Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang

Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang

Tác giả: Ức Cẩm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324265

Bình chọn: 10.00/10/426 lượt.

ghĩ tới trong nhà hắn có tiền như vậy, quả thực chính là bạch mã hoàng tử!”

Nữ sinh “bính” nói: “Các ngươi đừng si tâm vọng tưởng, Lăng Siêu kia đã có bạn gái rồi.”

“Ai a?”

” Tiêu Thỏ lớp bên cạnh!”

Sau đó, Tiêu Thỏ đang mặc quần thiếu chút nữa rớt xuống hố luôn.

Lời đồn đãi không thực này, vì cái gì đến bây giờ người ta còn chưa quên đi? T_____T

Lúc tan học ngày đó, đến phiên Tiêu Thỏ quét tước vệ sinh, chờ khi tất cả đều xong xuôi hết, nàng mang túi sách lên lưng, chuẩn bị đi lấy xe. Chợt phát hiện ở chỗ gửi xe buổi sáng kia, một cái thân ảnh quen thuộc đang đứng ở đó, mặt bình tĩnh, người thong dong.

Tiêu Thỏ tự biết đuối lý, chậm chạp đi tới, giả ngu giả ngơ chào hỏi: “… Sao trễ như vậy mà ngươi chưa về ?”

Lăng Siêu hừ một tiếng: “Chờ ngươi.”

Tiêu Thỏ chột dạ: “Không cần chờ ta, ngươi đi trước đi…”

“Tiêu Thỏ!” Lăng Siêu đánh gãy lời của nàng, thanh âm trầm thấp.

Tiêu Thỏ biết, chỉ cần hắn gọi nàng cả tên lẫn họ, điều đó nói lên rằng nàng nên cúi đầu nhận sai. (Trời ơi nàng Thỏ !! Mới tí tuổi mà đã bị phu quân áp đặt như thế là không được ^^ Nhưng mà nàng ngoan lắm cơ ^^)

“Thực xin lỗi… ! Ta chẳng qua chỉ muốn đi xe ngươi một lần thôi, ta cam đoan không có lần sau!” Nàng nắm chặt ba ngón tay, đôi mắt nhìn hắn trông mong, chờ đợi. Tuy rằng, khi đó bọn họ cao bằng nhau, nhưng Lăng Siêu đứng trước mặt Tiêu Thỏ, không biết tại sao, thoạt nhìn Lăng Siêu lại lợi hại hơn. (^^)

Hắn nhìn thấy ánh mắt đáng thương của Tiêu Thỏ, vốn định giáo huấn, nhưng mà lời còn chưa thốt ra liền đã thu trở về.

Dừng một chút, hắn vươn tay nói: “Chìa khóa.”

Tiêu Thỏ ngoan ngoãn lấy chìa khóa xe từ trong túi sách ra, đưa cho hắn.

Lăng Siêu mở khóa xe, leo lên, sau đó quay đầu lại nói với Tiêu Thỏ: “Lên đi.”

“Làm gì?”

“Chẳng lẽ ngươi muốn đi bộ về một mình hả?”

Sáng hôm nay, vì Tiêu Thỏ đạp xe hắn đi rồi, hắn nhìn chiếc thắt lưng hồng nhạt cột trên xe Tiêu Thỏ và chiếc xe thể thao mui thuyền màu trắng của ba hắn, do dự thật lâu, cuối cùng không cam lòng mà để cho ba đưa tới trường.

Tiêu Thỏ do dự một chút, nhưng vừa nhìn thấy gương mặt Lăng Siêu, nàng không dám phản đối nữa, ngoan ngoãn ngồi lên phía sau.

Ngồi ở sau xe Lăng Siêu rời khỏi cổng trường, vừa vặn gặp mấy nữ sinh lớp bên cạnh lúc trưa.

