Polaroid
Boss Lưu Manh

Boss Lưu Manh

Tác giả: SIM

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322321

Bình chọn: 8.5.00/10/232 lượt.

a chưa được nghỉ.…Thiện Phong hôm nay đến công ty sớm hơn so với Hoa Ly, vì anh có người hẹn anh ở văn phòng sớm.Thiện Phong đừng từ văn phòng nhìn ra ngoài cửa, người con gái nước mắt lưng tròng đứng sau. Vẻ mặt anh lạnh lùng không chút sắc thái, khiến người ta nhìn mà thấy lòng trống trải.“Anh Phong… em thực sự không chụp bức ảnh đó rồi gửi cho gia đình cô ta, em không làm. Chắc chắn là do cô ta tự suy diễn để bắt anh phải lấy cô ta, chắc chắn cô ta có âm mưu. huhu”“Hoa Hoa, anh không bảo em đã chụp bức ảnh đó, anh chỉ thắc mắc tại sao lại chụp đúng vào lúc anh đi ăn với em về, tại sao hôm đó anh chỉ uống có một chút rượu mà lại say đến nỗi không nhớ gì cả? em có thể giải thích không?”“Anh Phong, nhà hàng đó là do một người bạn giới thiệu cho em, chính em cũng thấy lạ với cách phục vụ quá tận tình của họ, em không biết tại sao lại say đến vậy, nhưng em và anh thật sự không có chuyện gì cả? Đúng vậy chúng ta là anh em cùng cha khác mẹ thật nhưng em thích anh thì có làm sao? kệ người đời ngăn cấm. Em cứ thích đấy, anh cấm em được sao. Huhu”“Hoa Hoa, anh phải nói bao nhiêu lần đây… Anh mong em đừng gây thêm chuyện nữa… nếu còn anh sẽ không giúp em nữa đâu, còn chuyện em tự ý cứu người mà đã hại anh nữa, anh không bỏ qua dễ ràng đâu, trừ khi anh điều tra được sự thật”.Hoa Hoa chạy lại ôm chặt lấy Thiện Phong khóc. “Anh Phong chẳng phải anh hứa là dù có chuyện gì sảy ra anh cũng bảo vệ em sao? anh quên rồi sao”Thiện Phong quay lại đưa bàn tay lên xoa đầu Hoa Hoa như một đứa trẻ rồi nói. “Bao giờ thì em mới trưởng thành đây…”“Anh đừng bỏ rơi em nhé, em chẳng còn ai cả, em sợ lắm…hức…hức, Hoa Hoa nấc lên”Hoa Ly ngoài bước vào, vì từ bên ngoài không nhìn thấy mà cũng không nghe thấy lên cô cứ như vậy mà mở cửa, cũng không gõ cửa… cô muốn giận rỗi với Thiện Phong và cũng muốn làm anh bất ngờ.Chết lặng…1,2,3s…“Thiện…tổng… anh…”“…Tôi… tôi xin lỗi…”Hoa Ly tim đập mạnh, đôi chân mềm nhũn, vội chạy ra ngoài, đôi mắt ngấn nước vội trào ra, thang máy mở cửa, cô chạy vào rồi liên tục dùng tay lau nước mắt. Cô cảm thấy rất đau, trống ngực cô liên tục đập. Tại sao vậy? sao anh tại ôm người con gái kia rồi thân mật như vậy, liệu cô có phải là người thứ 3 xen vào cuộc tình của họ không? tim cô cứ nhói lên từng hồi đôi môi mím chặt lại vì sợ phát ra tiếng nấc to…“Ơ… Thư ký Ly, chuyện đó sao rồi… cô đi đâu vậy…”“Xin lỗi…” Hoa Ly nói trong tiếng khóc rồi chạy đi.Quản lý Dương nhìn Thiện tổng đằng sau đuổi theo… thì vội hỏi? CHươNG 19. RA MắT (5)“Thiện tổng? phòng nhân sự chúng tôi…”“Tránh ra…”Quản lý Dương sợ tím mặt lùi ra sau? trong lòng ngập tràn câu hỏi tại sao vậy?……Sau khi Hoa Ly chạy đi…Thiện Phong đẩy Hoa Hoa ra gọi to…“Hoa Ly… nghe anh giải thích”.Thanh Hoa bỗng bị Thiện Phong đẩy ra thì ngã sụp xuống đất, mắt mở to nhìn anh chạy đi.Hoa Ly không nghe thấy anh gọi, Cô chỉ cảm thấy đầu óc bị ù lên, cô sợ hãi chạy nhanh ra ngoài.Thiện Phong tự trách mình sao không giải thích sớm với cô, anh quên rằng cô cũng chỉ là người con gái bình thường, biết ghen tuông lo sợ, biết mặc cảm khi biết mình là người thứ 3, anh hối hận vì việc này, anh sợ cô không cho anh giải thích mà rời xa anh.Hoa Ly bắt tacxi rồi đến một công viên ngoại thành… Cô cứ ngồi đấy nhìn ra phía hồ, nước mắt liên tục rơi? nhưng cô không nấc lên được nữa, cô mệt mỏi nhìn từng đôi đi qua, cô không biết mình phải làm gì lúc này, hạnh phúc đến với cô chỉ ngắn ngủi vậy thôi sao. Cô tự trách mình sao có thể yêu anh nhiều như thế được… Nhưng cô không hối hận vì đã yêu anh, cho dù anh có rời xa cô đi chăng nữa thì cô cũng tin rằng cô đã từng có một tình yêu vô cùng đẹp và hạnh phúc.Thiện Phong không biết tìm cô ở đâu, anh gọi Ngọc Ngọc, câu trả lời cũng là không biết, tất cả các nơi anh hay đưa cô đi anh đều đến. Thiện Phong mệt mỏi dựa vào xe “Chẳng nhẽ gấu trắng sẽ không trở về với anh, không nghe anh giải thích nữa sao” anh cảm thấy mình không bảo vệ được cô. Không cho cô cảm giác an toàn dựa dẫm được nữa….Bỗng nhiên anh nhớ ra một nơi… “đúng rồi cô ấy từng nói là thích đi công viên ngoại thành sao?” anh đã từng đưa cô đến 1 lần nhưng không vào vì công ty có chuyện gấp phải về, lúc đó Hoa Ly tỏ ra rất buồn, anh còn hứa sẽ đưa cô đến đây nhiều lần nhưng chưa thực hiện lần nào cả. Thiện Phong vội đi đến nơi đó và anh đã đúng. Hoa Ly đang ngồi im lặng nhìn ra hồ xa xa. Thiện Phong nhìn Hoa Ly mà tim đau nhói. Lần này dù có thế nào anh cũng sẽ không làm Hoa Ly tổn thương nữa.“Ly Ly…”Hoa Ly nghe tiếng người gọi tên mình quen thuộc, tim cô bất giác ấm lên nhưng rất nhanh lại lạnh lùng trở lại.“Sao anh lại đến đây?, sao biết em ở đây mà đến?”“Ngốc, anh xin lỗi, anh đã từng hứa sẽ đưa em đến đây mà anh chưa đưa em đến lần nào”Hoa Ly tưởng trừng nước mắt sẽ không rơi được nữa nhưng khi nghe anh xin lỗi thì nước mắt ở đâu lại trào ra, nhưng là nước mắt hạnh phúc.“Phong, em xin lỗi lẽ ra em không nên bỏ đi”Hoa Ly thấy mình thật ngốc. Mình có làm gì sai đâu sao phải bỏ đi, mình là bạn gái anh ấy mà, anh ấy đã từng công khai với gia đình mình là bạn trai mình mà, lại còn sắp đín