80s toys - Atari. I still have
Boss Lưu Manh

Boss Lưu Manh

Tác giả: SIM

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322285

Bình chọn: 9.00/10/228 lượt.

hể hỏi cô không?Ồ ngài cứ hỏi? nếu trả lời được tôi nhất định đáp ứng. Ở cạnh Thiện Phong lâu như vậy, nên cô cũng bị nhiễm phần nào thái độ lạnh lùng của anh. “Bây giờ thì cô cũng đã hiểu tại sao Ngải Hồng lúc trước lại có điệu bộ giống anh như vậy”“Nghe nói cô và Thiện tổng đã công khai quan hệ”.Hoa Ly hơi giật mình. Câu này cô mỉm cười nói.“Có công khai và không thì có gì khác nhau chứ”.Nam Mặc ông ta hơi bất ngờ.“Có chứ, tôi tiết lộ với cô một điều”. Nói xong ông ta đưa cho Hoa Ly một bức ảnh.“Đây là ai”. Hoa Ly hỏi lại.Ông ta mỉm cười mỉa mai với cô nói:“Hỏi Thiện tổng là biết ngay thôi. Cô gái này trước du học ở nước ngoài, đã về Việt Nam được một năm rồi, sắp tới sẽ trở lại đây làm việc”.Hoa Ly hơi chạnh lòng nhưng vẫn nói.“Cảm ơn Ngài Nam đã nhắc nhở…”Ông ta bỏ đi với thái độ đắc ý. Hoa Ly thì lại nhen nhói đau lòng, đó chắc phải là người quan trọng với Thiện Phong.Thiện Phong đi gặp đối tác tới tận gần tối mới về công ty, Hoa Ly lúc này cũng đang chuẩn bị về nhà. Nhìn thấy anh từ ngoài bước vào rồi đến bên cạnh Hoa Ly ôm chặt cô.“Anh uống rượu sao, đối tượng là ai mà sao uống nhiều vậy”, Hoa Ly đẩy anh ngồi xuống ghế, rót cho anh một cốc nữa, Thiện Phong lúc này chỉ ôm chặt cô, Anh nói.“Một người bạn lâu ngày không gặp mới về và nói sẽ quay trở lại đây làm việc lên anh uống hơi nhiều”.“Bên Mỹ sao?”. Hoa Ly bỗng nhớ tới lời Ông Nam mặc nói lúc trưa cô hơi chột dạ xen lẫn một chút lo lắng.“Ừm, về cũng lâu rồi”.“Là con gái sao”.Thiện Phong hơi nhíu mày nhìn Hoa Ly, “Em ghen đấy à”.“Anh… còn lâu em mới ghen”.“Rõ ràng vậy mà”. Thiện Phong uống nhiều thật lên nói năng càng giống trẻ con hơn. Nhưng cũng rất đáng yêu.“Là con gái đó một người đã mất, và anh không muốn nhắc lại người đó”Hoa Ly lúc này đẩy anh ra một cái. Thiện Phong hài lòng lại ôm chặt lấy cô.“Ghen thì cứ bảo ghen, anh có trách đâu”.Hoa Ly đỏ mặt, rõ ràng anh nói đúng, là cô ghen mà.“Hoa Ly”, Thiện Phong gọi nhỏ.“Sao vậy ạ”“Về sống với anh đi”“Gì cơ”, Hoa Ly không tin vào tai mình“Về sống với anh”, Thiện Phong giọng hờn dỗi nhắc lại.“Ơ… nhưng… nhưng còn bố mẹ”.“Tin tưởng anh, đồng ý nhé”.Hoa Ly không nói gì.“Không nói tức là đồng ý”. Thiện Phong nói.Thiện Phong say thật rồi. Điệu bộ trẻ con của anh thật đáng yêu. Hoa Ly khẽ cười với anh rồi đưa anh xuống dưới về nhà.Vì hôm nay là thứ 7 lên mọi người ai cũng về sớm. Tất cả các phòng ban đa số tối om, Hoa Ly về giờ này là do cô cố tình đợi anh.…“Đừng đi, Thiện Phong kéo tay Hoa Ly”.Nhìn người đàn ông kéo tay mình, lòng Hoa Ly lại nhói đau, có phải anh sắp rời xa không? nếu là như vậy tại sao cứ líu kéo cô làm gì. Cô cũng chỉ là một người con gái bình thường, biết ghen tuông, biết giận rỗi, cô làm sao có thể đứng im nhìn người đàn ông của mình rời bỏ mình được, làm sao cô có thể đem anh đi chia sẻ với người khác, rồi cô lại khóc. CHươNG 18. Cô GáI Lạ (2)“Em khóc à… ngoan đừng giận, lần sau anh không uống nhiều nữa”.Thiện Phong vẫn cứ ôm chặt Hoa Ly, còn Hoa Ly nằm im để anh dỗ dành. Cô muốn lưu giữ những giờ phút hạnh phúc này.…“Thiện Phong, dậy đi em săp muộn rồi”.“Ừ” Thiện Phong mở mắt, nhìn Hoa Ly bên cạnh ngẩn ngơ hỏi.“Sao em lại ở đây?”, Thiện Phong lần này có một số chuyện không nhớ gì thật lên anh cố tình chọc giận Hoa Ly.Hoa Ly khẽ hỏi:“Anh không nhớ thật sao?”, Hoa Ly thoáng buồn.“Xin lỗi em”, Thiện Phong nhẹ giọng.“Vâng”, Hoa Ly trả lời, rồi đứng dạy.Thiện Phong lại kéo cô lại nói.“Em đi đâu thế, bây giờ thì anh tỉnh rồi mà”, Thiện Phong mỉm cười tà mị.“Anh… không phải, đêm qua đã 2 lần rồi sao”.“Aaa…” buông ra Hoa Ly lại đỏ mặt“Sắp muộn rồi…”“Hôm nay, chủ nhật mà. Anh vẫn nhớ rõ lăm”. Nói xong thì Hoa Ly đã chẳng còn mảnh vải che thân rồi.“Hoa Ly, anh nhớ là hôm qua em đồng ý là sẽ về đây với anh rồi”.“Ơ… anh nói là không nhớ gì mà”, mặt Hoa Ly ngơ ngác như bò lạc.Có những thứ trên đời mà người khác có làm gì người ta cũng không quên được, ví dụ là em chẳng hạn. Thiện Phong nói.Hoa Ly nghe xong thì trong lòng hạnh phúc tột cùng. Cô khẽ ôm chặt Thiện Phong, dụi đầu vào ngực anh, khẽ rơi một nước mắt. Cô tin rằng người con gái kia là không có thật.Những ngày tiếp theo cứ tan tầm là Thiện Phong lại đưa cô về nhà mình, đồ đạc của Hoa Ly cũng gần như là ở nhà anh. Nhưng căn phòng kia Hoa Ly vẫn thuê, thỉnh thoảng cô cũng ghé qua đó. Điều này khiến Thiện Phong không vui có lần anh nói:“Sao vẫn còn thuê phòng đó, ở cùng anh không thoải mái sao”.“Không phải, là vì… gia đình mà”.Thiện Phong tỏ vẻ không vui“Nếu bố mẹ biết em tư