
mở thư, nhìn thấy bên trong là tấm vé VIP cậu chờ đợi từ lâu.
“Là cái gì mà khiến em cao hứng như thế.” Tiêu Phàm đột nhiên xuất hiện ở phía sau, dọa Vệ Đằng một trận.
Vệ Đằng cười hắc hắc, đem phiếu nhét vào túi áo, “Cái kia… hôm nay bạn đồng môn ở cao trung hẹn em tụ tập, em phải ra ngoài rồi.”
Tiêu Phàm thất vọng mà thở dài, “Khó có được cuối tuần, còn muốn cùng em trải qua mà.”
“Không có chuyện gì, buổi tối em sẽ trở về…” Vệ Đằng an ủi, cầm tay Tiêu Phàm, “Vậy em đi dọn đồ, bây giờ em phải ra ngoài rồi.”
Nào ngờ rằng đứng phía sau cậu, khóe miệng Tiêu Phàm nhẹ nhàng nhếch lên.
“Đã nhận được vé chưa?” Diệp Kính Văn gọi điện tới thật đúng lúc.
“Ừ, cám ơn. Lâm Vi sao rồi?”
“Tôi đang tận hưởng bộ dáng tuyệt vời của cậu ấy khi ngủ.”
“A a, sau này chúng ta cố gắng đừng gặp nhau một mình, tránh ảnh hưởng đến sự hòa thuận trong gia đình.”
“Đúng vậy, Lâm Vi trong lòng đối với cậu có chút bài xích ^_^”
“Vệ Đằng đối với cậu lại càng hận thấu xương.”
“Được rồi, dù sao nếu không có việc tôi cũng sẽ không tìm cậu.”
“Như cậu.”
“Hợp tác vui vẻ, bạch lang quân.”
“Ừ, lần sau khong dùng cách này được nữa đâu.”
Thấy Vệ Đằng rời khỏi phòng, Tiêu Phàm liền cúp máy.
“Vệ Đằng, có cần anh đưa em đi không?”
Vệ Đằng vội vàng lắc đầu, “Không cần không cần, em sẽ đón xe, nó cũng ở gần đây thôi.”
Tiêu Phàm cười đặc biệt ôn nhu, thì thầm bên tai Vệ Đằng: “Kia… Đi chơi vui vẻ nhé.”
Vệ Đằng chỉ cảm thấy nhìn nụ cười của anh, có cảm giác sởn khai ốc.
Vệ Đằng theo địa điểm ghi trên vé VIP, đến cửa trung tâm.
Ngồi ở ghế đá đối diện, chờ thật lâu cũng không thấy Lâm Vi, vì vậy cậu liền gửi tin nhắn qua.
“Lâm Vi anh đã tới chưa?”
Lâu sau đó vẫn không thấy tăm hơi đâu, cũng không có bất kỳ hồi âm nào.
Vệ Đằng không đợi được, liền trực tiếp gọi điện thoại, không ngờ, người nghe điện thoại là Diệp Kính Văn.
“Vệ Đằng a, có chuyện gì sao?”
“Ách… Tôi tìm Lâm Vi…”
Vệ Đằng nghe thấy điện thoại đầu kia Diệp Kính Văn cười nhẹ, sau đó mới lên tiếng: “Cậu ấy đi ra ngoài, tôi cũng không biết đi đâu, điện thoại di động rơi ở nhà.”
“Nga, kia cám ơn.” Vội vàng cúp điện thoại, bởi vì cậu không muốn nghe thanh âm tà ác của người kia, vừa nghe liền muốn bay qua đánh hắn.
Vệ Đằng chờ giây lát, đoán chừng Lâm Vi là trên đường cất xe, vì vậy tự động đi vào trước.
Trung tâm mới mở này, khung cảnh thật ưu nhã thư thái, Vệ Đằng vừa vào, liền thích không khí thoải mái nơi đây.
Đem phiếu đưa cho phục vụ viên, theo phục vụ viên đi vào, vào sâu bên trong, ánh sáng có chút mờ mịt.
“Tiên sinh, xin mời.” Nhân viên phục vụ mở cửa, cười tươi, Vệ Đằng gật đầu một cái, đi vào gian phòng.
Bên trong có một hồ tắm lớn rất hoa lệ, bốc hơi nóng.
Vệ Đằng nghĩ thầm, nếu Lâm Vi chưa đến, bản thân trước cứ xuống ngâm trước. Hơn nữa, ở trước mặt anh ấy cởi quần áo vẫn có chút quái dị.
Vì vậy trong gian phòng thay đồ bên cạnh Vệ Đằng hai ba cái đã cởi sạch trơn, duỗi thân người chìm trong bồn tắm.
Nước trong hồ ấm vừa, ngâm mình bên trong đặc biệt thoải mái, toàn thân đều được thả lỏng, Vệ Đằng mềm nhũn dựa vào bờ, nhắm mắt lại hưởng thụ.
Động động cánh tay, dòng nước ấm áp quét qua làn da nhạy cảm, cũng giống như được tình nhân vuốt ve
Thật là thoải mái a.
Kỳ thực đã sớm muốn cùng Tiêu Phàm đi nơi này, đáng tiếc Tiêu Phàm gần đây vẫn bề bộn nhiều việc, Vệ Đằng đã từng nhắc tới một lần, thấy Tiêu Phàm không có bộ dạng gì gọi là hứng thú, cuối cùng vẫn là bỏ đi ý niệm đó.
Nhiều lần muốn nói ra, nhưng nhìn anh bận rộn chỉnh sửa lại tài liệu, bộ dạng nghiêm túc, vẫn là đem lời muốn nói nuốt xuống.
Đang mơ mơ màng màng nghĩ, đột nhiên nghe được một tiếng mở cửa.
Lâm Vi tới rồi sao?
Vệ Đằng giật giật thân thể, trong khói sương mù, nhìn không rõ bộ dáng của đối phương, không biết có phải hay không bản thân do ngâm mình ở trong bồn tắm, chỉ cảm thấy người đứng đối diện có chút cao lớn. Nhìn xuyên qua sương mù, chỉ có thể mơ hồ thấy một thân ảnh, tại sao rất giống Tiêu Phàm a? ?
Vệ Đằng loại bỏ ý tưởng này ra khỏi đầu, lấy tay giữ gáy làm cho mình thanh tịnh một chút, cười nói: “Tôi thấy anh chưa đến, tự mình ngâm trước rồi.”
“Ừ.” Đối phương đơn giản nói ra bằng giọng mũi.
Vệ Đằng xoay người sang chỗ khác đưa lưng về phía người kia, nằm dọc theo hồ tắm, hai chân vẫn tiếp tục ngâm trong nước khoan khoái dễ chịu.
Chẳng biết tại sao, hôm qua cùng tên kia nói chuyện phiếm chỉ có khoái trá, nhưng bây giờ trần truồng tương đối, luôn cảm thấy lúng túng.
Mặc dù trước kia cũng cùng Chu Vũ tắm chung, nhưng Lâm Vi dù sao cũng là bất đồng, là người yêu của bằng hữu của người yêu mình, là người mà Tiêu Phàm đã từng yêu?
…
Cái quan hệ phức tạp này Vệ Đằng c