Boss Lưu Manh

Boss Lưu Manh

Tác giả: SIM

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322291

Bình chọn: 8.00/10/229 lượt.

tới công ty không thấy Hoa Ly đâu thì tức giận đùng đùng. Quản lý Dương vội chạy đến.Thiện tổng. Hoa Ly cô ấy vừa nộp đơn xin nghỉ vài hôm, vì anh không có ở đây lên cô ấy đưa cho tôi nhờ đưa cho anh ạ.Thiện Phong tâm trạng rối bời nhìn tờ giấy vo viên vứt ngay thùng giác, quản lý Dương sợ hãi lùi ra ngoài. “Thiện Phong nhớ đến thái độ lo lắng của cô khi nghe điện thoại” Cô gái nhỏ của anh gặp chuyện gì sao, sao lại lo lắng như vậy.……“Hoa Ly, con bây giờ không còn coi bố mẹ ra gì phải không? đi làm ở công ty xa nhà, làm việc tự ý, bố mẹ đều chấp nhận, không cản trở, vì bố mẹ biết rằng Bố mẹ không chăm sóc con từ nhỏ được, nhưng vẫn hết lòng yêu thương con. Tại sao con lại làm những chuyện đáng xấu hổ như vậy?”“Bố mẹ… con… con”“Con cái gì? tại sao tôi lại bất hạnh như vậy chứ, mẹ cô khóc”“Con gái lớn rồi muốn tự ý làm gì thì làm phải không? Con tự ý đến sống ở nhà người ta, không xin phép bố mẹ, con tưởng người làm bố mẹ như ta có thể đứng im nhìn sao”.Hoa Ly chỉ dưng dưng khóc.Nội cô không nói giúp được gì. Chỉ khẽ hỏi Hoa Ly.“Tiểu Ly, những bức ảnh này là thật sao?”Hoa Ly lúc này mới nhìn thấy bức ảnh Nội cầm. Có cả ảnh Thiện Phong đưa cô trở về, có cả ảnh 2 người ôm nhau thân thiết, còn có ảnh Thiện Phong say rượu là cô đưa anh về. Nhưng không có ảnh nào là nhìn rõ mặt của anh cả, chỉ có cô là nhìn rõ nhất.Hoa Ly chỉ biết im lặng rơi nước mắt, Nội anh ấy là sếp của con, anh ấy say lên con đưa anh ấy về… cô nấc lên.“Vậy sao con lại sống cùng anh ta?”“Con… con yêu anh ấy”.“Vậy anh ta có yêu con không? sao con có thể yêu một người xứng tuổi làm bố con như vậy hả? Có phải con mất trí rồi không?” Nội cô nước mắt dưng dưng“Nội, anh ấy…” Hoa Ly tủi thân mím chặt môi“Đúng là anh ấy chưa từng nói yêu cô. Hoa Ly không biết phải trả lời sao, có lẽ Nội nói đúng, là cô tự ý đến với anh” Nội cô và mẹ cô dưng dưng khóc, cô cũng vậy, chỉ có Ba cô là im lặng thở dài.“Con chuẩn bị theo bố mẹ sang Tiệp. Từ giờ đừng mong trở lại Việt Nam”, giọng ông lạnh lùng.“Bố… con… huhu”“Cốc cốc…” tiếng người gõ cửa“Thiện… Thiện Phong”.“Cháu chào bà, chào hai bác”. Thái độ của anh cực kỳ lễ phép, trên tay sách còn sách theo một giỏ quà cực đẹp mắt“Cậu… cậu là ai?”. Mẹ Hoa Ly hỏi.“Cháu là Bạn trai của Hoa Ly ạ, vừa ở ngoài cháu đã nghe thấy hết và cháu đến đây cũng là để xin lỗi bà và hai bác. Chuyện này là cháu sai, cháu đã tự ý đưa Hoa Ly về sống cùng. Cháu cũng có ý định đến thăm nhà ta từ lâu nhưng không có cơ hội, nên hôm nay cháu đến đây để xin lỗi”. CHươNG 19. RA MắT (2)Nội cô nghi hoặc nhìn Hoa Ly.“Hoa Ly, không phải người sống cùng con là sếp con sao, ông ta cũng phải bằng tuổi ba con sao?”“Hoa Ly đứng sững”, Thiện Phong sắc mặt chuyển đỏ sang tím.“Nội, đây là Thiện Phong, người sống cùng con, anh ấy là sếp con, năm nay mới 26 tuổi thôi ạ.”Mẹ Hoa Ly nhìn người con trai trước mắt, đẹp trai, phong độ, lại tài giỏi, hơn nữa nói năng lại lịch sự, lễ phép. Thái độ của bà khác hẳn.“Cậu là bạn trai của con gái tôi thật sao?”“Dạ vâng”.“Mau vào nhà ngồi”.Mẹ cô nhanh chóng vào bếp mang hộp trà mà bà mới nghiên cứu ra pha. Loại trà mà bà dành bao tâm huyết nghiên cứu để dành, kể cả ba của Hoa Ly cũng chưa từng được uống.“Sao anh lại đến đây”. Hoa Ly giọng hờn trách.Thiện Phong lau nước mắt cho Hoa Ly nói dịu dàng.“Ngốc, anh mà không đến thì lại để em phải chịu oan ức sao?”Nhìn đôi 2 đứa trẻ tình tứ với nhau, bà nội cô với bố cô có phần ngại ngùng, nhưng gánh nặng trong lòng lại được giảm bớt vài phần“Ừm ừm…” bố cô khẽ ho.Thiện Phong kéo cô ngồi sát anh hơn. Mẹ Hoa Ly bê ấm trà ra. Mùi hương thơm phức làm nhẹ nhàng cả căn phòng.Bố cô nói: “Bà thật là… lúc trước tôi có nói thế nào bà cũng nhất định không đem pha, bây giờ vừa nhìn thấy con rể là bà đã đem pha rồi”Mẹ Hoa Ly khẽ chu miệng lên với ông ra vẻ không quan tâm.Thiện Phong lúc này mới hiểu lý do Hoa Ly hay chu miệng hờn dỗi với anh là do được di chuyền từ mẹ.Hoa Ly đỏ mặt nói.“Mẹ…”Thiện Phong nghe bà gọi là con rể thì cũng mỉm cười lấy lòng.“Nha đầu ngốc, có bạn trai sao không đưa về sớm. Để cả nhà lo lắng cho con hả?”. Giọng nói nhẹ nhàng khác hẳn với lúc vừa rồi vừa khóc vừa quát Hoa Ly.“Mẹ, chỉ là do con chưa chuẩn bị được…”Nội cô mỉm cười nhìn cháu gái thẹn thùng, người con trai ân cần dỗ dành, bà vui mừng cảm ơn trời đất. Nhưng bố cô lúc này lại nghiêm giọng nói.“Hai đứa đã phát triển tới mức ở cùng nhau thì chắc chắn tình cảm cũng có được lâu rồi phải kh


XtGem Forum catalog