
cơm thường nạp cộng thêm việc trước đó cậu đã tập judo cùng mẹ Thích Phong cả chiều, nên sức ăn còn mạnh mẽ hơn nhiều so với bình thường.Thích Ảnh mười một tuổi nghe vậy buông bát đũa, “Cha, anh này có phải từ Châu Phi đến không?”“Sao lại hỏi thế?” Cha Thích Phong vừa hỏi vừa gắp cà rốt vào bát Thích Ảnh.“Cô giáo nói, mức sống của người Châu Phi rất thấp, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, cha xem nhìn anh ấy đen như thế, lại còn ăn được nhiều như vậy, nhất định là người da đen từ Châu Phi chạy nạn tới.”Hạ Gia Uy trừng Thích Ảnh một cái, hai anh em nhà này mồm mép độc địa không kém gì nhau, không thừa hưởng được chút ưu điểm nào của mẹ bọn họ!“Trẻ con nói vớ vẩn,” Mẹ Thích Phong từ phòng bếp đi ra gõ đầu Thích Ảnh, cười híp mắt đưa cơm cho Hạ Gia Uy, “Ăn nhiều một chút, con trai mấy đứa đang ở tuổi lớn, phải ăn nhiều một chút mới có thể cao được.”“Cảm ơn ạ!” Hạ Gia Uy hai tay đón bát, cũng không quên quét mặt qua Thích Phong một cái, ý tứ rất ró ràng, tôi ăn nhiều như thế, tôi càng cao hơn cậu!Thích Phong làm bộ như không thấy, nghiêm túc dạy dỗ lại em trai mình, “Người da đen, người nghèo cũng là người, chúng ta không nên kỳ thị đồng loại, phải quan tâm lẫn nhau, bảo vệ lẫn nhau.”“Vâng ạ,” Thích Ảnh khiêm tốn tiếp thu, “Để bày tỏ sự quan tâm của em, những cái này cho anh ăn hết,” Cậu vừa nói vừa đem cà rốt cha gắp cho để hết vào bát Hạ Gia Uy.“Tiểu Ảnh, không được bỏ rau củ,” Mẹ Thích Phong thấy thế lại gắp vào bát Thích Ảnh hai miếng củ cải, Thích Ảnh vẻ mặt đay khổ dùng đũa gẩy gẩy.Mẹ Thích Phong lại gắp tiếp cho Hạ Gia Uy một miếng thịt, “Ăn nhiều thịt bò một chút, nhiều protein, có thể giúp cao lên.”Hạ Gia Uy rất cảm động, cậu ở cùng bà nội, bà cụ không ăn thịt, trên bàn cơm hầu hết lúc nào cũng là thức ăn chay, thi thoảng có thịt thì cũng ít tí tẹo, cậu cũng khó có thể cao lớn được lên nếu chỉ dựa vào kiểu ăn chay như vậy.“Cháu nếu thích ăn, sau này cứ đến, nhà dì rất hay hầm thịt,” Mẹ Thích Phong thấy tay nghề có người thưởng thức, đương nhiên vui vẻ, ai nấu cơm chẳng mong người ăn cơm như Hạ Gia Uy tích cực nhiệt tình, dáng vẻ không hề giống hai đứa con của cô, có thịt ăn còn kén chọn.“Ưm!” Hạ Gia Uy miệng đầy thức ăn đang nhai dở không còn cách nào khác để nói, nặng nề gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Thích Phong giả bộ không thấy cúi đầu ăn cơm, Thích Ảnh không chịu nổi làm mặt quỷ.“Anh trai Châu Phi lại tới ăn chực cơm.” Đây là câu Thích Ảnh trong thời gian này nói như thiền ngoài miệng.Hạ Gia Uy nhìn bốn phía không có ai, bùng nổ, “Thì sao? Không được hả!”“Oa ~~ Anh trai bắt nạt trẻ con!” Thích Ảnh giả khóc chạy vào phòng tập.“Cậu sao cứ tới nhà tôi thế, cậu không có chỗ khác để đi hả?” Thích Phong nhìn Hạ Gia Uy lần thứ N không mời mà tới, độ dày của da mặt đối phương thực sự quá mức tưởng tượng của bản thân.“Khách khí như thế làm gì, chúng ta là bạn tốt mà,” Hạ Gia Uy mặt không đỏ tim không loạn, trả lời rất trôi chảy.Thích Phong quay đầu, “Mẹ, gần đây học sinh nữ học judo có phải ít đi nhiều không?”“Có sao? Hình như không,” Mẹ Thích Phong hoàn toàn không đoán được vì sao đứa con mình lại hỏi vậy.“Cậu đừng có đổ oan cho tôi,” Hạ Gia Uy nhỏ giọng nhắc nhở Thích Phong, nếu bị mẹ Thích Phong biết ý xấu của mình về sau sẽ không cho cậu đến đây nữa, “Hôm qua có mười sáu người, hôm nay có mười bảy người, rõ ràng còn dôi ra một người.”“Cậu nắm số liệu cũng chắc chắc thật.”Hạ Gia Uy đắc ý hếch cằm lên, “Đương nhiên,” sau đó vô cùng cao hứng đi thay quần áo, từ khi được mẹ Thích Phong chỉ dạy cho, cậu thường xuyên lấy lý do ở đây luyện tập, không có gì hạnh phúc hơn chuyện được ở gần xem nhóm các bé gái đáng yêu luyện judo.Thích Phong thấy dáng vẻ đó của cậu mà phát bực, chờ sau khi mẹ mình dạy cậu ta xong, lấy cơ giúp cậu ta “bồi luyện” thêm một lát, đem Hạ Gia Uy đánh đến đầu óc choáng váng, đến cả nhìn bé gái cũng không còn sức mà hưởng thụ.Đợi mọi người tan học xong, Thích Phong cũng “mệt”, bồi luyện tự nhiên cũng kết thúc.“Cậu cậu cậu, cậu cố ý,” Hạ Gia Uy nghiến răng nghiến lợi chỉ vào anh nói.Thích Phong nhướng mày, thì cậu làm gì được tôi? Hạ Gia Uy như câm điếc ăn hoàng liên, có khổ mà nói không nên lời.Ngược lại mẹ Thích Phong nhìn bộ dạng hai người thì rất vui mừng, “Thanh niên phải tràn đầy cảm xúc như thế chứ!”※Ba tháng nghỉ hè nháy mắt lướt qua, Hạ Gia Uy một cước bước vào cổng trường trung học Lăng Thành, khéo thế nào, Thích Phong lại vào trường trung học Yến Lai, cũng Lăng Thành là kẻ địch một mất một còn từ xa xưa, hai người trên sân bóng lại đứng trên hai chiến tuyến.Ở trên sân bóng, bọn họ một người dẫn bóng, một người đoạt bóng, một người ném rổ, một người cản lại, xuống tay không lưu tình.Ngoài sân bóng, Hạ Gia Uy xách túi thể thao chạy đến nhà Thích Phong, tắm rửa thay quần áo, không chút khách khí, có đôi lúc trên sân đấu đánh chưa đã, sau khi tan học còn lôi Thích Phong chơi một chọi một.Nhưng cũng không có nghĩa là quan hệ hai người đã trở nên tốt đẹp, quan hệ giữa hai người học trước giờ vẫn căng như dây đàn, Hạ Gia Uy mặc dù có ý thân thiện vui vẻ, nhưng thường lại bị Thích Phong nói đểu