
c độ có tốc độ, muốn sức khỏe có sức khỏe , có thiên phú bóng rổ rất cao, điều duy nhất không tốt là tính tình rất dễ cáu giận, đặt trong đội ngũ chính là một quả bom nổ chậm, không biết đến khi nào sẽ bùng nổ.Vì muốn tính cách cậu dịu đi một chút, nghỉ hè người khác đều đi đặc huấn, chỉ có cậu bị bố trí ở trong thâm sơn cùng cốc tĩnh tu, kết quả là cậu đánh nhau với khỉ đầu chó, mang tội danh uy hiếp động vật hoang dã cần bảo tồn bị bảo vệ rừng ép buộc trở về.Nhưng Hạ Gia Uy này cũng chỉ còn ở trong đội của ông một năm cuối thôi, sang năm sau, cậu lên cấp ba hẳn sẽ làm huấn luyện viên khác đau đầu. Nghĩ đến đây, huấn luyện viên cũng không biết bản thân nên lưu luyến không rời, hay nên tung hoa chúc mừng.Lúc này Hạ Gia Uy vẻ mặt khó chịu nhìn chằm chằm khu nghỉ của đối thủ, bác sĩ đang kiểm tra thành viên vừa bị cậu xô phải, xem chừng cậu ta bị thương không nhẹ, bác sĩ lúc nói chuyện trên mặt lộ ra vẻ chán nản.Hừ, đã yếu ớt như đàn bà thế thì đừng có chơi bóng rổ. Hạ Gia Uy phỉ nhổ trong lòng.Bác sĩ đi, đổi thành một người khác nắm mắt cá chân của cậu ta xem vết thương, người kia Hạ Gia Uy có biết, là đội trưởng đội đối thủ Thích Phong, bọn họ hai trường cấp hai là đội mạnh trong các cuộc thi, công khai cạnh tranh, không che giấu gì, là đối thủ một mất một còn nổi danh của khu Hồ Sóc.Hạ Gia Uy và Thích Phong là đối thủ suốt ba năm, gặp nhau từ khi chập chững tiếp xúc với bóng rổ, nhanh chóng lột xác trở thành chủ lực trung tâm của đội mình, trên sân bóng luôn là ngươi công ta thủ, người truy ta chắn, như nước với lửa.Thích Phong kiểm tra vết thương của đồng đội xong, đứng dậy, trong lúc vô ý liếc mắt về bên này một cái, tầm mắt vừa lúc chạm vào ánh nhìn của Hạ Gia Uy.Cái liếc mắt này không hiểu sao lại châm lên lửa giận của Hạ Gia Uy, từ góc nhìn của cậu, trong ánh mắt kia rõ ràng đầy ý khinh bỉ cùng miệt thị.“Làm gì thế? Ngồi xuống!” Huấn luyện viên thấy Hạ Gia Uy vốn đã ngoan ngoãn ngồi xuống đột nhiên lại đứng lên đi về phía sân đấu, vội vàng quát bảo ngừng lại.“Hết giờ nghỉ rồi, em ra sân thôi,” Hạ Gia Uy hợp tình hợp lý nói.“Ra cái gì mà ra! Cậu đã năm lần phạm quy rồi, ngoan ngoãn ngồi xuống cho tôi!”“Không được, em muốn xử lý số bảy của đối phương.”Hạ Gia Uy hiện tại cực kỳ khó chịu, dù ai cũng không thể ngăn cản cậu, huấn luyện viên không có cách nào khác đành phải lùi một bước, “Vậy thì động tác nhẹ nhàng, đối phương chắc chắn sẽ chú ý cậu, phải cố gắng tránh va chạm tứ chi.”“Đã biết!” Hạ Gia Uy không kiên nhẫn đáp lời.Hạ Gia Uy năm lần phạm quy lại một lần nữa đứng trên sân, cho dù có không tình nguyện đến mức nào, cậu vẫn phải chơi thật cẩn thận, chuyện này giống như cậu vừa đeo gông cùm vừa đập bóng chơi vậy, hơn nữa đối thủ cũng nhắm ngay vào nhược điểm này, vài ba lần thay phiên nhau dẫn cậu phạm quy, mỗi lần cậu định ra tay đều hoàn toàn bị ép, cảm xúc cũng bị bức đến điểm cực hạn.Hạ Gia Uy cuối cùng cũng ở giữa hàng phòng thủ nghiêm mật tìm được một khe hở, dẫn bóng qua xoay người nhảy lấy đà định ném, ai ngờ được, ngay lúc đó, ở trước mặt chợt lóe lên bóng dáng một người, Hạ Gia Uy tốc độ quá nhanh, nhất thời không thu được tay, cả người không thể khống chế được đánh về phía trước.Trong nháy mắt ngã xuống đất, tiếng còi vang lên bên tai, Hạ Gia Uy thề một khắc đó cậu đã thấy Thích Phong đang bị đè cong khóe miệng nở một nụ cười trào phúng.“Mày, mày cố ý!” Hạ Gia Uy đứng lên, hận không thể đem Thích Phong dưới đất kia xé thành hai nửa.Thích Phong được đồng đội kéo lên, đối với Hạ Gia Uy đang nổi cơn thịnh nộ gào thét ngoảnh mặt làm ngơ, như thể còn không quan tâm đến sự tồn tại của người này, thái độ không thèm nhìn này càng làm Hạ Gia Uy phát điên.Huấn luyện viên điều đội viên bổ sung ra xong lôi Hạ Gia Uy cứng đầu ra khỏi sân đấu, “Cậu muốn đánh nhau, làm cả đội bị hủy tư cách dự thi thì mới vui?”“Các người rốt cuộc là đứng về bên nào?” Hạ Gia Uy chất vấn, “Vì sao người nào cũng nói cho thằng khốn kia?”“Vừa rồi cậu ta có phạm quy không?” Huấn luyện viên không đáp mà hỏi lại.“Cái này…” Hạ Gia Uy bị hỏi ngập ngừng, “Nó giả vờ bị ngã!”Huấn luyện viên lấy que trúc ra gõ đầu cậu, “Cậu cho đây là bóng đá à, còn ngã giả ngã thật, biết rõ người ta cố ý dụ cậu phạm quy, còn nhảy vào bẫy. Đừng nói cậu ta chỉ động một chút vào cậu, cho dù cậu ta có ngáng chân cậu, chỉ cần trọng tài phán cậu phạm quy, lại không thể sửa lại, cậu giờ làm loạn lên, không phải là đã trúng bẫy của cậu ta sao?”Hạ Gia Uy cáu giận rồi lại cáu giận, nhưng một chữ cũng không phản bác được.“Được rồi,” huấn luyện viên tỏ vẻ đồng tình vỗ vỗ bờ vai của cậu, “Về sau cậu còn gặp chuyện thế này rất nhiều, phải học cách bình tĩnh mới được.”Huấn luyện viên nói xong thở dài, số bảy của đối phương là người giảo hoạt, mà học trò này của mình tính tình lại quá thẳng, nếu có thể có mưu trí bằng một nửa đối thủ, thì cũng đã không bị người ta dắt mũi.Hạ Gia Uy rời sân không chỉ làm tổn thất một chủ lực, mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến tinh thần của cả đội, trận đấu sau đó họ vẫn bị đối thủ áp sát đánh, đến khi kết thúc thì đã thua hơn mười điểm