Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang

Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang

Tác giả: Ức Cẩm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324163

Bình chọn: 10.00/10/416 lượt.

Converter: mhd

Editor: ngocdongphieu

Khi Tiêu Thỏ còn trong bụng mẹ, trên TV đang chiếu phim “Tây du kí”, mẹ nàng liếc mắt một cái liền chỉ coi trọng có Thỏ Ngọc tinh, thế nên khi Tôn Ngộ Không xuất hiện phá hư chuyện tốt của Đường Tăng và Thỏ Ngọc tinh thì mẹ nàng nhất thời oán giận, động thai khí, đau đớn gào khóc.

Ba của Tiêu Thỏ nhận được tin tức, từ nơi công tác chạy vội tới bệnh viện. Đến lúc ở bệnh viện, Tiêu Thỏ đã sinh ra.

Do sinh non nên lúc mới sinh ra, so với con khỉ con thì Tiêu Thỏ chỉ lớn hơn có chút đỉnh, toàn thân đầy nếp nhăn. Nàng nằm ở phòng chăm sóc, đặc biệt khó coi.

Ba nàng bi quan suy nghĩ, cảm thấy con gái nuôi chẳng được lâu, cho dù có nuôi lớn đi chăng nữa nhất định cũng sẽ không gả được cho ai.

Mẹ nàng lại kiên trì cho rằng, con gái là Thỏ Ngọc tinh chuyển thế, tương lai sẽ lấy Đường Tăng.

Ba nàng cảm thấy ý tưởng này của mẹ nàng quá không thực tế: “Đường Tăng có cái gì tốt? Chẳng lẽ bà muốn con gái chúng ta gả cho hòa thượng?”

Mẹ nàng khinh thường liếc ba nàng một cái: “Anh thì hiểu cái gì? Đường Tăng không chỉ có bộ dạng trắng trẻo, còn là hoàng thân quốc thích, cũng sẽ không đi ra ngoài ăn chơi đàng điếm, quan trọng nhất là, vạn nhất ngày nào đó nhàm chán còn có thể ăn luôn hắn!”

Nghe thế, ba nàng hết chỗ nói nổi.

Sau cùng, rốt cuộc Tiêu Thỏ cũng được cô hộ sĩ bế ra khỏi phòng chăm sóc trẻ sơ sinh, khi đó nàng đã lớn thêm một chút, khắp người nếp nhăn cũng không thấy nữa, nhìn qua trắng nõn trắng nà.

Ba nàng vẫn còn bi quan: con gái khi mười tám tuổi sẽ thay đổi, hiện tại xinh đẹp, về sau không chừng là cái ma lem.

Mẹ nàng lại càng cho rằng: con gái từ nhỏ chính là cái mỹ nhân bại hoại, chờ đến khi trưởng thành nhất định sẽ là một đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, đến lúc đó, con trai toàn trấn đều theo đuổi con gái nhà mình, nàng làm mẹ cũng được nở mày nở mặt.

Mẹ nàng nghĩ đến đây, đặc biệt cao hứng, lập tức quyết định đặt tên cho con gái là con thỏ nhỏ, tương lai sẽ là Thỏ Ngọc tinh lấy Đường Tăng!

Lại thêm sau đó, Tiêu Thỏ oa lên một tiếng, tiếng khóc đặc biệt vang dội.

Mẹ nàng nói: “Anh xem, con thỏ nhỏ nhà chúng ta thích cái tên này chưa kìa?”

Ba nàng nhắc nhở: “Con đã khóc đâu?”

Mẹ nàng gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy, con gái cao hứng đều khóc.”

Vì thế, Tiêu Thỏ oa một tiếng, ngừng khóc.

Sau này, khi chuyện đặt tên được nói lại cho Tiêu Thỏ, nàng vì thế mà đặc biệt buồn bực. Nếu năm đó, lão tiên sinh Ngô Thừa Ân viết chính là Lợn Ngọc tinh, chẳng lẽ mẹ nàng sẽ kêu nàng Tiểu Trư? Không có chiều sâu, quá không có chiều sâu!

