XtGem Forum catalog
Về đi anh… Nơi đây em vẫn đợi

Về đi anh… Nơi đây em vẫn đợi

Tác giả: Lan Rùa

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323154

Bình chọn: 7.00/10/315 lượt.

gác…-“ANH ÉP NGƯỜI QUÁ ĐÁNG!!!”Nàng với theo chửi bới…Hắn chẳng thèm chấp…Nàng ở dưới, tức…giận…hận…Tiếng chuông kêu…thì ra hắn bỏ quên điện thoại dưới này…là số lạ…nàng tò mò ấn nghe…là em nào? Em nào gọi cho anh Việt thế này??? Đợt này bà mày bắt quả tang thì có chối đằng trời…-“Anh cả…là em đây, điện thoại em hết pin, kết quả xét nghiệm của Lan có đủ cả rồi, tất cả bình thường, anh đừng lo lắng quá…anh cũng ăn chút gì đi, mấy ngày làm vất vả…hôm qua lại làm thâu đêm nữa…”Tay nàng cứng đờ…điện thoại rơi…nước mắt cũng rơi…Sao nàng có thể trở nên hoang đường ngu xuẩn tới thế?Anh bên ngoài, lo đủ thứ việc…nàng ở nhà, chỉ có mỗi chăm sóc bản thân mình, vậy mà còn không làm nổi?Nàng nhớ lại, anh bảo nàng ăn cơm trước, không ngồi đợi, chẳng phải là lo cho nàng…sao bản thân có thể suy diễn…Hôm nay, anh nổi nóng, cũng chỉ vì…Thái củ cà rốt thôi mà tay nàng run rẩy, nàng nức nở…còn thảm thiết hơn hôm qua… CHAP 34: GIẬN QUÁ MẤT KHÔN (2)Khẽ mở cửa phòng, hắn đang ngủ, quần áo còn chưa thèm thay…Nàng đặt khay cơm trên bàn, nhẹ nhàng tiến tới…Hắn quả thật…rất đẹp…Khuôn mặt anh tuấn rạng ngời…nàng khẽ đưa tay, vuốt ve từng đường nét…sau đó, như bị mê hoặc, cánh môi nhẹ nhàng đặt xuống, hôn trộm hắn…Lúc đầu, nàng chỉ định lướt qua thôi, nhưng cái vị ngọt ngào quyến rũ ấy, khiến nàng không thể rời…càng lúc càng đắm say…lúc ngẩng đầu lên thì thấy hắn đang nhìn nàng cười tinh ranh…Nàng xấu hổ, lấy tay che mặt…-“Thằng đểu nhà anh…”-“Cái gì…ai mới là người đểu? Ai là người “bị hại” ở đây hả cô này?”Nàng không cãi, chợt nhớ chuyện lúc trước, ôm mặt khóc òa lên như đứa trẻ, mếu máo:-“Vịt…vịt …vịt ơi…em …em…xin..lỗi…”Hắn thực đã hết giận từ khi nãy rồi…kéo nàng bên mình, người khẽ nhổm dậy, trao nàng nụ hôn nóng bỏng, lưỡi hắn khẽ tách hàm răng trắng xinh, trêu đùa lưỡi nàng…Một loại cảm xúc mãnh liệt dâng tới, tay hắn theo vô thức, khẽ búng chiếc cúc áo, nhẹ nhàng luồn qua, chạm nơi đầy đặn…Nụ hôn đi từ cằm, cổ, xuống xương quai xanh, rồi dần dần dừng lại nơi diễm lệ căng mọng…Tim nàng thổn thức, hơi thở gấp gáp, một lúc…ý thức được sự việc…-“Vịt…em..em sợ…”Nhìn sự hoảng hốt trên khuôn mặt, hắn bình tĩnh ra khỏi vùng đất đam mệ, lấy tay xoa nhẹ lên mái tóc…-“Em xin lỗi…”-“Không sao…, cơm kia à, mang đây anh ăn nào…đói quá…”Nàng nhanh nhẹn ra lấy cơm, nhìn hắn với ánh mắt đầy cảm kích…Trước khi ăn, hắn không quên sờ nhẹ lên chỗ gạc băng trên trán, hỏi đầy trìu mến:-“Còn đau không…anh