XtGem Forum catalog
Thiên thần bóng tối

Thiên thần bóng tối

Tác giả: Chi Chan

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210830

Bình chọn: 8.5.00/10/1083 lượt.

ười không thấy chị ấy đổ lỗi của mình cho chị em một cách thản nhiên sao? Đương nhiên, làm việc cùng nhau bấy lâu, chúng ta cũng phải giúp chị Như trả thù chứ…

– Trả thù?

– Chị Như không muốn con nhỏ đó sống thì lại bị chính con nhỏ đó hại chết. Chúng ta phải giúp chị Như trả thù!

– Nhưng… cậu Cả…

– Mọi người yên tâm, em sẽ không bắt ai gây lỗi với cậu Cả. Trả thù, không nhất thiết phải tỏ ra khó chịu trước mặt. Con bé đó sẽ không sống yên được lâu đâu…

Vẻ mặt An đắc thắng và đầy nham hiểm.



Quản lý của Phong gặp riêng tên đàn em ở một chỗ kín:

– Thế nào?

– Không tìm thấy một bức ảnh nào về người vợ của Hunter, hai đứa con gái cũng không! Em đoán CIA đã bảo mật chuyện này.

– Nếu CIA đã tìm cách bảo mật thì khó mà tìm hiểu được gì!

– Không! Hồ sơ về vụ Hunter không có ảnh nhưng em lại dễ dàng điều tra được chuyện hắn có hai đứa con gái, cô em đã bị ông chủ giết cùng vợ hắn, còn cô chị…

– Cô ta còn sống sau khi ông chủ ra tay! Nhưng lí do ông chủ không cho giết đứa bé ấy là gì?

– Ông chủ đã thả nó đi. Lúc đó là lúc Hunter mới bắt tay vào điều tra tổ chức của ta. Em nghĩ ông chủ chỉ giết vợ và một đứa con gái của hắn để cảnh cáo. Nhưng không ngờ tên Hunter tiếp tục điều tra và tìm thấy vài manh mối quan trọng, lúc đó là bốn năm sau, ông chủ chính thức truy sát hắn và hắn mất mạng trong một đêm mưa lớn.

– Phải! Chưa giết Hunter thì khi ấy, một đứa bé được tha mạng không khó hiểu. Nhưng không lẽ sau khi giết Hunter, ông chủ vẫn để nó thất lạc và ôm mối thù?

– Một đứa bé sáu tuổi thấy mẹ và em gái bị giết thì cũng chẳng nhớ được gì khi lớn lên đâu ạ.

– Nhưng nếu sau đó Hunter tìm thấy đứa con bị thất lạc và kể cho nó nghe mọi điều?

– Thật rắc rối, em vẫn chưa sắp xếp nổi…

– Vẫn là nhiều khả năng đứa con gái ông chủ mang về là đứa con bị thất lạc của tên điệp viên Hunter!

– Điều này thì em nghĩ không thể!

– Vì mày nghĩ ông chủ không thể nào có một sai sót lớn như vậy, đưa chính đứa bé mình đã tha mạng cho nó, đã giết cả gia đình nó vào trong biệt thự của mình?

– Đó là lí do thứ hai. Có một lí do khiến em chắc chắn đứa con gái ấy không phải! Vì tính theo số tuổi thì cô chị bị thất lạc khi xưa phải 19 tuổi, trong khi người tình của cậu Khang giờ mới chỉ 17!

– Là trong sổ sách của CIA ghi chép vậy?

– Không! Là em điều tra được từ bên ngoài, có thể khẳng định là chuẩn xác!

– Vậy… ta đã nhầm???

Quản lý của Phong vào phòng cậu chủ, trong đầu vẫn có một mớ suy nghĩ rối tung và phức tạp. Rốt cuộc thì Băng không thể là con gái Hunter? Hắn thấy Chấn Phong đang ngồi dưới thành cửa sổ, không đeo mp3!

– Cậu chủ lại không dùng bữa tối sao? Cả ngày nay cậu lại sao vậy?

Phong ngồi im, bất động, mắt xoáy vào một điểm trong không gian như kẻ vô hồn.

– Em đã nghĩ do chỉ thị của ông chủ nên cậu mới đi xử lí lũ chó hoang. Nhưng vừa rồi người của ông chủ mới đến thông báo về chỉ thị ấy. Cậu… chưa bao giờ làm một việc gì khác mà không có lệnh của ông chủ!

– …

– Cậu chủ… đang bắt đầu thay đổi.

– …

– Em đang nghi ngờ… cậu xử tên Leader, có phải vì cô ta?

Phong không trả lời, vẫn bất động.

– Cậu ngồi thế này từ sau khi ông chủ gọi đến hôm qua… Rốt cuộc, ông chủ lại muốn cậu làm gì vậy?

Phong đứng dậy, bước vào phòng ngủ phía trong…



” – Mẹ, sao cha không đi chơi cùng?

– Cha bận mà con, con ngoan nhé!

– Dạ, đi siêu thị hả mẹ? Mua cho em cái váy đỏ hôm trước nha mẹ…



– An! Con chạy đi!

– Mẹ! Mẹ!!

– ….

– Hu…hu…hu… mẹ… mẹ ơi…

– Câm miệng! Không được khóc!

– Các người là kẻ xấu… kẻ xấu…

– Ranh con! Câm miệng!



– Mẹ! Mẹ ơi! Đừng bỏ con mẹ ơi!

– Cha! Cha ơi cứu con! Cha ơi… hu hu… Cha ơi…

– Ngoan nào! Theo ta…

– Không đâu! Cần mẹ cơ…

– Theo ta nào!

– Đợi cha, đợi cha cơ… cha… Không! Không đâu! Không! Không! Không!!!

Hunter!

Hunter!

Hunter!”

Thụy An bật dậy, thở dốc… Mồ hôi ướt mặt, đẫm lưng áo. Những giấc mơ này không đến thường xuyên, nhưng luôn làm An sợ hãi. Cô không biết đó có là thực không? Những hình ảnh dường như rất thực nhưng lại rất mập mờ. Chỉ có một cái tên là luôn rõ ràng: Hunter!

– Ông ta đâu phải người cứu mạng mình trong vụ bắt cóc? Mình chỉ bịa ra để được nói chuyện với cậu Ba, tiện thể biết thêm ông ta là ai thôi. Một điệp viên đã chết, làm sao mình quen được? Ông ta là ai? Có liên quan đến kí ức mình không nhớ rõ sao?? Hunter…

Cộp… Cộp… Cộp…

Tiếng bước chân đều và nhẹ vọng lại trên dãy hành lang sáng đèn, tĩnh mịch và lạnh lẽo. Hai bức tường hai bên như hai tảng băng dài, phả vào không trung những luồng hơi lạnh trắng mỏng như voan. Phía bên kia bức tường, cách một dãy hành lang nữa là khu tháp làm lạnh. Đây là tầng hầm thứ nhất.

Bên này, là một khu vực bí mật riêng, chỉ có một lối vào duy nhất là từ phòng ngủ của Chấn Phong xuống. Một khu vực chỉ Phong có quyền vào và có thể vào, nhiệt độ ở đây luôn âm.

Phong vẫn bước chậm rãi trên hành lang… chỉ khi vào khu này, cậu mới không đeo mp3!

Dừng lại trước một cánh cửa lớn bằng sắt, trắng toát, Phong đưa tay quay mã số trên cửa… Khi mật mã vừa khít, cánh cửa từ từ tự động mở, một làn hơi lạnh trắng mù thoát ra như h