The Soda Pop
Bạch Nhật Huyên Tiêu

Bạch Nhật Huyên Tiêu

Tác giả: Quân Khuynh Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323651

Bình chọn: 9.5.00/10/365 lượt.

ranh thủ thời gian sửa sang lại nguyên nhân. Không biết sao, trong lòng cô có chút chột dạ. Rõi ràng là cô không có làm sai chuyện gì, là Bạch Nhật Tiêu hôn cô, nhưng may mắn vì chuyện này đâu chưa thấy, cô đã hy sinh thân mình không ít vì hiệu quả của vở kịch này! Nhưng là, cô chỉ dám nghĩ hợp lý hợp tình như vậy, không dám rõ ràng can đảm nói ra. Dù sao, Chung Thi Âm mới là bạn gái trên danh nghĩa của Bạch Nhật Tiêu.

“Em có biết, chị thích Tiêu.” Chung Thi âm vẫn văn nhã như trước, khiến cô khi nói ra mình thích Bạch Nhật Tiêu, cô gái đương hoài xuân nhất định sẽ cảm thấy thẹn thùng. Cô rất nhanh ngụy trang tốt vẻ xấu hổ của mình, tiếp tục câu chuyện, “Nhưng là Tiêu tựa hồ dồn tất cả sự chú ý vào em.”

Trong lòng Bạch Nhật Huyên bị đè nén, rõ ràng không phải muốn nói những lời này nha, làm sao đột nhiên chuyển đề tài! Chị thích thì cứ thích, nói cho tôi biết làm gì. Tôi cũng không phải không biết, ánh mắt chị mỗi lần nhìn anh trai tôi giống hệt chị vợ bé ai oán vậy, ai chẳn biết chị đang ghen nha, hâm mộ anh hai rất tốt với tôi! Trong lòng Bạch Nhật Huyên vô cùng thống khoái mà cảm thán một chút, nhưng vẻ xấu hổ trên mặt không hề thay đổi.

“Cho nên chị tìm em, chỉ là muốn nói cho em biết, anh hai em đối với em rất tốt?” Nếu Chung Thi Âm kia thay đổi đề tài, ta đây sẽ chiêu tiếp chiêu, tính toán như thế nào tránh được một kiếp này mới là thượng sách.

Chung Thi âm chán nản! Cô ta đây là giả ngu hay thực sự ngu ngốc như thế?! Nếu Bạch Nhật Huyên không hiểu, vậy thì mình phải nói rõ ràng thêm một chút mới tốt, “Chị cùng Tiêu từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã, người chung quanh đều hy vọng chị và anh em có thể cùng nhau, Chung gia cùng Bạch gia cũng có hôn ước miệng với nhau, mặc kề như thế nào cũng là trăm lại mà không có hại nào cả. Nhưng là, cho tới bây giờ, Tiêu vẫn dồn hết tâm tình của mình trên người em, nhất là lần kỷ niệm ngày thành lập trường, sau khi buổi biểu diễn kết thúc, các học sinh đều sau lưng hai người im lặng mà bàn tán về quan hệ đó…” Cô cố gắng nói hết sức uyển chuyển, dù sao đây cũng là người trong lòng của Bạch Nhật Tiêu, mình cũng không nên quá đáng.

Bạch Nhật Huyên nhìn cô ta, bộ dáng vô cùng đúng lý hợp tình, nhưng trong lòng lại vang lên giọng nói: Đó là do chị thấy hai người là thanh mai trúc mã nha, anh hai tôi cho tới bây giờ chưa từng thừa nhận! Không thể nghĩ tới việc này, chị Thi Âm thoạt nhìn dịu dàng, thanh tao, lịch sự, nói tới anh hai vĩ đại của tôi cũng có thể trở nên không rụt rè, xem ra đích thực là mê rồi. Nhưng là tôi có thể làm gì bây giờ? Chuyện này quyền quyết định không phải ở tôi nhé, mà ngay cả chuyện của chính mình, quyền quyết định cũng không thuộc về tôi, huống chi…aizzz, không giúp gì được chị thì không thể trách tôi nha~”

“Tiêu dù sao cũng là anh trai em, chị hy vọng em có thể hiểu được điều này, đừng để Tiêu trở thành trò cười trong mắt của kẻ khác.” Chung Thi Âm rốt cuộc đã uyển chuyển mà nói ra mục đích của mình. Nhưng trong vài giây ngắn ngủi này, Chung Thi Âm đang tự hỏi cô ta làm thế nào trả lời, nhưng là mình nãy giờ cứ thao thao bất tuyệt một mình.

Bạch Nhật Huyên suy tính một phen, cuối cùng quyết định, nghĩ một đằng nói một nẻo, trả lời, “Em đã hiểu, sẽ cố gắng hết sức bảo trì khoảng cách với anh hai, cho hai anh chị cùng nhau nhiều hơn.” Ngoài miệng tuy nói như vậy, nhưng trong lòng lại vang lên một giọng nói khác: Chuyện này thì cũng phải được ông hoàng đế con kia cho phép mới được nha, bằng không tôi chỉ là người dưới không hiểu chuyện gì đâu, cũng không có khả năng giúp đỡ.

Được Chung Thi Âm đáp ứng xong, như trút được gánh nặng, Bạch Nhật Huyên đưa lưng về phía ánh mắt của Chung Thi Âm, rời đi, vỗ về chính tâm can đáng thương của mình, ủy khuất hộ nó, muốn nó cùng cô phải thừa nhận sự giày vò khi nói dối. Nhưng mà cô làm như vậy cũng vì muốn tốt cho Chung Thi Âm nhá. Chẳng lẽ nói cho chị ta biết, bảo chị ta đừng có ‘nhất sương tình nguyện’ (tự huyễn hoặc bản thân), anh hai căn bản không hề thích chị ta? Quá tàn nhẫn! Còn không bằng thế, trước tiên cứ xạo, lừa gạt rồi nói sau. Chỉ là, cô như thế nào có cảm giác, sau lưng có một cỗ sức mạnh to lớn đang ép dần đến mình nha? Cô thảm thiết nhắm mắt lại, xong rồi, vào địa ngục rồi

~

Chương 6: Nhược điểm dịu dàng

Muốn bỏ anh qua một bên, nghĩ cũng đừng nghĩ!

“Anh hai ~” Để bảo vệ chính bản thân mình miễn chịu đau khổ, cô trong nguy hiểm phải vì bản thân mình trước, nịnh nọt quay đầu, cười đến tươi vui rạng rỡ, không biết trong lòng đã sớm như bão táp thổi quét qua bầu trời, âm trầm vô cùng. Cô tự nói cho chính mình, không thể sợ hãi, việc cấp bách là trấn an thiệt tốt ông anh trai mặt mũi đương đen kịt kia, miễn ình khó bảo toàn được cái mạng nhỏ bé này.

“Em chỉ được làm trò!” Chọc giận anh, rồi chỉ biêt trưng khuôn mặt tươi cười đến lấy lòng anh, anh là không có tiền đồ như vậy sao, chỉ tùy tiện một khuôn mặt rạng rỡ của cô nhỏ này là có thể khiến anh thỏa hiệp?

“Anh hai, sao anh lại ở trong này nha? Anh không phải đi ăn cơm rồi hay sao?” Cô cười khanh khách kề sát người anh, quyết địn