XtGem Forum catalog
Tôi Ghét Anh...đồ Du Côn

Tôi Ghét Anh...đồ Du Côn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324890

Bình chọn: 9.5.00/10/489 lượt.

n đây cùng tấu đàn với tôi, được chứ?

Tiếng nói lạnh lùng của Phong vang lên
khiến tôi chững lại, toàn thân đông cứng. Tất cả các cô gái còn lại đều
nhao lên sung sướng, ai cũng mong mình chính là vị tiểu thư may mắn được cùng tấu đàn violon với Phong thiếu gia, còn tôi thì nuốt nước bọt ừng
ực, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác bất an, không phải hắn định
trả thù tôi bằng cách này đấy chứ, tôi có biết đàn violon đâu

Thôi rồi phải chuồn nhanh trước khi hắn kịp đưa tôi vào rọ, nghĩ vậy tôi bèn nhấc váy định dông thẳng

- Tiểu thư mặc váy dạ hội trắng dưới kia, xin được mời tiểu thư _ Phong lên tiếng

Không khí xung quanh dường như đông cứng lại, toàn thân tôi mềm nhũn, không bước nổi chân, vội vàng nhìn xuống
chiếc váy mình đang mặc, oa oa oa, nó màu trắng, ôi ôi cầu cho tên Phong bị mù màu nhìn trắng hóa xanh, nếu không thì tôi chết là cái chắc.

Tất cả các cô gái khác đều lùi lại,
khuôn mặt ai nấy đều tiếc hùi hụi, than vãn là vì sao lại mặc váy xanh,
sao lại mặc váy đỏ, tím ..v..v.. mà không phải là váy trắng. Hơ hơ, biết trước thì đời đã giàu.

Và hiện tại thì tôi đang trở thành tâm
điểm của mọi cái nhìn, ghen tị có, ngưỡng mộ có, thế này thì có chạy
bằng trời, tôi đau khổ liếc xung quanh, thì chợt khựng lại, người mặc
váy trắng không chỉ có mình tôi, mà còn có một mĩ nhân xinh đẹp nghiêng
nước nghiêng thùng nữa, tôi sung sướng ngoác miệng ra cười quay sang
nhìn cô gái cùng chịu chung số phận với mình, tâm trạng chợt phấn chấn
lên thì… khuôn mặt xinh xắn như búp bê kia đập vào mắt khiến tôi suýt
ngã lộn cổ.

Trời ạ, trái đất không chỉ tròn mà còn
bé nữa, lại gặp oan gia nữa rồi. Cô gái ấy không ai khác chính là
******* Thảo Vân của trường tôi.

Dường như nhận thấy cái nhìn chằm chằm
đang hướng vào mình, Vân cũng quay sang liếc tôi bằng nửa con mắt, khuôn mặt lộ rõ sự khinh bỉ. Nếu là bình thường thì tôi đã thọc gậy cô ta một câu nói móc cho sướng miệng rồi, nhưng thôi lần này nên nhịn vì biết
đâu, Vân lại chính là cứu tinh cứu tôi thoát khỏi bàn tay ác quỉ.

Đúng lúc ấy, Phong từ trên bục bước
xuống, nhẹ nhàng lướt đi, khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo thể hiện khí chất của một công tử. Tôi nhìn theo dáng hắn mà sợ hãi nuốt nước bọt ừng ực
luôn miệng khấn: " Cầu trời khấn phật, bên trái đi, bên trái đi"

Không hiểu có phải ông trời là người sinh ra tôi hay không, mà lại tốt tính thế, tôi khấn thế nào ông ấy làm theo y như vậy.

Đang đi, thì Phong ngoặt hướng bên trái
là hướng Vân đang đứng, khiến cho khuôn mặt cô nàng ửng đỏ lên vì sung
sướng, còn tôi thì có cảm giác như linh hồn mình vừa được giải thoát.
Vội chắp hai tay lạy trời lạy đất và lạy Vân, ơn chúa tôi không phải là
người hắn chọn.

Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt sang
nhìn cặp đôi violon, chẳng ai còn chú ý đến tôi nữa, May quá, tôi thở
phào nhẹ nhõm quay người bỏ đi, nhưng sao trong lòng tôi lại không thấy
vui nhỉ, có cảm giác vô cùng khó chịu giống như tảng băng đang đè chẹt
lên vậy, hỏng rồi, chắc tại áp lực quá lớn nên mới như vậy, nhưng thôi
không cần suy nghĩ nhiều, nghĩ vậy tôi bèn mỉm cười định bỏ đi một mạch, nhưng……..



Là Phong, hắn đứng đó nhìn tôi chăm
chăm, trông hắn có vẻ mệt mỏi, à phải rồi, mệt mỏi cũng đúng thôi, đi
chơi với người đẹp cả đêm cơ mà, tôi nhìn hắn bằng đôi mắt đầy sự ghét
bỏ, khoanh tay trước ngực lạnh nhạt hỏi:

- Có chuyện gì thì nói nhanh đi, tôi
không rảnh để đứng đây ngắm cậu đâu, không khéo có ai đi ngang qua nhìn
thấy lại đổ cho tôi là đang níu kéo cậu.

Hắn ngước đôi mắt lạnh lùng nhưng buồn bã lên nhìn tôi ngập ngừng nói:

- Chuyện trên bảng tin….

- Thôi đi, tôi không muốn nghe đâu, nếu
là chuyện yêu đương của cậu thì nói thật tôi không quan tâm, không để ý, cũng không đề cập, vì thế đừng nói mấy lời vô bổ này với tôi, nghe nhàm tai lắm._ tôi nói lạnh tanh

- Chuyện không như cậu nghĩ đâu, tất cả chỉ là hiểu lầm…

- Hiểu.. lầm?_ tôi kéo dài giọng nhếch
mép khinh bỉ nói_ hai người kiss nhau thắm thiết ngay trên đường, rồi
còn chụp ảnh đưa lên bảng tin cho thiên hạ người ta xem nữa chứ, thế mà
bảo là hiểu nhầm, cậu nghĩ óc tôi là óc vịt đấy à?

- Tôi thật sự không biết những bức ảnh
đó từ đâu mà ra, nhưng tôi chỉ mong cậu tin tôi, hôm qua tôi không có
chủ ý kiss Vân, lúc đó tôi đã nhìn nhầm cô ta thành người khác…..

- Ôi, một lời phân trần thật thiếu thực tế, vậy ra tôi không biết cậu bị quáng gà đấy.

- Tối hôm qua, sau khi cậu bỏ đi tôi đã
uống quá nhiều._ Giọng nói chân thành của hắn vang lên khiến tim tôi
thót lại, không được sao tôi lại yếu đuối như thế này, tôi đã hạ quyết
tâm là không thèm để ý đến hắn nữa cơ mà, nghĩ vậy tôi bèn lấy lại bình
tĩnh lạnh lùng nói:

- Thôi tôi chán lắm rồi, không muốn nghe nữa…mà dù có thật chỉ là hiểu nhầm đi chăng nữa thì cậu cũng không cần
giải thích với tôi làm gì, bởi tôi và cậu chẳng có bất cứ quan hệ gì
sất, ..à còn nữa muốn yêu đương hay gây ra vụ lùm xùm gì thì đừng c