu Thỏ liền bị đánh tan.

Nàng đứng không được, ngồi cũng không xong, nhìn thấy ánh mắt Lăng Siêu, phảng phất như chính mình là tiểu bạch thỏ bị vây trong lồng sắt, tim bỗng nhiên không có giao động như bình thường nữa mà nhảy nhanh tanh bành.

Ngay lúc nàng cảm giác mặt có chút nóng lên, bỗng nhiên nghe từ trong miệng Lăng Siêu phát ra một tiếng: “Sai rồi.”

“Cái gì sai rồi?” Tiêu Thỏ có chút không hiểu được.

Lăng Siêu vươn tay, chỉ chỉ vào vở bài tập toán học của nàng: “Bài này sai rồi.”

Nguyên lai hắn đang nhìn vở bài tập của nàng! Tiêu Thỏ nhẹ nhàng thở ra, nói: “Bài này… ta làm không ra.”

“Ngốc!” Lăng Siêu nói xong, tùy ý đưa tay kéo ghế bên cạnh qua, ngồi xuống, bắt đầu giảng bài tập toán cho nàng.

Rõ ràng đề bài rất khó hiểu, được hắn giảng qua một lần, rất nhanh Tiêu Thỏ vừa nghe đã hiểu. Chỉ trong chốc lát, các bài tập đều đã làm xong.

“Còn có bài nào nữa không?” Lăng Siêu hỏi.

“Còn có hóa học…”

“Lấy ra đi.”

Cứ như vậy, Lăng Siêu giảng xong toán học lại qua giảng hóa học, giảng xong hóa học nữa thì qua vật lý. Chờ Tiêu Thỏ làm xong tất cả bài tập, hắn mới đứng lên, chuẩn bị từ cửa sổ chạy lấy người.

“Từ từ!” Tiêu Thỏ gọi lại hắn.

“Làm chi?” Mặt Lăng Siêu không chút thay đổi, hắn hỏi.

Nhất thời Tiêu Thỏ không biết nên nói cái gì, chỉ cảm thấy hắn đi như vậy, dường như có chút gì không đúng lắm. Suy nghĩ trong chốc lát, nàng nói: “Ngày mai ngươi sẽ tới đón ta chứ?”

“Uhm.” Hắn đáp ứng xong, nhảy từ cửa sổ ra ngoài. Khoảnh khắc rời đi kia, trên bóng lưng xuay về phía Tiêu Thỏ, khóe miệng khẽ nhếch lên một cái, như có như không. (^^)

Bóng đêm đêm nay cũng không tồi!

Chương 7

Từ sau chuyện kia, Lăng Siêu bắt đầu tham gia giờ tự học cuối buổi. Như vậy, mỗi ngày khi giờ tự học kết thúc, hắn có thể tới lớp võ đón Tiêu Thỏ về nhà, đương nhiên, theo lời của hắn, kia chẳng qua chỉ là “thuận đường” mà thôi.

Lăng Siêu “thuận đường” khiến Tiêu Thỏ vui vẻ không thôi, vốn tập luyện ở lớp võ thêm ba giờ đã có đủ vất vả rồi, còn phải tự mình đạp xe về nhà nữa, quả thực chính là chịu tội (^^). Kể từ khi có Lăng Siêu, nàng không cần phải lo lắng ngõ trong tiểu khu tối thui như mực, cũng không cần phiền não đường đạp xe về nhà dài như vậy, thậm chí khi mệt mỏi rã rời cũng có thể dựa vào hắn ngủ một lát (^^), quả thực chính là khách quý còn được


Teya Salat