Nữ sinh “giáp” hai mắt mở to: “Mau nhìn kìa! Không phải là Lăng Siêu lớp trên đó sao? Bộ dáng lái xe đạp cũng thật là soái a!” (từ này rất hay dùng cho con trai – mình nghĩ gần gần với từ anh tuấn ^^)

Nữ sinh “ất” hai mắt phun hỏa: “Hắn chở nữ sinh kia là ai? Không phải là bạn gái hắn đó chứ? Bộ dáng tại sao lại khó coi như thế, một chút ánh mắt cũng không có!”

Nữ sinh “giáp” nói tiếp: “Đúng rồi, đúng rồi! Thật sự là xấu chết đi được, Lăng Siêu của chúng ta trắng trẻo như vậy, nhỏ kia đen thui như vậy, xứng đôi một chút cũng không có!”

Nữ sinh “bính” liếc mắt một cái về phía hai người: “Xứng hay không là do các ngươi định đoạt chắc? Cho dù người ta sinh ra là gấu mèo đi nữa, ít lắm cũng là động vật quý hiếm quốc gia bảo hộ.” (Đúng là con gái ^^, dễ thương ghê)

“Hắt xì — ”

Ngồi trên xe Lăng Siêu, Tiêu Thỏ đánh cái hắt xì.

“Đừng lau trên áo ta.” Lăng Siêu nhắc nhở.

“Hả?” Tiêu Thỏ không chút để ý mà hô nhỏ, cánh tay xoa xoa cái mũi, sau đó thực tự nhiên mà đưa tay lên lưng hắn cọ cọ.

Lăng Siêu: “…”

Chương 6

Lúc Tiêu Thỏ vào sơ nhị, lão sư Võ Đại Lang của nàng từ trong lớp bới móc ra mấy học sinh không tồi, tổ chức thành một nhóm đi tham gia đại hội võ thuật thiếu niên. Tuy rằng Tiêu Thỏ không thể tham gia vào đội hình chính thức, nhưng là thành viên dự bị, nàng vẫn phải đến mỗi buổi luyện tập.

Bởi vì thời gian huấn luyện không nhiều lắm, để kịp tiến độ, Võ lão sư quy định tất cả đội viên sau khi tan học đều phải tới sân huấn luyện, tập đủ ba tiếng mới được về nhà.

Mẹ Tiêu Thỏ thì không ngại, dù sao con gái vốn ăn nhiều, rèn luyện một chút cũng giúp giảm béo.

Chính là Tiêu Thỏ để ý, nàng không sợ huấn luyện vất vả, nàng chỉ sợ buổi tối phải về nhà một mình.

Chờ tập luyện ba tiếng đồng hồ xong, lúc về nhà, trời đã tối lắm rồi, mà nơi Tiêu Thỏ luyện võ lại là chỗ hẻo lánh trong tiểu khu, muốn đi, phải đi xe một mình qua một cái ngõ thật dài. Đèn đường thì nhanh tắt, lâu lâu mới có trăng, sờ soạng đi trong đó còn hay có mấy con mèo hoang lâu lâu nhảy ra, đặc biệt khủng bố.

Từ nhỏ Tiêu Thỏ đã sợ tối, đi qua ngõ kia vài lần, liền không dám đi nữa, da mặt dày cộm đi xin Lăng Siêu đón nàng. (^^)

Lăng Siêu không đáp ứng, nói: “Ngươi đừng nên đi, một đứa con gái có tiếng giỏi võ để làm gì?”

“Không được! Mẹ ta nói, thành tích của ta không tốt, học võ sẽ giúp cho việc học lên của ta sau này.”

“Thành tích không tốt, cùng lắm thì ta dạy bổ túc cho ngươi.”

Tiêu Thỏ nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là lắc đầu: “Không được, ta vẫn nên đi học võ.”

Lăng Siêu có chút bực mình: “Ngươi thích học hay không là việc của ngươi, dù sao ta cũng sẽ không đi đón ngươi.” Nói xong, hắn liền leo lên xe của mình đi thẳng.

Tính khí thường ngày của Lăng Siêu thất thường khó đoán, Tiêu Thỏ không nói được, đành phải kiên trì tiếp tục đi luyện


Old school Swatch Watches