Đương nhiên, chuyện này để nói sau.

Tiêu Thỏ tuy rằng sinh non, nhưng sức sống đặc biệt tràn đầy, ở bệnh viện chừng một tháng đã được mẹ nàng ôm xuất viện. Mới ra tới cửa, hai mẹ con liền gặp nhà hàng xóm kế bên. Chị Lăng vác cái bụng lớn nằm trên cáng được người ta khiêng vào, còn lão Lăng thì đi một đôi dép lê đứng ở ngay bên cạnh.

Vì thế, Tiêu Thỏ lại bị mẹ nàng ôm chạy theo đám người náo nhiệt.

“Lão Lăng, chị nhà sắp sinh à?”

“Đúng vậy, bà nhà buổi sáng đang đi nhà xí, bỗng nhiên đau bụng, tôi dép còn chưa đổi liền đưa bà ấy tới đây.”

“Bụng chị nhà lớn như vậy, đứa nhỏ chắc là một tiểu tử đại béo?”

“Ai mà biết? Thôi không nói nữa, tôi đi trước xem vợ tôi cái đã !” Nói xong, lão Lăng liền đạp lên cặp dép lê của mình, vội vã chạy đi.

Tiếng dép lê đánh thức Tiêu Thỏ đang say ngủ, nàng oa một tiếng, khóc to.

Mẹ nàng đặt tay lên ót của nàng vỗ mấy cái, sau đó nói thầm: “Bụng lớn như vậy, khẳng định là con trai…”

Mẹ nàng đoán không sai, ba tiếng đồng hồ sau khi nhà họ Lăng kia vào bệnh viện, quả nhiên sinh ra một tiểu tử, nhờ sinh đủ tháng, bộ dạng mập mập mạp mạp không nói làm gì, cái đầu đặc biệt to. Bất quá, đứa trẻ này sinh hạ xong liền không khóc, qua thêm vài ngày, vẫn giống như cái hũ nút, không khóc cũng không nháo.

Lão Lăng cuống cuồng lo lắng, sợ con bị câm điếc, vội kêu một đám hộ lý chạy tới kiểm tra, đi theo trong đó cũng có mẹ con Tiêu Thỏ.

Khi Tiêu Thỏ bị mẹ ôm đến phòng bệnh, nhìn thấy đầu to kia đang nhắm mắt ngủ.

Một đám người vây xung quanh con trai lão Lăng, bàn tán dồn dập. Mẹ Tiêu Thỏ ôm đứa nhỏ trong tay, không đi vào được, vì thế len lén nhéo một cái lên mông con gái. Tiêu Thỏ bừng tỉnh, tiếng khóc rung trời.

Quả nhiên, tất cả đám người kia đều ngừng nói chuyện, tự động tránh ra một lối đi cho mẹ con Tiêu Thỏ.

Mẹ nàng vô cùng cao hứng đi tới, mới vừa đến trước giường trẻ con, tiểu tử béo núc ních nằm trên giường kia cũng liền “oa –” một tiếng, khóc theo.

Lão Lăng vô cùng kích động, thiếu chút nữa rơi nước mắt: cuối cùng, con mình cũng không phải bị câm điếc!

Vì chuyện này mà vợ chồng lão Lăng đặc biệt cảm kích mẹ con Tiêu Thỏ, chủ động muốn nhận Tiêu Thỏ làm con gái nuôi. Cứ như vậy, ngoài ba mẹ nhà mình, Tiêu Thỏ còn có thêm một đôi cha mẹ nuôi, cộng thêm một đứa em trai nuôi, đương nhiên đứa em trai nuôi này có tự nguyện hay không sau này rồi hãy nói.

Sau đó, chị Lăng kia cũng xuất viện. Lúc ôm con về đến sân nhà, pháo đốt vang trời.

Khi đó, Tiêu Thỏ đã hai tháng, nghe thấy tiếng pháo ấy


Lamborghini Huracán LP 610-4 t