cũng xin lỗi Ngan nhé…”-“Hihi, không đau…anh ăn đi nè…cần em đút không…”Họ nhìn nhau, cười!!! CHAP 35: VỊ NGỌT CỦA CANH HẦMVừa mới ngáp ngắn ngáp dài bước xuống cầu thang đã bị hắn bế phỗng vào bếp, đặt nàng lên ghế, tỷ mần lấy cuộn thước dây đo cổ tay, bắp tay…sau đó tới cổ chân…rồi vén váy…-“Vịt…làm gì thế…”-“Yên nào…”Hắn đo nốt bắp chân, đùi, vòng một, hai, ba.. ghi ghi chép chép…sau đó nhìn nàng, mặt xa mày xẩm:-“Cô nhìn xem…chân tay gì mà được mấy centimet thế, cô là người hay vượn thế này…”-“Ui trời…em đã bảo dáng em người mẫu rồi mà…”-“Người mẫu con khỉ…nhìn mặt kìa, bao nhiêu công sức của tôi giờ lại tóp hết cả vào rồi…”-“Đâu, anh xem lại đi…xem lại này, vòng hai 58, vòng một vòng ba đều chuẩn thế này còn gì…anh phải tự hào chứ”-“Vâng, cô nhìn lại đi, chân tay có giống cái cành củi khô không??? Người như xác ướp Ai Cập…”-“Thôi mà….nguôi giận, nguôi giận, em hứa từ giờ sẽ ăn uống đầy đủ…”-“Chính cô nói đấy nhé!”Hắn có vẻ vui hơn, đặt nàng trong lòng, múc bát canh hầm…-“Chim bồ câu hả?”-“Ừ, phải cho người về quê bắt đấy…ăn đi cho bổ…”-“Vịt ăn với em…”-“Em vừa bảo ăn uống tử tế cơ mà? Húp hết bát này đi…”-“Được được…người yêu đừng nóng, em ăn ngay đây ạ…”-“Ngọt quá, ngon quá…người yêu nấu giỏi thế chứ nị…”-“Cô không cần nịnh…sự thật hiển nhiên rồi!!!”Từ hôm đó, ngày ba bữa, chỉ luân phiên: chim hầm, móng giò hầm, gà hầm…Lan xưa nay là loại thấy đồ ăn mắt sáng như sao, vậy mà nàng không ngờ đời mình cũng có ngày nhìn thấy bát canh trên tay anh là sợ tới toát cả mồ hôi…nhiều lúc tự rủa, không biết thằng cha nào mách lẻo với bố Việt để bố ấy ngày nào cũng hầm.,..hầm,…hầm…Rón rén bước vào bếp…thấy anh đang múc gà ra bát…nàng xoắn hết cả quẩy…giả đò nhảy múa…-“Eo, dạo này mình thấy là cơ thể của mình khỏe ghê quá…hây za…một…hai…ba…hít thở…hít thở…”Cố tung vài chưởng mà mặt lão vẫn lạnh tanh…-“Chuẩn bị ăn đi, em hứa rồi…”Nằm sun xoe:-“Vịt ơi…vịt đại nhân đại từ đại bi…tha cho dân nữ…dân nữ không thể nuốt được đâu…”-“Đại nhân ta là chỉ quan tâm tới dân nữ nhà người thôi…ngồi xuống ăn…NGAY”-“Dân nữ biết chứ, dân nữ biết…nhưng mà dân nữ chịu luôn rồi đó, ngửi thấy mùi là buồn nôn…dân nữ béo lắm rồi”-“Không nói nhiều…gầy dơ xương ý…”Nàng thở dài bất lực.Hắn đang định đút thìa canh vào miệng con tiểu yêu lắm lời thì nó đã nhanh nhẹn nhảy phắt lên người hắn, dùng tay vòng qua cổ, sau đó môi nhỏ gấp gáp rà soát khắp mặt hắn…chủ động hôn tới tấp…Bị dân nữ tấn công bất ngờ, tất nhiên đại nhân không đủ bản lĩnh để tránh, đành dây dưa hồi lâu…Dây áo ngủ của nàng vô thức tuột, lộ ra vẻ thanh xuân núc nỉu…dục vọng không thể kiềm chế, hắn mạnh mẽ thưởng thức mậ