80s toys - Atari. I still have
Xin Lỗi Bởi Tôi Là Ác Quỷ Của Đời Em

Xin Lỗi Bởi Tôi Là Ác Quỷ Của Đời Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324442

Bình chọn: 8.00/10/444 lượt.

n
phòng giám đốc thì đã gọi nhưng mà chả thấy em chịu nghe, cứ tiếp tục
tiến vào, chị cũng không có cách nào giữ em lại, em có sao không?

Nó mỉm cười cảm ơn chị, dù sao thì chị cũng đã tốt bụng hỏi thăm nó, nó
mới tới đây làm được vài ngày, có lẽ chị là người quan tâm tới nó nhất.
Nó đáp lại chị:

- Em không sao đâu ạ, giám đốc cũng là người dễ
tính nên chỉ dặn dò em lần sau phải chú ý thôi chị ạ, thôi em đi làm
tiếp đây ạ.

- Ừ thế thì tốt rồi, chị cứ tưởng em mà bị trách
mằng thì quả thật chị rất có lỗi, nhưng may em không sao chị yên tâm
rồi, thôi em đi làm tiếp đi.

Chị Lan nói rồi cất bước đi, nó
nhìn theo chị một hồi rồi tự hỏi sao lại có người dễ mến, tốt bụng như
vậy cơ chứ. Bất giác nó mỉm cười vì thấy mình quả thật may mắn, mới vào
công ty chưa được bao lâu thì đã có được người bạn như chị Lan rồi, chị
sẽ chỉ bảo cho nó nhiều điều đây. Nó quay người đang định trở lại công
việc thì thấy một người con gái trẻ tuổi đang nhìn mình. Chững lại vài
giây nó nhận ra đó là cô gái cùng vào công ty với nó: Trần Thảo My. Cô
ấy tuy vào công ty chưa được bao lâu nhưng đã được trưởng phòng kế toán
rất khen ngợi bởi sự cẩn trọng trong công việc và sự chăm chỉ của cô.
Đúng là nhắc đến mà có phần hổ thẹn, cùng bắt đầu công việc như nhau, mà khéo khi nó có lợi thế hơn cô ấy,thế mà bây giờ tương lai cô ấy trải
đầy hoa, còn nó là mù mịt rồi. Nhưng không hẳn vì lý do đó là cô ấy nổi
tiếng trong công ty, Cô ấy được biết đến như một nàng công chúa kiêu kì, lạnh lùng trong công ty. Nó vốn không giỏi văn cho lắm, nhất là miêu tả người nên ngay khi nhìn thấy Thảo My, từ ngữ miêu tả mà nó dành cho cô
đều gợi đến nhân vật cổ tích: Bạch Tuyết. Nhưng mà có khác theo nó thì
Bạch Tuyết là một cô gái dễ gần, đôi mắt sẽ ánh lên vẻ thân thiện, còn
với Thảo My thì sao nhỉ. Nó cảm nhận được có cái gì đó khiến cô xa lánh
mọi người, ánh mắt tuy nhìn vào người đối diện nhưng lại xa xăm vô cùng, tựa như cô không chỉ nhìn vào đôi mắt người kia, mà đang nhìn vào cả
tâm hồn của người đối diện, tất cả bụi trần dường như được cô nhìn thấy
hết, cảm giác như cô gái kia có thể chạm tới những mảng đen tối nhất
trong tâm hồn của một con người. Nó ngay lập tức dời khỏi ánh mắt ấy khi nhận ra được khả năng diệu kì của đôi mắt Thảo My. Thảo My xinh đẹp như vậy, lại hình như nghe nói bố cô cũng là một giám đốc công ty tiếng
tăm, lẽ dĩ nhiên sẽ được nhiều người theo đuổi, nhưng mà cô đều lờ đi.
Điển hình là sự kiện con trai chủ tịch công ty Bình Thái tỏ tình trước
mặt toàn nhân viên, cô đã thẳng thừng từ chối, anh chàng kia quả là mất
mặt quá ý chứ. Nó nghe xong câu chuyện đã tự nhủ cô tiểu thư ấy với nó
có lẽ không hợp nhau chút nào, hôm nay mặt đối mặt lại càng khẳng định
hai người sẽ chỉ là đi trên 2 con đường khác nhau. Thảo My lướt nhìn nó
rồi cất bước, nhưng khi sắp đi qua nó thì chợt dừng lại, nói:

-
Nếu cô tin cô ta, thì đó là sai lầm, tình bạn đẹp mà cô đang nghĩ, đang
mong mỏi hòan toàn không phù hợp với những toan tính trong cuộc sống
trong công ty. Ở đây đâu đâu cũng là cạnh tranh, là ghen tị mà thôi.

Nói xong lời ấy thì cô ta đi thực sự, để lại nó một mình nghĩ lại những thứ mà cô ta vừa tiêm vào đầu. Chả thích cách cô ta nói chuyện tý nào, cứ
như là dội gáo nước lạnh vào đầu người ta vậy. Cô ta nói vậy là ý gì,
chả nhẽ chị Lan là người không tốt sao. Xì, nếu chị Lan không phải người tốt thì cô ta đã trở thành con quỷ lạnh lùng và kì dị rồi.



Nó quyết định không nghĩ nữa và tiếp tục trở lại công việc. Giám đốc và
chị Lan hôm nay phải ở lại làm việc tới muộn, chị Lan bảo nó là nó không cần ở lại, mọi việc cứ để chị làm cho hết. Trong lòng thầm cảm ơn chị
lắm, căn bản là lười nên không muốn ở lại. Nó quyết định đi mua đồ ăn
tối cho chị, đồng thời mua luôn cho giám đốc để nịnh nọt. Nhưng mà sau
khi đưa cho chị, định vào gặp giám đốc thì chị ngăn lại bẽn lẽn nói:

- Hay là em cho chị gửi tiền được không, chị muốn đem vào cho giám đốc, chị muốn…

Nó tuy vào sau nhưng cũng hiểu trong công ty này từ lâu đã có lắm người
thương thầm trộm nhớ giám đốc, và chị Lan thì không ngoại lệ, dù sao thì chị cũng tốt với nó, chị Lan mà trở thành người yêu giám đốc thì nó
cũng được phúc lây, vì thế nó vừa nhìn chị vừa cười cười:

-
Thôi, em về vậy, không cản trở 2 người bên nhau nữa. Nhưng mà chị nhớ
sau này chị với giám đốc thành đôi thì nhớ nói tốt giúp em nhé. Bye
chị.

Nó cất bước ra về trong lòng vui sướng lắm, dù sao thì nó cũng đã làm được việc tốt đáp lại ân tình chị Lan dành cho nó.

Sáng hôm sau, nó đến công ty khá là đúng giờ, nếu không nói là sớm 10 phút.
Cũng phải thôi, hôm qua nhờ phúc của chị Lan mà nó có một giấc ngủ tốt
như vậy, hôm nay nó tự nhủ nhất định sẽ không để giám đốc trách vì tội
đến muộn nữa. Nhưng vừa đến thì chị Lan đã gọi nó:

- Linh Hương à, giám đốc muốn em vào phòng gặp giám đốc ngay.

Nó lúc này cũng không để tâm lắm, chắc tại giám đốc có việc gấp thôi, chứ đâu phải hôm nay nó đi muộn đâu.