Snack's 1967
Boss Lưu Manh

Boss Lưu Manh

Tác giả: SIM

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322274

Bình chọn: 8.5.00/10/227 lượt.

̣ ý đến sống cùng anh thế này, chắc chắn sẽ bắt em nghỉ việc mất. Chuyện sẽ còn rắc rối hơn nữa”.Thiện Phong lại ôm cô.“Anh xin lỗi, là anh không tốt, không để ý tới cảm nhận của em”.“Tình yêu là thứ có thể làm bạn cười vui ngay cả khi mệt mỏi. Khi có ai đó yêu bạn, cái cách mà người đó gọi tên bạn cũng khác những người khác”……“Này, nghe nói có một cổ đông đã quay trở lại tập đoàn làm việc, các cậu đã nghe thấy chưa?”Đây là giọng của anh Tiến mà, Hoa Ly nhớ rõ.“Nghe nói là con gái đó, còn rất xinh đẹp nữa, không những vậy mà còn có quan hệ gì đó với đại Boss nữa”.Câu nói này thực sự khiến Hoa Ly có chút chạnh lòng, đúng vậy là cô lo sợ ngày này và nó đã đến rồi. Thiện Phong chỉ thấy rằng dạo này Hoa Ly khác thường, nhưng anh không hiểu lý do tại sao, mặc dù đã cố tìm hiểu.“Cạch…cạch”, một cô gái mặc váy xanh ngọc đi vào, mái tóc uốn lọn, không dài cũng không ngắn, màu dạt dẻ, đôi môi hơi cong lên có vẻ như đang cười, rất giống Thiện Phong, đôi giày búp bê, nhìn cô thật xinh đẹp dịu dàng, giống như là người mẫu baby vậy. “màu xanh ư, đây là màu mà Thiện Phong thích mà, sao cô ấy lại biết, liệu có phải chỉ là vô tình không?” CHươNG 18. Cô GáI Lạ (3)“Xin chào, tôi giúp gì được cô”.“Xin chào, tôi đến gặp Thiện tổng”.“Vâng, xin đợi một chút”, Hoa Ly có phần hoảng hốt, không lẽ đây là người con gái đó sao. Hoa Ly thoáng buồn.“Không cần, tự tôi đi vào” Giọng nói có chút lãnh đạo và ngạo mạn.Hoa Ly chưa biết phải phản ứng ra sao thì từ phòng của Thiện Phong, anh mở của ra.“Thiện Phong, em đến rồi đây”, cô gái đó nói rồi chạy tới ôm chầm lấy Thiện Phong rồi đưa mắt nhìn nhanh Hoa Ly.Hoa Ly đứng sững người không biết phải làm sao. Thiện Phong thì bối rối. Cô gái kia kéo Thiện Phong vào trong phòng rồi đóng cửa lại.Hoa Ly ngồi thụp xuống bàn, mặt trắng bạch, cô không biết phải nên khóc hay cười. Cô làm việc ở đây cũng phải được hơn một năm rồi. Đây là lần đầu tiên cô thấy sợ như vậy, nhưng thái độ của cô lúc này thật lạnh lùng, giống như Thiện Phong vậy, có lẽ là cô bị ảnh hưởng từ anh. Điện thoại của Hoa Ly bỗng reo lên, là mẹ cô Hoa Ly hơi lo lắng.…“Hoa Hoa, em đến đây làm gì?”“Sao, anh không vui à? Chỉ là em đi làm sớm hơn một chút thôi mà”.“Ừm, vui…thế sao không gọi điện trước với anh?”.“Em muốn để anh bất ngờ mà”.“Thiện Phong vẫn nhìn ra bên ngoài, Hoa Ly vẻ mặt thất thần nói chuyện với ai đó”.“Thiện Phong, trưa nay mời em ăn cơm nhé… đi mà”.Thiện Phong bối rối không biết từ trối ra sao, anh cứ nhìn cô gái bên ngoài, thôi đành phải giải thích với Hoa Ly sau vậy.“Ừh”Hoa Hoa nhìn theo ánh mắt anh ra phía bên ngoài. Cô biết rõ Thiện Phong không muốn nhưng vẫn cố nài nỉ anh. “Cô gái kia có gì đặc biệt, ngoài khuôn mặt có chút đáng yêu, vẻ ngoài lại chẳng có gì nổi bật cả. Tại sao anh lại có thể từ chối bản hợp đồng để đổi lấy cô ta. Còn người kia nữa. Sao lại vì cô ta mà đánh đổi cả mạng sống vậy. Cô ta thì có gì ghê gớm vậy?” Hoa Hoa có chút ganh tị.Lúc đi ngang qua Hoa Ly còn cố ý liếc mắt lườm Hoa Ly. Hoa Ly có chút giật mình nghĩ. “Đúng vậy, cô gái đó chắc chắn là người quan trọng với anh rồi”Thiện Phong lại thấy buồn, tại sao Hoa Ly không tức giận, không tra hỏi anh, không làm nũng bắt anh giải thích, sao cô lại lạnh lùng nhìn anh như vậy.Nếu cô thực sự làm thế thì anh sẽ cảm thấy vui hơn, sẽ lập tức đuổi cô gái kia ra khỏi, rồi ôm lấy Hoa Ly cưng nựng, dỗ dành.……“Vâng, con giải quyết nốt chuyện công ty rồi về ngay”. Hoa Ly run run cúp điện thoại.Cô đánh xong một bản giấy xin phép nghỉ vài hôm đưa cho quản lý Dương.Phiền anh báo với Thiện tổng. Tôi có việc phải về gấp không kịp nói với Thiện tổng.“Ừ”, quản lý Dương nhìn cô gái mắt long lanh thì không giám nói gì thêm, anh ta nghĩ rằng Hoa Ly đã biết rõ vị trí của mình khi cổ đông mới đến công ty lại còn có quan hệ mập mờ với Thiện tổng, nét mặt anh ra ra vẻ thông cảm.… CHươNG 19. RA MắT“Em ăn nhanh lên, anh có việc ở công ty”.“Gấp gì chứ? Em biết thừa anh chẳng có việc gì cả”.“Em nói linh tinh gì thế, còn nói nữa anh đá bay em ra khỏi đây đấy”“Anh giám” Hoa Hoa bướng bỉnh“Anh có gì mà không giám”. Thiện Phong đe dọa mặt tối sầm“Anh vì chị ta mà mới giục em, em biết thừa, nếu chị ta yêu anh thì sao chị ta chẳng có thái độ gì khi em ôm anh hả? chắc chắn chị ta có âm mưu”.“Em thôi đi”.Thiện Phong tức giận bỏ về, Hoa Hoa vẫn mỉm cười ngồi ăn như chưa có chuyện gì xảy ra, trong lòng cô lại nghĩ khác. “Chị thật kiên cường, nhưng để xem chị im lặng được bao lâu”.Thiện Phong về